Đạo

Quyển 1 - Chương 102: Gây khó dễ




Hoàng sư huynh gật gù đắc ý, không khỏi tấm tắc, vẻ mặt tràn đầy ý hâm mộ, mấy tên ký danh đệ tử nghe vậy trong mắt cũng đều lộ vẻ sùng bái, giờ phút này Tiêu Thần đã trở thành thần tượng của vô số đệ tử Lạc Vân Cốc. Chỉ trong vòng một năm mà đã đạt tới tiêu chuẩn tam phẩm luyện đan đại sư, tu vi có thể ngang với tu sĩ trúc cơ trung kỳ, đủ để so với nhân vật thiên tài trong truyền thuyết.

- Chẳng lẽ hôm nay là chọn người, chẳng trách các trưởng lão đều đến cả đây.

- Những chân truyền đệ tử này ai cũng ra vẻ là một cao thủ, thì ra là cho Tiêu Thần sư thúc xem, mà lựa chọn hắn.

- Ai, đáng tiếc chúng ta chính là ký danh đệ tử, tu vi thấp kém, bằng không hôm nay cũng có cơ hội cùng Tiêu sư thúc kéo gần mối quan hệ.

Một đám người liên tục than ngắn thở dài, trong đó có một người ánh mắt lộ vẻ vui mừng.

Người này, chính là Tiêu Lân của Tiêu gia!

- Bằng hộ pháp đột phá Trúc Cơ cảnh giới chua đầy nửa năm, sợ là không thể đảm nhiệm việc này, không bằng sớm về đi.

- Tôn trưởng lão lời ấy sai rồi, ta tuy rằng chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng mà không thể chối bỏ trách nhiệm, không thể lui được.

- Cung trưởng lão môn nhân đệ tử rất nhiều, vì sao không ở lại chỉ dạy, loại chuyện này để cho các sư đệ đi làm là được rồi.

- Hắc hắc, không sao, những tiểu tử kia đối với Tiêu trưởng lão chính là sùng bái vô cùng, cả đám đều ủng hộ ta tới đâu. Ta cũng không còn cách nào, đành phải thuận theo ý chúng vậy.

- Mã sư huynh đã là Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, tùy thời đều có thể bước vào trung kỳ, sao không ở lại sơn môn tiếp tục tu luyện, mà lại đến đây cùng mọi người tham gia lựa chọn đi Tiêu gia thủ hộ.

- Lưu sư đệ lời ấy sai rồi, chưởng môn chân nhân nếu đáp ứng bão hộ tiêu gia ngàn năm, ta thân là trưởng lão Lạc Vân Cốc, phải có trách nhiệm với tông môn. Lại nói ta tuổi tác đã cao, kiếp nầy có thể Ngưng Đan quả thật là việc xa vời, việc này không bằng để ta đi làm, sư đệ lưu lại từ từ tu luyện.

- Việc này. . Ha ha, sư đệ cũng là vì trách nhiệm với tông môn, nếu sư huynh cũng nghĩ như vậy, thôi thì để Tiêu trưởng lão lựa chọn đi.

Một đám trưởng lão hộ pháp Lạc Vân cốc không ngừng khích bát nhau, cả Một đám trưởng lão hộ pháp Lạc Vân cốc không ngừng khích bát nhau, cả đám đều miệng thương lưỡi kiếm muốn đem người khác gạt bỏ đi, cũng tốt thiếu một đối thủ cạnh tranh, nhưng ai cũng đều là cáo già, không thể lay chuyển , không thể làm gì khác hơn đành phải như vậy.

- Ngươi chỉ là một ký danh đệ tử, cũng xứng đứng chung một chổ với chúng ta sao, nhanh nhanh cút qua một bên.

- Đúng vậy, nếu để khi Tiêu sư thúc đến mà gặp người không biết quy củ như ngươi, nhất định sẽ trùng phạt nặng.

- Ngươi là đệ tử của ai mà không hiểu quy củ như vậy, nếu không nhanh cút đi, đừng trách ta vô tình, đem ngươi đuổi ra ngoài.

Xa xa truyền đến vài tiếng náo loạn, khiến các trưởng lão hộ pháp khẽ nhíu mày, ngưng thần nhìn lại.

- Chỉ là một luyện khí kỳ tu vi tầng hai, xem quần áo cũng chỉ là một ký danh đệ tử, mà cũng được tiêu trưởng lão nhìn trúng, quả thật không biết tự lượng sức mình.

- Tên đệ tử này thật là hoang đường, sao lại không hiểu quy củ như vậy, không biết là đệ tử của ai. Không biết sư tôn hắn dạy dổ hắn như thế nào.

- A, người này ta thấy thế nào có chút quen mắt, hình như lần trước ở chỗ Hồ trưởng lão đã gặp qua, chẳng lẽ là ký danh đệ tử của Hồ trưởng lão sao?

Hồ trưởng lão sắc mặt tái nhợt, người nói chuyện là kẻ đối đầu với hắn, hai người từ trước đến giờ không được hòa thuận, chuyện hôm nay sợ là lại trở thành cớ cho đối phương cười nhạo, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần tức giận.

- Tiêu Lân, ngươi lập tức cút về cho ta, không có mệnh lệnh của ta, từ nay về sau không được bước ra ngoài một bước!

Thanh âm từ xa truyền lại, Tiêu Lân đang cùng mấy tên chân truyền đệ tử giằng co nghe vậy liền biến sắc, trong mắt lộ vẽ không cam lòng nhưng cũng không dám làm trái ý Hồ trưởng lão, liền kính cẩn thi lễ chuẩn bị rời đi.

- Tiêu Lân? Chẳn lẽ chính là người của Tiêu gia, cùng Tiêu Thần sư thúc có cùng xuất thân.

- Sách sách, nguyên lai là hắn a, nhưng mà nghe nói, phụ thân người này gia chủ Tiêu gia, lúc trước cùng Tiêu Thần sư thúc từng sảy ra xung đột, nhưng hiện tại mắt thấy Tiêu Thần sư thúc thăng quan tiến chức, liền tới đây nịnh bợ rồi.

- Ta còn nghe nói lúc trước người này có thể bái nhập làm môn hạ Hồ trưởng lão, phải dùng một khối Thiết tinh làm hối lộ, bằng không lấy tư chất của hắn, làm sao có thể được thu vào sơn môn.

- Theo tiễn Tiêu Thần sư huynh lần đầu tiên trở về nhà, Lưu sư huynh nói, Tiêu Thần sư thúc cùng ngươi quan hệ cũng chả tốt đẹp gì, nếu không phải là nể mặt phụ thân ngươi thì đã đích thân ra tay giết ngươi lâu rồi, giờ còn không phải giống như chó giữ nhà đến đây lôi kéo quan hệ sao.

- Nhanh cút đi, đừng ở chỗ này tiếp tục mất mặt xấu hổ.

Tiêu Lân nghe vậy trong lòng vô cùng tức giận, ánh mắt lại càng hung ác nhìn về phía mấy người kia, tức giận nói:

- Câm miệng! Tuy là Tiêu Lân ta trước đây cùng Tiêu Thần sư thúc có chút hiểu lầm, nhưng chung quy cũng là chuyện nhà Tiêu gia ta, các ngươi không có tư cách nhúng tay vào. Huống hồ hai người chúng ta đều là nhất mạch truyền thừa, trong cơ thể đều lưu truyền huyết mạch giống nhau. Hôm nay các ngươi nhục mạ ta như vậy, sau này nếu bị Tiêu Thần sư thúc biết được, nhất định sẽ không tha cho các ngươi!

- Ngươi!

Vài tên chân truyền đệ tử tuy rằng trong lòng rất là nổi giận, cũng không dám có bất kỳ dị động gì, dù sao nếu vạn nhất vì vậy mà chọc giận Tiêu Thần, bọn hắn không một ai, không có thể gánh vác được.

- Hừ!

Vào thời khắc này, truyền đến một tiếng hừ lạnh, độn quang chợt lóe trên đài linh tiên liền xuất hiện một lão già mặc trường sam.

- Đệ tử tham kiến sư tôn!

Mấy tên trong hàng chân truyền đệ tử, giờ phút này cũng là có vài người mặt lộ vẻ vui mừng, liền thi lễ.

Mấy người còn lại trong mắt cũng là lộ ra vài phần sắc vui mừng, sau khi thi lễ đều hướng ánh mắt mỉa mai về phía Tiêu Lân.

Mạc Ly hừ lạnh một tiếng, vẫn không để ý đến mấy tên đệ tử, xoay người lại nhìn Tiêu Lân, lộ ra vài phần lãnh đạm nói:

- Thân là ký danh đệ tử, lại không phân biệt tôn ti, nói năng lỗ mãng, hôm nay ta muốn trùng phạt ngươi, giúp cho ngươi nhớ.

Khi đang nói chuyên linh lực của tu sĩ trúc cơ hậu kỳ ồ ạt phát ra, trực tiếp đánh lên người Tiêu Lân. Trong nháy mắt sắc mặt Tiêu Lân liền trơ nên trắng bệt, lui về sau mấy bước, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.

- Mạc Ly sư huynh kính xin hạ thủ lưu tình, người này thường ngày cũng coi như biết điều, hôm nay hồ đồ như vậy xin để đệ mang về từ từ dạy dổ lại.

Độn quang chợt lóe, thân ảnh Hồ trưởng lão đã đứng chắn trước người Tiêu Lân, dù sao cũng là đệ tử ký danh của hắn, nếu là hôm nay bị giáo huấn trước mặt mọi người, sợ là ngay cả hắn cũng bị mất mặt. Cho nên mặc dù trong lòng không muốn, nhưng cũng không khỏi vì Tiêu Lân ra mặt cầu tình.

- Ngươi tránh ra, hôm nay, ta muốn đích thân ra tay giáo huấn người này.

Ánh mắt Mạc Ly dừng lại trên người Hồ trưởng lão, thanh âm bình thản, nhưng đầy không khoan nhượng.

Hồ trưởng lão nghe vậy sắc mặt cũng là đột nhiên sa sầm, trầm ngâm bất định, một lát sau, mới nở nụ cười cứng ngắc nói:

- Nếu sư huynh có ý như thế, sư đệ tự nhiên tuân theo.

Nói xong, liền cúi đầu lui về một bên.