Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 57: 🍁




Trong phòng Tùy Tâm bơ phờ ngồi dựa vào giường , Mộc Ly Tâm hớt hải ôm bụng bầu chạy vào phòng tìm Tùy Tâm .


Sau cánh cửa bước vào , nhìn thấy Tùy Tâm với vẻ ngoài thiếu sức sống như thế Mộc Ly Tâm cô có chút đau lòng , cô từ từ tiến đến Tùy Tâm , dưới ánh nhìn của Tùy Tâm , Mộc Ly Tâm nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường .


Ánh đèn phòng sáng rất ấm , chiếu xuống gương mặt mệt mỏi trắng bệch của Tùy Tâm , tóc tai không được chảy ngay ngắn cho lắm , áo chiếc ngủ trắng đang mặc trong người càng khiến Tùy Tâm thêm yếu đuối .


Mộc Ly Tâm đưa bàn tay lên vuốt nhẹ gò má của Tùy Tâm trong đau xót , giọng nói cô run run khẽ vang lên -" Tùy Tâm , sao chị lại như thế này ?".


Tùy Tâm sợ Mộc Ly Tâm lo lắng , cô nắm lấy tay cô ấy nhẹ nhàng an ủi -" không sao ".


Ánh mắt Tùy Tâm dấy lên trong Mộc Ly Tâm một dự cảm không lành , đôi mắt Tùy Tâm từng rất nhiệt huyết lanh lợi vậy mà giờ đây ánh mắt ấy hoàn toàn trở thành đôi mắt nặng trĩu mệt mỏi . Mộc Ly Tâm càng nhìn càng xót lòng , nếu không phải thân phận Tùy Tâm không bại lộ có phải cô vẫn sẽ rạng rỡ như đóa hoa không ?


-" có phải Lam Tư không tốt với chị không ?".


Từ sau khi Tùy Tâm đi theo Lam Tư , với ánh mắt của Mộc Ly Tâm , Tùy Tâm không an toàn .


Mộc Ly Tâm biết rất rõ năm xưa Tùy Tâm đem lòng ngưỡng mộ Harry Amar , Mộc Ly Tâm cũng rõ vài tháng trước Lam Tư dẫn Tùy Tâm đến để xác nhận thân phận cho cô ấy , lúc đó ánh mắt của Tùy Tâm rất phức tạp , phức tạp giống như bầu trời đầy sao xếp không theo hàng lối .


Nữ chủ nhân của Lam Bang được xác nhận là Tùy Tâm , điều có chứng tỏ Lam Tư thật lòng với mối tình này . Mộc Ly Tâm lúc đó đã mừng thay cho chị mình vì đã tìm đúng người để nương tựa nhưng lại không lường trước được ở cạnh Lam Tư , Tùy Tâm lại càng ngày đánh mất đi con người trước kia của mình .


Tùy Tâm nắm tay Mộc Ly Tâm rồi lắc đầu , khóe môi nở nụ cười an ủi nhẹ nhàng -" anh ấy rất tốt , đây là vấn đề của chị không phải do anh ấy ".


Tùy Tâm hiểu nổi lo của đứa em gái này , trong lòng cô cũng rất vui khi thấy Mộc Ly Tâm mang thai đứa thứ hai . Nhìn lại bản thân mình Tùy Tâm lại bật cười vô thức , cô ước rằng bản thân cũng được vô tư giống như Ly Tâm , thân phận cứ thế bị thời đại và thời gian vùi lắp không ai biết đến .


Không biết thì sẽ không trách móc rồi cũng sẽ không thắc mắc vì sao họ lại bỏ rơi mình .


-" con bé này , chị biết em lo cho chị nhưng không sao đâu ". Tùy Tâm nắm chặt lấy tay Mộc Ly Tâm , hay bàn tay chạm vào nhau khiến Mộc Ly Tâm cảm thấy bình ổn hơn .


Mộc Ly Tâm lấy trong túi áo ra một chiếc lá phong đã khô cằn được đựng trong một chiếc hộp trong suốt nhỏ . Cô mở nắp ra rồi đưa vào tay Tùy Tâm nhẹ nhàng nói .


-" chị còn nhớ chiếc lá này không ? Năm ấy chúng ta ở Canada's , chiếc lá này không biết vì sao lại rơi xuống ngay đầu của em, chị đã thấy nó có hình dáng đặc biệt hơn những chiếc lá khác nên đã đem về ép khô rồi tặng lại cho em ".


Tùy Tâm cầm chiếc hộp , chiếc lá phong vẫn khô như năm ấy không hề thay đổi , hệt như khoảng khắc cô để nó vào lòng bàn tay của năm đó . Bất chợt Tùy Tâm mỉm cười , cô nói.


-" năm đó em nói rằng chiếc lá phong này giống như chị , từ cây rơi xuống may mắn được đáp cánh an toàn , hệt như lúc nhỏ chị nhảy từ trên cây xuống và được em đứng phía dưới đỡ ". Tùy Tâm càng kể lại càng cười , tâm trạng của cô cũng đỡ hơi rất nhiều -" may mắn là vì bao nhiêu năm rồi mà chiếc lá phong này không bị thời gian làm tổn hại ".


Mộc Ly Tâm nhìn thấy Tùy Tân có sức sống trở lại , trong lòng cô cảm thấy an tâm . Thật ra chiếc lá mà Mộc Ly Tâm cô đưa không phải là chiếc lá năm xưa mà họ thay nhau giữ . Chiếc lá phong đó đã sớm bị thời gian ăn mòn từ lâu rồi . Vì để Tùy Tâm vui trở lại , Mộc Ly Tâm đã đích thân bay qua Canada's trong ngày tìm một chiếc lá khô giống y chang chiếc lá năm xưa .


Trong lòng Mộc Ly Tâm từ lâu đã rõ , chiếc lá phong cũng đã bị thời gian tha hóa rồi . Còn Tùy Tâm cũng không còn là cô gái tự do tự tại như lúc xưa nữa . Lam Tư xuất hiện đem Tùy Tâm vốn là con đại bàn của bầu trời nhốt vào cái lồng vàng mà anh ta chuẩn bị .


Qua ánh mắt mỗi lần Mộc Ly Tâm cô nhìn Tùy Tâm thì cô đã rõ , Tùy Tâm thay đổi rồi .


Một người ghét gò bó nhất lại chọn làm hoàng hậu của Lam Tư .


Một người yêu tự do như mạng sống của mình lại chọn ở yên bên cạnh Lam Tư .


Một người chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ bị đưa vào khuôn khổ lại chọn yêu một người ngồi trên chiếc ghế ngàn dao .


Mộc Ly Tâm không sợ Tùy Tâm thay đổi , cô chỉ sợ khi Tùy Tâm thay đổi rồi lại khiến bản thân bị gò bó đến mức bị tổn thương .


-" chiếc lá phong không thay đổi , nhưng Tùy Tâm à ! Chị đã thay đổi rồi ". Mộc Ly Tâm chậm rãi nói .