Già Lý tâm sự nặng nề đi đi làm, Hạ Tuy mang theo Tiểu Hải cũng ra cửa, đi qua mấy cái ngõ nhỏ, lúc đi qua lối đi bộ ven hồ vô cùng không có đạo đức nơi công cộng bẻ hai nhánh liễu, một nhánh mọc hướng đông một nhánh mọc hướng tây, ứng với một dương một âm, dương dùm để câu tà vật, âm dùng câu ma quỷ.
Tiểu Hải cũng không hiểu gì, đi theo Hạ Tuy chạy lung tung khắp nơi, Hạ Tuy không biết đường, thỉnh thoảng vừa nhìn trời vừa bấm đốt ngón tay, Hạ Tuy không giỏi bấm đốt xem bói cho người ta, nhưng lại rất am hiểu làm sao tìm được quỷ khí này kia, cuối cùng mang theo Tiểu Hải đến một bờ sông.
Hải thành vốn chính là một thành phố ven biển, lục địa này có nhánh con sông hội tụ lại rồi cuối cùng sẽ đổ ra cửa biển tại Hải thành, chính vì vậy mà nơi này có rất nhiều sông ngòi.
Nơi này nước sông chảy xiết, sông cũng sâu, bao quanh là bờ đê cao, bờ đê được xây bậc thang để từ trên đi xuống, bên cạnh có chừa lối cho người đi bộ rất rộng, rồi sau đó mới tới đường quốc lộ.
Theo lý thuyết nhân khí ở đây rất vượng, hẳn là không có quỷ quái gì, nhưng cố tình lại có chút quỷ khí.
Hạ Tuy mang theo Tiểu Hải bước xuống bậc thang, lúc cách mặt nước còn hai ba bậc thì Hạ Tuy bảo Tiểu Hải ngồi ở đó, còn mình tiếp tục đi xuống, ngồi xổm ở đó để bàn tay vào trong nước.
Có dòng nước hình như là bị gió thổi động, nhẹ nhàng lay động, đụng vào tay Hạ Tuy, nhột nhột.
"Ngươi rất kỳ quái, không tìm kẻ chết thay sao?"
Hạ Tuy đợi trong chốc lát, dòng nước kia vẫn lười biếng đập đập vào tay, giống như đang chơi đùa với đứa nhỏ, nhịn không được nhíu mày mở miệng nói.
Tiểu Hải chống hai má ngoan ngoãn tọa ngồi trên bậc thang, trong miệng ngậm kẹo Hạ Tuy trên đường mua cho cậu, một viên cậu có thể nhai một lúc lâu, vừa ngậm vừa nhai nhai cắn cắn chơi rất vui.
Con cá chuối (cá lóc, cá quả) trong suốt ở trong nước đang nghĩ mình là một con tiểu bạch long đang chơi rất hăn say bị Hạ Tuy đột ngột mở miệng nói chuyện làm nó sợ tới mức cong đuôi bơi xa hơn mười thước, cảnh giác nhìn Hạ Tuy, sau đó liền phát hiện tầm mắt của người này thật sự đang nhìn vào mình.
Hạ Tuy cau mày càng chặt hơn, vô cùng nghi ngờ, "Ngươi là quỷ nước, vì sao phải trốn?"
Quỷ nước nhìn thấy có người lại đây, vậy mà không tích cực tiến lên lôi kéo hoặc dụ dỗ người nhảy vào nước lấy mạng người, ngược lại hắn nói một câu đã bị dọa thành như vậy.
Hạ Tuy phát hiện mình có thể không hiểu lắm về những con quỷ ở thế giới hiện đại này.
Quỷ nước, có truyền thuyết nói là nó có hình dạng như một con khỉ ốm mọc đầy lông, có truyền thuyết nói nó như con cá chuối dụ dỗ người ta nhảy sông. Kỳ thật hai cách nói này đều không sai, khỉ nước là người bị quỷ nước hại chết, oán khí thâm hậu.
Cá chuối lại là người ngoài ý muốn chết đuối trong nước, muốn được đầu thai thì phải tìm kẻ chết thay.
Những phương pháp này sau khi trở thành quỷ nước thì sẽ tự nhiên thông hiểu, nguyên nhân sâu xa trong đó cũng không rõ.
Hạ Tuy muốn tìm một con tiểu quỷ để điều hòa không khí và đuổi muỗi buổi tối, cũng không muốn tìm con gì pháp lực thâm hậu, cho nên tìm tới con cá chuối này.
Cá chuối chớp chớp mắt, xác định người này thật sự hiểu những chuyện này, nhất thời trái tim bé nhỏ sợ tới mức đập thình thịch —— đây là nếu như nó còn có trái tim.
Có điều cá chuối do dự một chút, vẫn là ra vẻ khờ khạo (×) quyết định bỏ chạy, ai biết vừa quay lại thì bị đụng đầu, đau điếng.
Cá chuối ngẩn người, tiếp tục giả ngu đổi hướng khác bơi đi, kết quả cho dù bơi hướng nào cũng bị đụng đầu, dày vò một lúc lâu, cá chuối cuối cùng phát hiện mình càng bơi càng gần hướng bên kia, liền không giả ngu nữa, quẩy cả đuôi cả vây cá vùng vẫy muốn tẩu thoát.
Hạ Tuy nghiêng đầu, nghi hoặc trong mắt chưa từng giảm xuống.
Con quỷ nước này không phải là kẻ ngốc chứ? Nhưng cho dù là người ngốc bị biến thành quỷ nước cũng phải có bản năng sinh tồn chứ.
Cá chuối bị dày vò đến thở hổn hển quay đầu nhìn về phía Hạ Tuy, chịu thua, "Tôi nói nè người anh em, đừng dày vò tôi nữa được không? Mặc dù tôi là quỷ nước, nhưng tôi không có hại người đâu! Đừng nói người, ngay cả tôm cá trong sông tôi cũng chưa từng đụng tới một con!"
Nhiều lắm hắn chỉ là thích bơi theo đám tôm cá đó rồi nhìn thòm thèm rỏ dãi thôi!
Cá chuối vừa nhả bong bóng vừa nói.
Cá chuối nói xong cũng bị mình làm hoảng sợ, đôi mắt dại ra, sau khi hồi phục tinh thần thì như con ruồi mất đầu điên cuồng bơi quẫy trong nước, "Ô, tôi nói chuyện được! Tôi có thể nói chuyện nè! Ha ha ha ha quả nhiên tôi chính là nhân vật chính trong truyền thuyết, có phải tôi đã tu luyện thành công rồi, không bao lâu nữa có thể hóa thành người ? !"
Hạ Tuy nghe được thì chân mày nhảy dựng, con quỷ nước này không chỉ có khờ, còn điên.
"Không, chỉ là bởi vì tôi hỏi cậu mới nói, nếu không có người hỏi, quỷ không thể nói chuyện với người."
Có nói thì cũng nói tiếng quỷ, ngôn ngữ này con người cũng không nghe được.
Cá chuối nhất thời nhụt chí, không cam lòng phản bác, "Mới, mới không phải! Anh nhất định là đang gạt tôi, cuối tuần trước tôi còn cứu người, nhất định là tôi tu công đức, anh xem đi cái đuôi của tôi còn có sợi chỉ vàng.”
Nói xong xoay người lại cho Hạ Tuy nhìn cái đuôi.
Hạ Tuy nhìn thấy, quả nhiên có sợi chỉ vàng như ẩn như hiện, này đúng là công đức.
"Cậu không muốn nhập luân hồi?"
Cá chuối lắc đầu, đương nhiên, lắc đầu như vậy chắc chắn toàn thân cũng lắc lư theo, "Tôi mới không muốn đầu thai làm người đâu, tôi muốn tu tiên!"
Tu tiên thật tốt, có thể trường sinh bất lão không nói, còn có thể bay lên trời có thể độn thổ, quan trọng nhất là có thể ngắm các tiên nữ!
Nếu con cá chuối này có tâm tu công đức, Hạ Tuy gật gật đầu, vươn tay cắm nhánh liễu mọc hướng tây vào nước, "Tu tiên tu tiên, mặc dù tôi chưa nhìn thấy người thành tiên, nhưng cậu đã có tâm hướng thiện tu công đức, cũng là một kiểu tu đạo. Tôi bằng lòng giúp cậu một phen, cậu có muốn