Đạo

Quyển 1 - Chương 47: Hiển lộ thần thông




Lúc này, yêu vật uy thế vô song, thậm chí không kém chút nào tu sĩ kim đan hậu kỳ lại một bộ kính sợ, vô cùng ôn thuận đứng một bên.

- Đồ ngu, nếu không phải thượng tôn sớm đã có dự liệu, sợ rằng đại sự bị ngươi phá hỏng rồi!

Sở Cuồng quệt vết máu nơi khóa miệng, nữ tử thần bí phẫn nộ ra tay, làm hắn thụ thương không nhẹ.

Quay đầu lại nhìn, trên mặt Sở Cuồng lộ ra mấy phần cuồng ngạo, cười nói:

- Ha ha, ma tôn đại nhân sợ rằng không nghĩ đến đi, nỗ lực vô tận năm tháng cuối cùng lại bị ta phá hoại đi. Chủ nhân nhà ta pháp lực vô biên, sớm đã tính được hôm nay là ngày ngươi thoát thân, đặc ý thi triển yêu lực, đưa ta đến hạ giới, hôm nay ta liền thay mặt chủ nhân, triệt để đánh ngươi thành tro bụi.

Lục mang trong mắt Sở Cuồng lấp lánh, lục mang này bao chặt lấy yêu vật do Linh Thi thượng nhân hóa thành, miệng hắn khẽ quát:

- Hiến tế!

“Ô ô”Yêu vật kia rên rỉ không thôi, thân thể nó càng lúc càng run lẩy bẩy, thi khí cuồn cuộn toát ra bao lấy toàn thân nó.

Lông mày Sở Cuồng khẽ nhíu lại, trên mặt lộ vẻ ngoan độc, trong miệng phát ra một hồi trách mắng, giương tay lên đánh một đạo ô quang về phía yêu vật. Ô quang vừa đánh đến, trên gương mặt khô héo của yêu vật lập tức lộ vẻ thống khổ, thi khí nồng đậm không ngừng tiêu tán, dần dần bạo lộ thân thể dưới lục mang.

Ánh mắt Sở Cuồng dần chuyển sang thoải mái, hắn thông qua bí pháp về hạ giới, thần thức, tu vi đều bị thiên đạo áp chế tại Luyện Khí kỳ, nếu như thượng tôn không để lại thủ đoạn khống chế khôi lỗi, hắn cũng không dám liều lĩnh như thế, trực tiếp mệnh lệnh vật này hiến tế linh hồn, phát lực thúc giục yêu tố hư ảnh thi triển thủ đoạn diệt sát.

Chẳng qua vào thời khắc này, yêu vật do Linh Thi thượng nhân hóa thành trong mắt chợt lóe ô quang, nhãn thần trì trệ vô thần bỗng chốc hóa linh hoạt, nhãn thần tràn đầy sung sướng. Chẳng qua, ánh mắt đấy chợt lóe lên rồi biến mất, không chút bị người phát giác.

- May mà lão phu năm đó tìm được một nơi thượng cổ quỷ tu lưu lại, được đến một đoạn công pháp tàn khuyết, cũng am hiểu chút gọi là cắn nuốt đoạt xá, nếu không sợ là hôm nay phải vẫn lạc ở nơi này. Ha ha, vốn còn suy xét xem tìm một thân thể hoàn mỹ đoạt xá, mà người này đến từ thượng giới, chỉ sợ còn thuộc về linh giới, nhục thân hẳn cực kỳ ưu tú. Mà nếu ta cắn nuốt hắn, không chỉ thu được thân thể hắn, quan trọng nhất là ký ức còn lại nữa. Người đến từ Linh giới, chỉ sợ tùy tiện lấy ra một công pháp cũng là Tu Chân giới nổi lên vô số phong ba, mà lúc này, tất cả đều thuộc về hắn.

Vốn yêu vật chiếm cứ thân thể Linh Thi thượng nhân, dần dần bị hắn cắn trả, dần nắm giữ quyền chủ động thân thể.

Trong mắt hắn chớp qua một tia ngoan độc, Linh Thi thượng nhân ra vẻ sợ sệt, chậm rãi co rút lại thi khí, đợi đến khi trong mắt Sở Cuồng tràn ngập buông lỏng, hắn liền nhanh chóng ra tay.

Thi trảo khô gầy trực tiếp nắm lấy Sở Cuồng, một quang đoàn xanh mơn mởn nhanh chóng bay ra tiến vào thất khổng Sở Cuồng.

- Nghiệt súc, ngươi muốn làm gì!

Sở Cuồng trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, hắn đương nhiên tinh tường đoạt xá, lúc này trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác kinh khủng. Hắn hiện nay thần thức nhỏ yếu, có thể nào ngăn cản được đoạt xá, nếu là bị hoàn toàn cắn nuốt, hắn liền hoàn toàn tiêu tán tại thiên địa này, cả thân thể cũng bị người khác chiếm mất.

Hắn nhắm mắt lại, liều chết ngăn cản đoạn xá, khi thì thi khí cuồn cuộn phát ra, khi thì lục mang léo sáng, hiển nhiên hai người đang tranh đoạt quyền chiếm hữu thân thể.

Một khắc chung sau, một cỗ thi khí nồng nặc bạo trướng khỏi thân thể Sở Cuồng, gương mặt tuấn tú trong nháy mắt khô héo, thân thể nhanh chóng biến thành một cỗ cương thi.

Không cần nói, người giành được thắng lợi đương nhiên là Linh Thi thượng nhân.

Linh Thi thượng nhân mở tròng mắt, lục mang sáng lấp lánh, nhưng khác với Sở Cuồng ở điểm xanh rờn, nhảy múa như ngọn lửa quỷ vậy.

- Hắc hắc, không ngờ lần này phúc lớn như vậy, có được yêu thể cường hoành như này, ngày sau thần thông càng thêm lợi hại, lại thêm có rất nhiều công pháp tương trợ, nguyên anh đại đạo cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Linh Thi thượng nhân khẽ cử động cánh tay rồi hắc hắc cười, hiển nhiên vô cùng mãn ý với thân thể mới này.

Nhãn thần hắn đảo qua cấm chế bên cạnh, trong mắt lóe lên ánh tham lam, cắn nuốt thần thức của Sở Cuồng giúp hắn biết được rất nhiều bí ẩn.

- Ma tôn, ngươi tại Thượng giới hẳn rất cường hoành, nếu như ta có thể cắn nuốt ngươi, sợ rằng tiến giai phi thăng Linh giới cũng không phải không có khả năng đi!

Nghĩ đến đây tham lam trong mắt hắn càng nặng.

Tử tế tìm tòi ký ức cắn nuốt được, xác định rõ đây là lúc Ma Tôn hư nhược nhất, thi triển ảnh tượng cổ yêu viễn tổ liền có thể diệt sát, khóe miệng Linh Thi thượng nhân liền lộ ra mấy phần hưng phấn.

- Hiến tế!

Linh Thi thượng nhân tung hoành Tu Chân giới mấy trăm năm, có thể còn sống đến nay tất là hạng người tâm ngoan thủ lạt, trong nháy mắt liền đưa ra quyết định, ra tay!

Mênh mông lục mang bạo phát, nguyên nhục thân khô héo nháy mắt nở nang, khôi phục nguyên mạo Sở Cuồng, yêu lực cuồn cuộn phát ra. Mà nhục thân cũ của Linh Thi thượng nhân bị lục quang bao bọc, từng đạo tinh huyết, pháp lực bị luyện hóa, nhục thân nhanh chóng khô quát, cuối cùng hóa thành tro bụi.

- Đi! Linh Thi thượng nhân vươn tay chỉ một cái, tinh huyết, linh lực luyện hóa lao vào bên trong cấm chỉ. Yêu tổ hư ảnh bên trong cấm chế ngửa lên trời gầm gừ, hư ảo thân thể nháy mắt hóa chân thật, tinh vân trong mắt lưu chuyển càng lúc càng nhanh, trong khoảnh khắc luân hồi liên tục.

- Sinh tử luân hồi, nhân diệt!

Linh Thi thượng nhân quát lên một tiếng, vung tay đánh ra vô số đạo pháp quyết, tròng mắt khổng lồ của yêu tổ trong nháy mắt bộc phát vô tận tinh mang, một bộ tinh đồ huyền ảo vận chuyển chậm rãi bao phủ xuống.

Bên trong huyết ti ngọc bàn, thần bí nữ tử sắc mặt rét run, tuy trong mắt tràn đầy không cam, nhưng lại không có nửa điểm sợ sệt nào.

- Vô tận năm tháng mưu tính, cuối cùng cũng không thoát được sinh tử đại nạn, nhưng tưởng muốn ta chết, ngươi cũng phải trả giá tương xứng!

Nữ tử lông mày nhíu chặt, sắc mặt càng thêm trắng bệnh, há mồm cắn phá ngón trỏ, một giọt huyết dịch từ đầu ngòn tay lao ra, quỷ dị trôi nổi giữa không trung.

- Huyết Ma khôi lỗi, ngưng tụ.

Nàng khẽ quát một tiếng, huyết dịch trôi nổi giữa không trung bỗng nhiên bạo phát ô quang, ma khí tinh thuần không ngừng phát ra, xoáy vòng lại thành một quả trứng đen khổng lồ, to bằng cả một người thành niên, huyết văn lan tỏa khắp vỏ trắng, tiếng thùng thùng phá vỏ liên tục phát ra, như là một sinh mạng cường hoành sắp ra đời.