Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 45: vỏ bọc




Buổi chiều , Tùy Tâm lật đật xuống dưới nhà dưới , Lam Tư từ sáng đã đi đến giờ vẫn chưa về , còn Tùy Tâm cô thì đánh một giấc tận mặt trời lặn .


Lam Đàm ngồi uống trà chiều , trên tay cầm một cuốn sách tiếng Hy Lạp ngồi đó . Thấy Tùy Tâm trông bộ dạng ngáy ngủ đi xuống , anh bèn cười đùa vài câu .


-" cô là heo sao ? Ngủ lắm thế ?".


Tùy Tâm liếc Lam Đàm một cái rồi đi vào bếp tự pha một tách cà phê dù người làm đứng ra ngăn cản . " tiểu thư , để tôi làm cho ". Một người hầu nói .


Tùy Tâm xua tay một bên , lười biếng nói -" cà phê của tôi tự pha uống ngon hơn của người khác pha cho tôi ".


Người hầu nào đó lẳng lặng ngồi một góc .


-" cô cũng rảnh thật , muốn gì thì bảo người hầu làm ". Lam Đàm bên này lên tiếng .


-" quen rồi ". Tùy Tâm đem cốc cà phê nóng hổi uống một ngụm rồi đi đến cái ghế đối diện chỗ Lam Đàm ngồi xuống .


-" cô chả có tí quý tộc nào ". Lam Đàm đùa thêm vài câu , anh gấp cuốn sách trong tay lại để trước bàn .


Ấn tượng đầu tiên của Tùy Tâm với Lam Đàm là anh ta quá ư là thịch liệp và nhã nhặn , anh nhã nhặn đến mức cuốn sách nào anh đọc qua đều không có nếp gấp , đều thẳng băng như mới . Mới đầu Tùy Tâm còn tưởng rằng anh chỉ là tướng dưới tay Lam Tư dùng cho việc hô binh gọi tướng . Thế mà khi Lam Đàm anh cầm súng lên thì lại khác , vẻ trang trọng thịch liệp bên ngời đều rũ bỏ sạch hết , biến thành một người lạnh lùng với đôi mắt có chút điên loạn .


Người của Lam Tư đó giờ chưa ai bình thường .


-" tôi đâu phải như anh từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng ". Tùy Tâm không nghĩ câu nói của Lam Đàm là đùa nên thẳng thừng trả lời nghiêm túc .


Lam Đàm vừa nghe xong liền ngay lập tức phản bác , anh lắc lắc ngón tay mình qua lại tỏ vẻ không đồng ý -" tôi từ nhỏ theo lão đại chịu không ít khổ cực mới có ngày hôm nay , vẻ bề ngoài này , sự lịch thiệp và nhã nhặn mà cô từng phán xét đều là do thời gian mài dũa mà thành ".


Tùy Tâm đột nhiên nghĩ đến đoạn hội thoại còn đang dang dở của cô và Lam Tư đêm qua , vẫn chưa hiểu vì sao Vin và thái tử Json đã xảy ra chuyện gì mà đến Lam Tư phải đích thân ra mặt .


-" này , anh nói anh đi theo Lam Tư lâu rồi vậy anh biết năm xưa vì sao Lam Tư đỡ một nhát cho Vin không ?".


Lam Đàm nhìn Tùy Tâm bằng ánh mắt đăm chiêu gây gắt -" lão đại kể cho cô nghe rồi à ?".


Tùy Tâm gật đầu , cô không hiểu ý Lam Đàm -" sao thế ?".


-" chuyện lão đại bị thái tử Json chém xuống một nhát đã lâu rồi , lão đại cũng không để ai nhắc về chuyện đó , càng cấm nhắc về chuyện đó ".


-" vì sao vậy ?". Tùy Tâm không rõ .


-" vì đó là thời điểm Lam lão gia vừa mới mất , lúc đó Vin đã trở thành người của lão đại rồi , cậu ta đi bên cạnh lão đại như tôi bây giờ vậy . Ngày đó lão đại rất đau khổ , nổi đau mất người thân đeo bám lão đại một thời gian rất dài khiến lão đại chìm trong men rượu ".


-" sao đó thì sao ?". Tùy Tâm chợt muốn khóc .


-"  ngày đó lão đại say rượu làm loạn đánh người , không may đánh gãy chân một tên thuộc hạ của tổ chức JAP , vốn vĩ thái tử Json từ lâu đã có tư thù với lão đại . Nhân dịp này đến phá rối Lam Bang , lão đại đứng ra giải quyết nhưng không thuận nên đã dẫn đến hai bên ẩu đả . Vin xong lên bảo vệ lão đại nhưng bị đánh văng ra ngoài . Lúc đó thái tử Json cầm đao chém xuống , lập tức lão đại lao ra đỡ nhát đó ".


-" sao anh ấy lại khờ như vậy ". Tùy Tâm đau lòng đến mức bàn tay siếc chặt thành nắm đấm .


Lam Tư nghe xong liền bật cười không khách khí trước sự buồn bã của Tùy Tâm -" lão đại mà khờ sao ? Lão đại của chúng tôi tuy được người đời gắng mác là tàn độc nhưng ngài đối với thuộc hạ của mình rất coi trọng , gặp tình huống nguy hiểm thì một người cũng không được bỏ lại , một người cũng không được hi sinh ".


Tùy Tâm nhộn nhạo trong lòng , đúng như Lam Đàm nói , Lam Tư quả thật lạnh lùng nguy hiểm , bất chấp mọi thứ để đạt được thứ mình muốn dù là hi sinh bản thân mình , nhưng thà vì hi sinh bản thân mình chứ cũng không thể để người khác hi sinh . Một con người như thế , một vỏ bọc như thế chắc hẳn từ lâu đã rất mệt mỏi .


Khóe mắt Tùy Tâm nóng lên , giọt nước mắt đã nặng trĩu chuẩn bị rơi xuống nhưng cô đã đứng lên quay người lại kịp lúc giọt lệ rơi , vội vàng xóa đi dấu tích nước mắt rồi lại ngồi xuống muốn Lam Đàm kể tiếp chuyện năm xưa .