Đạo

Quyển 2 - Chương 61: Liên thủ diệt xác, tiếp tục tiến giai (Chương 173)




Oanh!

Sau một lát, Tu La cốt phản ứng chậm nửa phần liền bị bạch cốt một chưởng đánh lên bả vai, khung xương nhất thời vỡ ra, thân ảnh chật vật rơi xuống phía dưới.

Rống!

Bạch sắc khô lâu trong miệng phát ra một tiếng rít gào hưng phấn, thân ảnh hóa thành một đạo bạch quang đuổi tới, đồng thời cốt chưởng như đao, trực tiếp hướng hộp sọ của Tu La cốt công tới.

Vào thời khắc này, Tiêu Thần hừ một tiếng, trong mắt hiện lên vài phần lạnh lùng, ngón tay chỉ ra, nhất thời Phiên Thiên Ấn hóa thành ba mượi trượng lớn nhỏ, giống như một dãy núi thu nhỏ ầm ầm nện hướng bạch sắc khô lâu!

Rống!

Bạch sắc khô lâu trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ, trong hốc mắt trống rỗng toát ra hai luồng bạch hỏa, đôi cốt quyền hướng về “Phiên Thiên Ấn” hung hăng đánh tới.

Phiên Thiên Ấn, nhất ấn phiên thiên, pháp bảo thuộc tính thuần túy hệ thổ, hình thể điên cuồng phát ra ba mươi trượng, như một ngọn núi, làm sao có thể ngăn cản!

Bạch cốt có uy lực Kim Đan trung kỳ, trình độ chắc chắn của khung xương có thể so sánh với trung phẩm pháp bảo, nhưng bị một Phiên Thiên ấn đánh xuống, toàn thân thể phát ra một trận âm thanh dữ dội, bị hung hặng đánh xuống mặt đất.

Bạch sắc khô lâu rơi xuống trước cửa Bạch Cốt điện, chân sau lún xuống đất, trong miệng liên tục rít gào, một cỗ phẫn nộ trong ý thức phát ra. Nhưng Phiên Thiên Ấn không ngừng thoáng hiện thần quang thổ hoàng sắc, đã gắt gao chấn áp nó, mặc cho nó giạy giũa rít gào thế nào đi chăng nữa cũng không thể nhúc nhít.

- Đi!

Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn, lúc trước bạch sắc khô lâu mang ý kinh thường nên dám can đảm đón đỡ Phiên Thiên ấn, nay bị trấn áp gắt gao, Tiêu Thần tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt đánh chó xuống nước này.

Đưa tay chỉ về phía trước, tâm thần thôi động, Phiên Thiên ấn thần quang thổ hoàng sắc đại thịnh, nguyên bản đã đạt đến mức cực hạn ba mươi trượng, nay nháy mắt đã bành trướng thêm hai trượng, đạt tới ba mươi hai trượng, giống như một tòa thần sơn nguy nga, người khác nhìn thấy đều sẽ sinh ra lòng kiêng kị.

Phiên Thiên ấn uy thế đại thịnh, bạch sắc khô lâu bị ép tới toàn thân kiêu lên liên hồi, một chân khác cũng đã bị ép xuống mặt đất, trong miệng liên tục phát ra tiếng rít gào, nhưng cũng không có cách nào đem Phiên Thiên Ấn lay động nửa phần!

Bạch sắc khô lâu mặc dù không thể như người thường mở miệng nói chuyện, nhưng thần trí cực cao, cũng cảm ứng được nhờ khí tức của Tiêu Thần mới dám lớn mật đỡ lại Phiên Thiên ấn. Dù sao theo nó xem ra, một gã nhân loại Trúc Cơ kỳ cho dù lấy ra bảo vật thì bằng vào tu vi tương đương với Kim Đan kỳ như nó, thì chỉ bằng một đôi cốt chưởng đã đủ để ngạnh kháng rồi đánh vỡ. Cũng chính vì tự đại, nên nó mới bị Phiên Thiên ấn trấn áp, nếu không lấy tu vi của nó với tốc độ cùng khung xương cứng rắn, thì Tiêu Thần mặc dù cùng Tu La cốt liên thủ muốn diệt sát nó chỉ sợ rằng cực kỳ khó khăn.

Nhưng giờ phú này...

- Giết!

Tiêu Thần thấp giọng rít lên, ngọn lữa màu cam trong mắt Tu La cốt đại phát, thân ảnh hóa thành một mũi nhọn xông tới, cốt chưởng vươn ra, hướng tới đầu sọ bạch sắc khô lâu đang bị Phiên Thiên Án trấn áp ầm ầm nên xuống.

Hưu!

Cốt chưởng tốc độ cực nhanh, đã muốn vượt qua cực hạn của tầm mắt, ở trong không khí xẹt qua, phát ra từng bạo âm chói tai! Bạch sắc khô lâu gầm nhẹ, tự làm gãy khúc xương sườn đầu tiên ở bên trái ! khúc xương vừa gảy xuống trong nháy mắt huỳnh quang đại phóng, giống như là Ngọc Thạch thuần túy nhất trên thế gian. Đồng thời, một cỗ nguy cơ từ giữa xương sườn phát ra.

- Bá!

Khúc xương sườn bị gãy, trong thời gian ngắn đã hóa thành một đạo lưu quang hướng thẳng đến cốt chưởng của Tu La cốt.

Sau khi phóng ra khúc xương sườn, khí tức của bạch sắc khô lâu bị yếu đi không ít. Nói vậy, việc thi triển vật ấy đối với nó tiêu hao rất lớn. Nhưng vật ấy uy lực rõ ràng không nhỏ, lấy thực lực của Tu La cốt hôm nay nếu muốn đỡ được, sợ rằng cũng phải trả ra đại giá.

Vào thời khắc này, ánh mắt Tiêu Thần lộ ra vẻ tàn nhẫn, vung tay lên, pháp bảo hình trùy nhất thời gào thét phóng đi, hóa thành một đạo lưu quang ầm ầm hướng về khúc xương sườn kia công kích.

- Bạo!

Gầm nhẹ một tiếng, pháp bảo hình trùy nhất thời phát ra một tiếng kêu, một cỗ dao động từ trong đó điên cuồng truyền ra, cùng với xương sườn va nhau, ầm ầm nổ tung. Vô số mảnh nhỏ của pháp bảo đều hường về xương sườn kia nên xuống.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Bạch sắc xươn sường cũng là vật bất phàm, nhưng Tiêu Thần sử dụng pháp bảo hình trùy trung phẩm thượng đẳng, lúc tự bạo phát ra năng lượng kinh người, hơn nữa hắn lại khống chế, và tập trung toàn bộ uy lực hướng về một điểm mà công kích, lực công kích lại càng mạnh mẽ hơn.

Cho nên, khi bạch sắc xương sườn chịu đựng một kích của pháp bảo khi tự bạo, lại bị vô số mảnh vụn va trúng, cuối cùng cũng bị đánh bay ra ngoài, trệch đi phương hướng.

Tuy rằng một kích đó có thể đem xương sườn đánh bay đi, miệng Tiêu Thần vẫn phun ra một ngụm tiên huyết, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt hẳn đi, nhưng trong mắt vẫn sáng rực rỡ, sinh ra vẻ chờ mong vô tận!

Tu La cốt hiện giờ có thực lực có thể so với Kim Đan sơ kỳ tu sĩ, nếu đem bạch sắc thôn phệ xong, tất nhiên thực lực sẽ tăng vọt thêm lần nữa!

Vứt đi một món pháp bảo trung phẩm, thựa nhận sự thương tổn, đổi lại cho Tu La cốt tăng cường thực lực, Tiêu Thần xem ra bản giao dịch này cực kỳ có lời!

Tiêu Thần đột nhiên ra tay, trực tiếp tự bạo pháp bảo để đánh bay bạch sắc xương sườn, tất cả những chuyện này chỉ phát sinh trong nháy mắt. Dưới sự trấn áp của Phiên Thiên ấn, ánh mắt bạch sắc khô lâu ánh lên một trận hỏa diễm, rốt cuột cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.

Tu La cốt nhân cơ hội này, cốt chưởng nháy mắt đã dừng ở phía trên đầu bạch sắc khô lâu.

Răng rắc!

Đầu của bạch sắc khô lâu cực kì cứng rắn, sau khi chịu một kích này cũng chỉ bị nghiền nát một nửa, lộ ra một đoàn kim quang, trong nháy mắt đã bị Tu La cốt cầm trong tay, rồi trực tiếp ngửa đầu nuốt vào trong bụng.

Oanh!

Khi đoàn đạm kim quang tiến vào lồng ngực, khung xương của Tu La cốt nhất thời nảy sinh biến hóa lần thứ hai sinh ra vô số tơ máu, như là dùng một cái ống hút đút vô trong hung hăng hút. Sao đó, đoàn đạm kim quang nhất thời ảm đạm đi rồi tản ra, mà khí tức của Tu La cốt phát ra cũng có thể làm người ta trố mắt mà đứng dậy.

Rống!

Vào thời khắc này, ở chỗ sâu trong đại điện thần bí lại phát ra một tiếng rít gào lần thứ hai, trong âm thâm tuy rằng có chút hỗn loạn, nhưng không có che giấu sự phẫn nộ. Đồng thời, một cỗ up áp mãnh liệt hướng Tiêu Thần ầm ầm nên xuống.

- Tu sĩ nhân tộc, hôm nay ngươi dám can đảm phá hư đại sự của bổn vương, tương lai tất có một ngày, bổn vương phải rút xương ngươi ra rồi đem nguyên thần phong ấn trong đó mà thừa nhận địa hỏa thiêu đốt, chịu đựng muôn vàn tra tấn!

Sóng âm cuồng cuộn như một ngọn sóng lớn vô mình, hoành không mà ra.

Tiêu Thần đứng mũi chịu sào, sau khi kêu lên một tiếng đau đớn, thất khiếu nhất tề xuất huyết, thân thể cũng lảo đảo lui về phía sau, trên mặt mất đi vài phần huyết sắc, nhưng thần sắc hắn cũng cực kỳ bình tĩnh. Vừa rồi hắn cùng với Tu La cốt liên thủ diệt sát bạch sắc khô lâu, thần bí nhân trong đại điện vẫn không ra tay can thiệp, cũng đủ để chứng mình là hắn không thể ra tay hoặc ít nhất trước mắt không được. Nếu không lấy tu vi tương dương với Nguyên Anh kỳ tu sĩ, muốn giết Tiêu Thần và Tu La cốt bất quá chỉ là cái nhấc tay.

Vào thời khắc này, Tu La cốt đã đem Đoàn đạm kim sắc luyện hóa hoàn toàn. Lúc này ngọn lửa màu cam trong mắt đại tăng, màu sắc của khung xương lại đậm thêm, độ cao thân thể lên đến hai trượng, thực lực cũng đạt tới tu vi Kim Đan trung kỳ!