Khu biệt thự ở Danh sơn là khu nhà giàu nổi tiếng ở thành Đông, mà bọn người già Lý lại sống ở khu nhà cũ thành Tây, một Đông một Tây, Hạ Tuy nhìn tuyến đường trên xe buýt, đổi năm lần xe buýt tốn mười đồng mất hơn bốn giờ đồng hồ.
Bởi vì trời nóng nực, cộng thêmlúc Hạ Tuy ra ngoài trời còn sớm, chưa phải là giờ cao điểm tan tầm, trên xe buýt gần như không có người, có nhiều người sẽ chọn tàu điện ngầm đi nhanh hơn lại không bị phơi nắng.
Chu Khải lúc theo Hạ Tuy xuống xe đi bộ còn nói thầm, "Ngồi tàu điện ngầm tốt hơn, tiện lợi mau lẹ ít đổi xe lại còn bớt tiền."
Như lần này đổi xe nhiều lần mới đến được nơi cần đến, đương nhiên ngồi tàu điện ngầm càng thoải mái hơn.
Hạ Tuy tự động bỏ qua tiếng lải nhải bên tai, nhìn nhìn chung quanh, Chu Khải khi còn sống là trạch nam chết đi làm quỷ nước tất nhiên sẽ không hiểu được hắn muốn nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài, hoặc là nói rất nhiều người ở thời đại này đều sẽ không hiểu.
Dù sao mọi người đều chỉ nhìn thấy, dòng người vội vàng đi lại dưới ánh mặt trời nóng bức, không có gì đẹp mà nhìn.
Danh sơn tuy rằng cũng có xe buýt đến, nhưng đó là do quy hoạch của thành thị, vả lại cũng chỉ tới chân núi, có chút giống như chỉ bày trí cho có, lúc Hạ Tuy xuống xe cũng chỉ có mình hắn, đương nhiên còn có một con quỷ đi theo mà người khác nhìn không thấy.
Hạ Tuy một tay cầm dù một tay cầm la bàn trong túi vải, tìm phương hướng cụ thể.
La bàn từng được ngâm trong máu tươi ở thần phủ của Tiểu Hải, tự nhiên có thể cảm nhận được khí tức nơi thần phủ của Tiểu Hải.
"Chu choa ơi, tên đồng đội chuyên đi phá team này còn trách em không cứu hắn, chắc em xác chết vùng dậy đi cứu được?!"
Chu Khải vẫn đang vùi đầu chơi trò chơi mắng một câu, ngẩng đầu nhìn Hạ Tuy một chút, đột nhiên phát hiện chuyện này, "A Lão Đại, có phải anh gầy đi rồi không?"
Trước kia dây đeo của túi vải cũng có thể siết đến độ làm Lão đại bị lộ ngực.
Đương nhiên, những lời này chắc chắn Chu Khải sẽ không nói, tuy rằng Lão Đại nghe xong cũng sẽ không giận, nhưng giữa đàn ông với nhau nói đùa kiểu này cũng không hay lắm.
Hạ Tuy tùy ý "Ừ" một tiếng, không cho là chuyện gì quan trọng, dù sao gầy đi là rất bình thường.
Những thịt mỡ bây giờ vốn là do uế khí tắt nghẽn tạo thành, lúc uế khí bị loại trừ thì tất nhiên những chất béo này cũng sẽ nhanh chóng bị đốt cháy rồi tống xuất khỏi cơ thể.
Trước đó hồng hoang chi khí và ánh sáng công đức không đủ dùng, nhưng tối hôm qua có lượng lớn như vậy, có điều nếu đem toàn bộ dùng để loại trừ tất cả uế khí, vậy thì cốt cách gân mạch của cơ thể cũng sẽ bị tổn hại, Hạ Tuy cũng không vội vàng, thời gian này mỗi ngày loại bỏ một ít, tốc độ này cũng tạm được.
Bởi vì quần áo Hạ Tuy mặc đều là số lớn nhất, nếu người ta không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện ra.
Nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của Lão đại, lại so sánh với hiện giờ, Chu Khải phát hiện tốc độ giảm béo của Lão đại có chút nhanh, "Lão Đại, giảm béo cũng không thể quá vội vàng, đừng làm tổn thương bản thân."
Lão Đại đối với hắn tốt như vậy, Chu Khải cảm thấy mình làm quỷ nhất định có thể phải sống rất lâu, cho nên hy vọng thân thể Lão đại có thể khỏe mạnh sống lâu, như vậy hắn cũng không cần làm một con quỷ lưu lạc không có chủ.
Hạ Tuy cười cười, kể sơ lược chuyện trong cơ thể mình có uế khí, không chờ Chu Khải nói tiếp, cất la bàn đi lên núi.
"Bây giờ đã giữa tháng bảy, hy vọng có thể nhanh chóng giúp Tiểu Hải khôi phục bình thường, nắm chặt thời gian học bổ túc, tháng chín là có thể trở lại trường học!"
Nghĩ đến già Lý đang chờ, Hạ Tuy bảo Chu Khải bớt thời giờ gọi điện thoại cho già Lý, đêm nay chắc chắn không thể trở về ăn cơm tối.
Bởi vì trước đó Chu Khải có để lại một sợi âm khí trong điện thoại của già Lý, cho nên gọi điện thoại căn bản không cần tiền, việc này cũng là Chu Khải đề nghị, năm xưa đọc tiểu thuyết thần quái không phải cũng có điện thoại quỷ hay sao.
Chu Khải "A" một tiếng, lúc này mới thoát trò chơi gọi điện cho già Lý.
Bây giờ đã hơn sáu giờ, bên người Hạ Tuy có máy điều hòa di động Chu Khải, trong lòng mặc niệm tâm kinh, bình tâm tĩnh khí đi hơn bốn mươi phút dọc theo con đường dẫn lên đỉnh núi, lại không nghĩ tới lúc sắp tiếp cận được khu biệt thự lại bị bảo vệ ở cổng an ninh chặn lại.
"Không có thẻ vào cửa, cũng có thể để những chủ nhà bên trong gọi điện cho chúng tôi, nếu không thì không thể cho anh vào được."
Thái độ của anh bảo vệ trẻ tuổi vẫn rất lịch sự, tuy rằng trên người Hạ Tuy đều là mặc quần áo vỉa hè, nhưng thái độ của Hạ Tuy rất lịch sự lại không kiêu ngạo cũng không nịnh bợ, bảo vệ cũng bất giác không dám lơ là thái độ.
Hạ Tuy nhíu mày, nói cảm ơn với anh bảo vệ, tạm thời bước qua một bên nghĩ cách khác. Phương hướng la bàn chỉ chính là bên trong khu biệt thự, nhưng bây giờ hắn không thể vào trong.
"Lão Đại, hay là để em che mắt của bọn họ?"
Những người không nhìn thấy quỷ nếu bị quỷ cố ý