Đạo

Quyển 3 - Chương 105: Cầu thân (Chương 352)




Thanh âm Tiêu Thần vừa dức, mọi người thoáng trầm mặc, tuy thế vẫn có một đệ tử Đại Đạo Tông phi thân lên đài.

Người không nằm trong nhóm mười người đứng đầu nhưng tu vi cũng đã đạt đến Kim Đan hậu kì, tuy rằng tự thân thấy không nắm chắc phần thắng nhưng cũng lên đài thử một lần.

Một chiêu, thảm bại!

Thân thể Tiêu Thần sớm đạt đến trình độ của thượng phẩm pháp bảo, công kích bình thường căn bản không thể gây chút thương tổn mảy may nào. Tiêu Thần nhẹ nhàng tiếp nhận oanh kích của pháp bảo của đệ tử Đại Đạo Tông, khinh thường xuất một chưởng đưa hắn xuống dưới đài.

Mọi người trầm mặc.

Thân thể cường hãn như vậy, cho dù đứng bất động thì cũng vô pháp tổn thương hắn, khiêu chiến rõ ràng không còn ý nghĩa gì nữa.

Này đây, danh tự thứ chín dĩ nhiên thuộc về Tiêu Thần.

Ngay cả Ngô Đồng, tu vi cùng thần thông đều bất phàm, cho dù bị Thương Tỉnh Không đánh bại, nhưng cũng không ai dám khiêu chiến.

Dã Chiến bỏ mạng, người thứ mười một được bổ sung thay thế vào thứ mười, trải qua một cuôc tranh đấu kich liệt cuối cùng bị một vị tán tu vô danh doạt được.

Đến lúc này, mười người đứng đầu cuộc thi rốt cuộc cũng lộ diện.

Trên thạch đài, trừ bỏ Thương Tỉnh Không hướng mị nhãn tới Tiêu Thần, còn lại đệ tử các phái tất cả đều sắc mặt lạnh lùng, trong mắt có vẻ coi thường. Bất quá là thân thể cường hãn một chút thôi, nếu là quả thật giao thủ, bọn hắn tự nhận tuyệt đối có thể thoải mái đánh bại.

Tiêu Thần đối với lần này cũng lơ đểnh, ánh mắt không để lại dấu vết hướng tới chổ Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung đảo qua, nhưng ngay lập tức ánh mắt tập trung về một góc, xem Tà Thiên Hành kia đến tột cùng là muốn làm cái gì.

- Khụ! Nếu như chư vị không có dị nghị, như vậy thứ tự trong cuộc thi đấu này đã được xác định, đợi xong việc ở đây, các vị tiểu hữu có thể tùy thời tìm chúng ta nhận thưởng.

Kim Quang chân nhân thản nhiên nói xong, ngược lại hướng Tiêu Thần cười ôn hòa, lúc này mới ngồi xuống.

Ánh mắt Tà Thiên Hành chớp lên, trong mắt thoáng hiện dị sắc, tiểu tử xuất hiện cuối cùng này tu vi thân thể vô cùng mạnh mẽ nhưng trong mắt hắn vẫn không chịu nổi một kích, giờ phút này hắn quan tâm nhất là chuyện kế tiếp.

- Chư vị tiền bối, Thiên Hành bất tài giành được vị trí quán quân trong cuộc thi, chẳng biết có thể mời Lan Nhược Ly tiên tử của Yêu Nguyệt Cung hiện thân, tại hạ muốn gặp mặt cầu hôn.

Thanh âm truyền ra xa xa, nhất thời khiến cho mọi người nhất thời thèm thuồng, hâm mộ không thôi.

Ngay cả mấy đệ tử đại phái đang đứng trên đài cũng thể hiện sắc mặt không cam lòng, Lan Nhược Ly tiên tử không chỉ xinh đẹp như thần nữ trong thiên hạ, mà hơn nữa được kết duyên với nàng chính là một vận may cực lớn. Tuy rằng không biết vì sao, nhưng lúc trước dựa vào khẩu khí của các trưởng bối có thể thấy không phải chuyện nhỏ. Nhưng hôm nay cả mĩ nhân cùng cơ hội đều bị Hoàng Tuyền Tông Tà Thiên Hành lấy đi, nỗi lòng bọn hắn như thế nào nghĩ qua là có thể biết.

- Ha ha! Lúc trước lão phu rời tông môn, tông chủ cũng từng đối với ta nhắc nhở, nếu Hoàng Tuyền tông ta may mắn có được cơ duyên lần này, cùng Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung kết quan hệ thông gia, liền để cho lão phu hướng Quân Ly đạo hữu cam đoan, Hoàng Tuyền Tông ta tuyệt đối không bạc đãi Nhược Ly, xin tiên tử cứ yên tâm.

Bạch Cốt chân quân giờ phút này trong đôi mắt thoáng hiện quang mang kỳ lạ, vươn người đứng dậy cười sang sảng nói.

Bạch Cốt chân quân mở miệng, nhất thời hấp dẫn tầm mắt mọi người lại đây, dừng ở chỗ Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung , đoán xem Quân Ly tiên tử sẽ ứng phó như thế nào.

- Việc hôm nay không thể coi là thật, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ta sẽ không gả Nhược Ly cho người này, lí do tại sao Bạch Cốt đao hữu hẳn là rõ ràng, chắc không cần bổn quân mở miệng nói rõ chứ!

Quân Ly tiên tử khuôn mặt không chút biểu cảm, trong mắt hàn quang lóe ra không ngớt, thanh âm tuy bình thản nhưng ý cự tuyệt lạnh lùng cũng cực kì rõ ràng.

Bạch Cốt chân quân nghe vậy biến sắc, ánh mắt bất chợt u ám, nhưng không để hắn kịp mở miệng, Tà Thiên Hành đã chắp tay nói:

- Thiên Hành bái kiến Quân Ly tiền bối. Việc đoạt quán quân cuộc thi săn bắt hải thú có thể có cơ hội cùng Lan Nhược Ly tiên tử kết duyên Tần Tấn tất cả tu sĩ Đông Nam đại lục ta đều biết, hôm nay vãn bối may mắn đoạt được cơ duyên, chẳng nhẽ tiền bối lại nuốt lời?

Nói tới đay, sắc mặt Tà Thiên Hành cũng chìm xuống, lạnh lùng nói:

- Hoàng Tuyền Tông ta tuy trước nay đều không muốn tranh đấu cùng ai, nhưng nếu việc hôm nay truyền ra, vậy tông môn ta còn mặt mũi nào tồn tại! lúc này đây, nếu Quân Ly tiền bối không thể giải thích hợp lý cho vãn bối, việc này Hoàng Tuyền Tông nhất định sẽ không bỏ qua!

Hoàng Tuyền Tông, chính là thế lực cường đại nhất trong thất đại tông phái, nội tình thâm sâu, tông môn thực lực sâu không lường được. Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung tuy rằng cùng với nó song song tồn tại, nhưng nếu thật sự bởi vì việc này trở mặt, gây ra tranh đấu, tuyệt đối không phải địch thủ của Hoàng Tuyền Tông

Quân Ly tiên tử nét mặt băng lãnh, hơi nhíu mày, nghe được lời ấy trong mắt hiện lên vài phần lạnh lùng.

- Huyết Ngục lão quỷ, bổn quân tuy rằng không biết tại sao ngươi chưa chết, ngược lại còn đoạt xá môn hạ đệ tử, nhưng hôm nay ngươi đừng hòng qua mặt ta, đệ tử ưu tú nhất Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ta sao có thể gả cho ngươi!

- Việc này, cho dù khiến cho hai phái phân tranh, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ta cũng quyết không thỏa hiệp!

Quân Ly tiên tử tuy rằng bộ dạng ôn nhu, nhưng tính khí cũng cực kỳ cương liệt, khẩu khí như đinh đóng cột, không có nửa điểm nhượng bộ.

Huyết Ngục lão tổ!

Tu sĩ thất đại tông phái nghe vậy sắc mặt nhất tề biến đổi, trong lòng nhất thời kinh nghi bất định, nhất thời rất nhiều ánh mắt không tốt hướng tới Hoàng Tuyền Tông.

Tà Thiên Hành nghe vậy da mặt run lên, lập tức chắp tay nói:

- Quân Ly tiền bối nói thế là có ý gì, Hoàng Tuyền Tông Huyết Ngục trưởng lão đã sớm tọa hóa, việc này thiên hạ đều biết, tiền bối giờ đây lại lấy cớ này, không phải có chút quá mức hoang đường hay sao..

- Hơn nữa, tiền bối nếu nói Huyết Ngục trưởng lão đoạt xá vãn bối, không biết có chứng cớ chứng minh hay không?

Thanh âm đúng mực, nhưng đã bỏ đi được sự ngờ vực của không ít tu sĩ. Huyết Ngục lão quỷ sớm tọa hóa, việc này tuy rằng không phải là mọi người đều biết, nhưng tu sĩ thất phái tự nhiên biết, lập tức trong lòng có chút hoài nghi.

Chẳng lẽ, việc này quả nhiên là Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung không muốn mất đi đệ tử mà lấy cớ hay sao?

Cảm giác được sự hoài nghi của mọi người qua ánh mắt, Quân Ly tiên tử trong lòng giận dữ, hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn chưa mở miệng.

Biểu hiện như vậy, càng làm cho mọi người khẳng định suy nghĩ trong lòng, lập tức ánh mắt liền trở nên bất thiện.

Như thế nào, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ngươi mang Lan Nhược Ly ra dẫn dụ, khiến tất cả chúng ta đều tới đây, bậy giờ đã xác định ra người được chọn, các ngươi lại tùy tiện đưa ra một lý do thoái thác, hành động đó chẳng phải là lấy chúng ta ra làm trò cười hay sao?

Nhất thời, bầu không khí trở nên im lặng, không ít tu sĩ cảm thấy rất bát mãn với hành vi cua Yêu Nguyệt Cung, ánh mắt tự nhiên cực kì âm trầm.

Đúng lúc này, ở chỗ của Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung, vị nữ tu áo đen đứng dậy, vươn ngọc thủ chậm rão đem áo bào cởi ra.

Mỹ nhân cô độc, khuôn mặt thanh nhã, tóc đen dài phủ xuống, bờ vai như được gọt thành, giờ phút này đôi mi thanh tu khẽ nhíu lại, càng làm cho người ta sinh ra cảm giác yếu đuối.

Nàng này, chính là cung chủ Yêu Nguyệt Cung, Tử Yên tiên tử

- Tử Yên tiên tử!

- Tại hạ sớm âm thầm đoán này vị nữ tu áo đen là người phương nào, nhưng lại chưa từng nghĩ đến lại là Tử Yên tiên tử.

- Quả nhiên là mỹ nhân thế gian hiếm có, Tử Yên tiên tử tên như sấm bên tai, hôm nay nhìn thấy dung mạo, quả nhiên như kì danh, vô cùng xinh đẹp.

Thân ảnh Tử Yên tiên tử hiện ra, nhất thời hấp dẫn ánh mắt toàn bộ tu sĩ nơi này, không ai phát hiện ra trong mắt một tu sĩ mặc thanh bào nháy mắt sinh ra một sự cuồng nhiệt vô tận.

Dung nhan tuyệt mĩ như vậy, trong đầu thiên quay bách chuyển, chẳng những không có quên mất mà ngược lại giống như vò rượu ngon, theo thời gian càng phát ra hương thơm tinh khiết và nồng đậm, in dấu thật sâu trong óc hắn.

Chính là nàng!

- Tử Yên, nguyên lai đây là tên nàng sao?

Trong lòng Tiêu Thần cười khẽ lắc đầu

- Ngày đó ta không biết như thế nào đối mặt với nàng, khiến nàng rời đi không biết tung tích, hôm nay có thể gặp lại lần thứ hai, nói vậy nàng và ta cũng có duyên phận. Cho nên, lần này ta sẽ không để cho nàng tiếp tục chạy trốn, làm nữ nhân của ta, sau này chỉ có thể là nữ nhân của ta.

Ánh mắt Tiêu Thần nháy mắt hiện lên vẻ kiên định.

Hắn không phải là người trốn tránh trách nhiệm, nếu sự tình phát sinh như vậy, hắn sẽ không dễ dàng buông tay.

Tà Thiên Hành nhìn thấy dung nhan Tử Yên tiên tử, nhưng trong lòng chấn động, sắc mặt hoàn toàn chìm xuống, trong mắt lệ quang lóe ra không ngớt!

- Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong! Tiểu nha đầu này tu vi ở trong khoảng thời gian ngắn lại có thể đạt tới tình trạng như thế, nói như vậy, tại động phủ kia tất nhiên là bị tiểu tử đó đắc thủ!

- Đáng chết! Tất cả đáng chết! Tất cả chuyện này vốn nên toàn bộ thuộc về lão tổ nếu không phải tiểu tạp chủng chết tiệt ra tay phá đám, giờ phút này lão tổ nói không chừng đã đột phá cảnh giới Bất Trụy, sao có thể rơi vào hoàn cảnh ngày hôm nay!

- A a a a! Thật tức chết. Tiểu tạp chủng, nếu ngươi bị lão tổ gặp được, ta nhất định phải đem ngươi nghiền xương thành tro, mới có thể giải được mối hận trong lòng!

Tà Thiên Hành, đích xác là bị Huyết Ngục lão tổ đoạt xá!

Lúc trước từ Thất Tinh hải vực trở về tông môn, Huyết Ngục lão tổ tuy rằng đã bị trừng phạt nghiêm khắc, nhưng người này dù sao cũng là tồn tại Nguyên Anh hậu kì cực kì mạnh mẽ, Hoàng Tuyền Tông cũng sớm chuẩn bị cho hắn một thân thể đệ tử phù hợp để đoạt xá.

Sau khi đoạt xá, thực lực Huyết Ngục lão tổ giảm sút rất nhiều, hơn nữa thọ nguyên vốn đã không còn nhiều lắm giờ lại hao hụt thêm phân nửa. Cho nên lần này hắn tham gia thi đấu săn hải thú là muốn có được Lan Nhược Ly, thu thập nguyên âm của nàng để tăng thêm thọ nguyên.

Tà Thiên Hành giờ phút này tuy rằng trong lòng chấn động không ngừng, nhưng ở mặt ngoài lại là không có nửa điểm thay đổi, bất quá khóe mắt kịch liệt rung động, đủ để tỏ rõ người này trước mắt tâm địa tàn ác vô cùng.

Tử Yên tiên tử nhìn lại Tà Thiên Hành, trong mắt hiện lên vài phần sắc lạnh, môi anh đào hé mở, lạnh giọng nói:

- Huyết Ngục lão tổ, mấy tháng không gặp, chẳng lẽ ngươi cho rằng bổn quân có thể quên đi khí tức của ngươi hay sao?

- Tuy rằng không biết ngươi dùng phương pháp đoạt xá nào mà có thể giấu giếm cảm ứng nguyên thần của chư vị đạo hữu, nhưng không cách nào lừa được ta.

- Ý niệm trong đầu ngươi, nhất định không thể thực hiện, đệ tử của ta, cũng tuyệt đối không liên quan gì với ngươi!

Tà Thiên Hành nghe vậy trong lòng cười lạnh, thi lễ nói :

- Tử Yên tiền bối nói như vậy người khác sao có thể tín phục, không biết tiền bối có chứng cớ chứng minh việc này hay không, người vì sao có thể nhớ rõ khí tức tại hạ, nếu là không thể đem việc này làm cho rõ ràng, hắc hắc, đó là vu oan! Thiên Hành tuy rằng tu vi không đáng để chư vị tiền bối để ở trong mắt, nhưng lại là đệ tử hạch tâm của Hoàng Tuyền Tông, như vậy tông môn vãn bối, cũng vì việc này mà yêu cầu Yêu Nguyệt Cung một lời giải thích!

- Ngươi. .

Tử Yên tiên tử sắc mặt biến đổi, chuyện ngày đó nàng vẫn chôn chặt dưới đáy lòng, vẫn chưa nói cho bất luận kẻ nào biết được, hôm nay lại có thể nào nói rõ ở trước công chúng!

Tà Thiên Hành cũng chính là nắm được nhược điểm này, mới dám không kiêng nể gì như thế.

- Hắc hắc, nếu là không có chứng cớ, xin Tử Yên tiền bối thu hồi lời nói, để tránh tổn thương hòa khí hai tông môn.

Tà Thiên Hành vẫy nhẹ ống tay áo, thản nhiên nói:

- Một khi đã như vậy, không biết tiền bối có thể để Nhược Ly tiên tử hiện thân hay không?