Đạo

Quyển 3 - Chương 185: Liệt Anh, sáu năm (Chương 432)




Nhắm mắt, điều tức.

Một lát sau, Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, trong lòng đã không còn kích động, pháp lực trong cơ thể đồng thời đạt tới trạng thái dỉnh phong

Trong nháy mắt, bàn tay hắn tạo hình một đạo pháp quyết kỳ dị, chỉ vào đan điền.

“Liệt Anh” bí pháp, bắt đầu!

Bên trong đan điền Tiêu Thần, nguyên anh vừ mới ngưng tụ kia hình thể chưa hoàn toàn kiên cố, nếu là tu sĩ khác, giờ phút này tất nhiên không ngừng dùng linh dược, luyện hóa pháp lực củng cố Nguyên Anh, nếu xảy ra biến cố, nguyên anh vừ mới ngưng tụ này rất dể bị tán loạn, khiến cho tu vi cảnh giới hạ xuống. Nhưng giờ phút này Tiêu Thần lại làm Nguyên Anh vỡ vụn, chia làm hai nửa, tiện đà ngưng kết song anh!

Tuy rằng nguy cơ trùng trùng, nhưng hồi đáp cũng cực kỳ mê người!

Chỉ cần thành công, là có thể chống lại Bất Trụy, thiên hạ to lớn này muốn đi đâu cũng được.

Giờ phút này theo Thủ Ấn hạ xuống, Nguyên Anh Tiêu Thần mở hai mắt ra, trong đôi mắt ngâm đen nháy mắt xẹt qua vài phần đau đớn.

Mà bản thể Tiêu Thần, giờ phút này lại càng sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh tuông ra đầm đìa, ước sũng cả áo bào.

Nguyên Anh chính là thứ mà tu sĩ cả đời tu luyện mới đoạt được, nếu bị nửa điểm tổn thương, cũng đều mang đến đau đớn vô tận, huống chi trước mắt lại còn mạnh mẻ phân tách ra làm hai, thống khổ này lại càng tăng vọt! Nếu đổi lại là người khác có ý niệm yếu đuối chỉ sợ Nguyên Anh chưa phân tách, tâm thần cũng đã hoàn toàn tán loạn, pháp lục bạo tẩu.

- Nhẫn nại! Tiêu Thần ta cả đời trải qua đau đớn vô số, sao có thể bị chút khó khăng này ngăn trở!

- Hôm nay ta thi triển “Liệt Anh”, sau khi thành công, tất cả thống khổ này đều đáng giá.

- Nguyên Anh, vỡ vụn cho ta!

Sắc mặt Tiêu Thần dữ tợn, cả người căng cứng, kinh mạnh trong cơ thể bành trương, thân thể bởi vì đau nhức mà run lên. Nhưng trong đôi mắt hắn thần sắc cũng cực kỳ bình tĩnh, trong vẻ bình ẩn chứa vài phần điên cuồng.

"Răng rắc."

Giờ phút này trong lòng Tiêu Thần gầm nhẹ, Nguyên Anh bên trong đan điền phát ra một tiếng kêu thảm thiết, hình thể nháy mắt vỡ vụn hóa thành hai luồng Nguyên Anh tinh hoa, mơ hồ rung động không ngớt, tựa hồ tùy thời đều có thể tán loạn.

Hừ!

Thân thể Tiêu Thần chợt cứng, trên người thanh sam xé rách, trong miệng phát ra một đạo kêu rên, thất khiếu nội vết máu biểu lộ. Nguyên Anh vỡ vụn sở mang đến đau đớn, so sánh thân thể bị chém làm hai nửa càng thêm đau đớn vô số. Nếu không Tiêu Thần ý niệm cứng cỏi vô cùng, giờ phút này một khi tâm thần thất thủ, bên trong đan điền Nguyên Anh tinh hoa tán loạn, hậu quả khó lường.

-Vỡ vụn Nguyên Anh, một phân thành hai, thôn phệ pháp lực, lần nửa ngưng hình!

Phân tách Nguyên Anh, lần thứ hai thôn phệ pháp lực, liền hoàn thành ngưng hình. Nói thì đơn giản, nhưng nếu thực sự dễ dàng như vậy thì cái liệt anh bí pháp này sẽ không được xưng là kiếm tẩu thiên phong, tiệp kính chi pháp.

Phân tách Nguyên Anh, chính là cửa ải khó khăn thứ nhất, thống khổ vô cùng, một khi tu sĩ không thể thừa nhận, thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Cho dù ý niệm cứng cỏi, không bị thống khổ quấy nhiễu, sau đó phải đối mặt cửa ải khó khăn thứ hai, thôn phệ pháp lực! Phân tách song anh, vốn ban đầu chỉ có một nửa Nguyên Anh tinh hoa, muốn lần thứ hai hoàn thành Kết Anh, cần phải thôn phệ một lượng lớn pháp lực! Giờ phút này là lúc song anh có nhu cầu pháp lực để Kết Anh rất lớn, một khi bị thiếu, song anh ngưng tụ lập tức thất bại.

Cửa thứ ba, là cửa khó qua nhất

Cho dù tu sĩ ý niệm kiên định không sợ đau đớn, pháp lực sung túc có thể cung cấp dủ cho song anh cắn nuốt, nhưng như vậy đẻ thành song anh, không có trải qua điều tiết chỉnh hợp, trong lúc ngưng hình sẽ sinh ra bài xích lẩn nhau. Lục bài xích này cực kỳ khó giải quyết, không thể áp chế không thể mặc kệ, chỉ có thể bằng vào ý niệm của tu sĩ cẩn thận dẫn đường, nếu không song anh bài xích nhau dẩn đến cái chết là không thể nghi ngờ.

Qua ba ải này, mới có thể đem hai Nguyên Anh tạm thời ngưng hình, sau đó phải không ngừng sử dụng bí pháp tế luyện tiến hành củng cố, nhanh thì cần đôi ba năm, lâu thì cần hơn mười năm, mới tính là thành công.

Suy cho cùng cũng là thiên đạo vi công, muốn nhận được nhiều thì cần phải bỏ ra nhiều hơn. Liệt Anh bí pháp này có thể giúp tu sĩ có được song anh, có được thực lục bỏ xa tu sĩ đồng cấp nhưng cũng cần phải trải qua vô tận thống khổ khảo nghiệm. Người thi triển Liệt Anh co thể thành công phải nói là đã ít lại càng thêm ít.

- Song anh, cắn nuốt!

Dịch thể pháp lực bên trong đan điền Tiêu Thần chỉ qua vài nhịp thở, đã bị song anh hút hết, huyết sắc năng lượng bên ngoài giống như làn song gào thét dung nhập vào thể nội.

“ thôn lôi”

Giờ phút này song anh ngưng hình, Tiêu Thần toàn lực vận chuyển “thôn lôi bí pháp” bảo đảm cung cấp đủ pháp lực.

Oanh!

Vô tận huyết sắc năng lượng bị luyện hóa làm pháp lực, rít gào chảy vào đan điền, bị song anh cắn nuốt, tốc độ như thế, dù chưa đạt tới cực hạn của song anh cắn nuốt, nhưng cũng miễn cưỡng có thể tiếp tục tiến hành.

Lúc này Tiêu Thần thi triển “thôn lôi bí pháp” là khi đang ở trong Nhân Nguyên Đạo Quả ẩn chứa vô tận năng lượng, nên mới miển cưởng có thể làm được như thế, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ giờ phút này song anh đã tán loạn, pháp lực bạo tẩu mà chết!

Thời gian từng chút trôi qua, cùng với năng lượng không ngừng bị thôn phệ, bên trong đan diền Tiêu Thần xuất hiện hai luồng Nguyên Anh tinh hoa chậm rãi lớn dần lề, trong thoán chốc mơ hồ như ngưng tụ thành hình dạng hai hài nhi. Nhưng cùng lúc đó, lực bài xích song anh đột nhiên xuất hiện. Tu sĩ Kết Anh, bình thường chỉ có một quả, thần thông đệ nhị Nguyên Anh vốn là bí pháp thượng cổ giúp tu sĩ có một lối đi khác tăng cường thần thông thủ đoạn, nếu trước khi Kết Anh mà có thể ngưng kết song đan, hơn nữa không ngừng thi triển bí pháp dung hợp khí tức, đến khi Kết Anh sẽ có thể tránh được song anh bài xích. Nhưng “liệt anh” là loại bí pháp học cấp tốc, tự nhiên không cách nào tránh khỏi việc này.

Ý niệm Tiêu Thần tiến vào đan điền, thật cẩn thận điều phối lực bài xích, mặc dù mấy lần xuất hiện nguy cơ, thậm chí hình thể song anh gần như tán loạn, nhưng cuối cùng vẫn biến nguy thành an ổn thỏa tất cả.

Một tháng sau.

Sau khi song anh đem pháp lực bên trong đan điền thôn phệ đột nhiên hai luồng Nguyên Anh tinh hoa kịch liệt quay cuồng.

Tiêu Thần ngây ngốc, sau đó liền mừng rỡ.

Trải qua thời gian một tháng rèn luyện, hiện giờ song anh đã thôn phệ đủ pháp lực, cuối cùng cũng ngưng hình

Nhưng càng là thời điểm như vậy liền càng phải cẩn thận, chỉ một chút sai lầm, cũng có thể thất bại trong gang tấc.

Nguyên Anh tinh hoa dao động, hai hình thể giống trẻ con hiện lên, song anh ngưng kết xong, lực bài xích rốt cục cũng tán đi. Nhưng giờ phút này hai nguyện anh ngưng kết ra cực kỳ gầy yếu, hữu khí vô lực, tử khí tức cảm ứng hoàn toàn không bằng nguyện anh Tiêu Thần ngưng tụ lúc trước. Dù sao cũng là học cấp tốc, muốn đạt tới Nguyên Anh chân chính, cần phải có một khoảng thời gian cẩn thận tế luyện.

Nhưng bất luận như thế nào, trước mắt nguy cơ đả qua, còn lại chỉ cần cẩn thận tu luyện, Tiêu Thần liền có thể có được hai Nguyên Anh, một khi tế luyện đạt đến cảnh giới đại thành, thực lực có thể so với Bất Trụy sơ kỳ.

"Xem ra lần này, ta đã thành công."

Tiêu Thần chậm rãi mở ra hai mắt, giờ phút này sắc mặt hắn tái nhợt, nhưng trên mặt không thể che dấu vẻ vui mừng.

Đệ nhị Nguyên Anh, ở thời kỳ thượng cổ cũng là thấy đại thần thông cực kỳ hiếm, tu sĩ tu luyện thần thông này mỗi một người đều là nhân vật tuyệt thế.

"Tại đây trong Nhân Nguyên Đạo Quả, năng lượng sung túc, lại thêm thôn lôi bí pháp, trong vòng bảy năm song anh tất nhiên có thể đại thành. Đến lúc đó, đó ta sẽ rời đi."

Tiêu Thần nghĩ đến đây, đáy mắt trong nháy mắt xẹt qua mấy phần vẻ kinh dị, sau đó liền áp chế đi xuống, hai mắt nhắm lại, toàn lực vận chuyển thôn lôi bí pháp thôn phệ năng lượng. nơi này

. . . . .

Tu chân không biết đến năm tháng, thoáng chốc đã là sáu năm.

Trong Nhân Nguyên Đạo Quả, một đạo nhân ảnh khoanh chân mà ngồi, bên ngoài cơ thể bị huyết sắc năng lượng bao vây, ánh mắt hạ xuống, mờ mờ ảo ảo.

Vô tận huyết sắc năng lượng, giống như đạo đạo Thương Long, bị bóng người kia nháy mắt cắn nuốt, uy áp từ trong cơ thể tán phát ra, tràn ngập không gian.

Vào thời khắc này, năng lượng nồng đậm bên ngoài thân ảnh kia đột nhiên run lên, ầm ầm tản ra.

Đôi mắt nhắm chặt của Tiêu Thần chậm rãi mở ra, tối đen dịu dàng, so với trước kia có phần ôn hòa nội liễm hơn. Sắc mặt trắng muốt, giống như mỹ ngọc, trong cơ thể khí tức thu liễm, nhưng tinh tế cảm ứng, mơ hồ phát ra một tia dao động mờ nhạt khó phân biệt, ẩn chứa khí tức hủy diệt.

"Sáu năm thời gian, song anh đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, so với ta nghĩ, có nhanh hơn một chút."

Trên mặt Tiêu Thần lộ vẻ hài lòng, khẻ trầm ngâm, trên mặt âm tình bất định, lộ ra vẻ sy nghĩ.

“Tuy rằng trước mắt rời đi tất nhiên sẽ khiến cho lão quỷ đó hoài nghi, nhưng giờ phút này, cũng chỉ có thể như thế."

Tiêu Thần cười lạnh, hắn quyết định như vậy, tự nhiên là có đạo lý riệng.

Năm đó Kết Anh, tha cho tâm ma không chết, đoạt được tin tức khiến Tiêu Thần khiếp sợ, từ tâm ma biết được cuộc chiến trong tinh vực đại lục năm đó, đúng là do lão già tộc nhân trên đỉnh núi kia âm thầm hổ trợ. Tiêu Thần mặc dù không biết người này vì sao lại như thế, nhưng mục đích sợ rằng tuyệt không đơn giản.

Giờ phút này, hắn lựa chọn tạm thời rời đi, nếu là lão quỷ kia thật không có điều tính toán, không xé rách da mặt mạnh mẽ ngăn trở. Đợi chờ ngày sau tu vi mạnh mẻ, có thể cùng người này đối địch thì quay lại nơi này, đem Nhân Nguyên Đạo Quả toàn bộ cắn nuốt, đến lúc đó thực lực tất nhiên lần nữa điên cuồng tăng lên!

"Đi!"

Ý niệm Tiêu Thần vừa định, vươn người đứng dậy, từng bước bước ra thân ảnh nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.