Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 2: Gặp nhau




Viện bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan New York được biết đến với gọi The Met . Là nơi trưng bày đa dạng các bộ sưu tập từ đồ cổ đến những bức tranh , tác phẩm điêu khắc cổ xưa của người Hy Lạp , La Mã và các nước Châu Á - Đông Nam á với hơn 2 triệu tác phẩm .


Hôm nay nhà đồ cổ nổi tiếng Trung Quốc -Mesdenco đem đến viện bảo tàng một thanh kiếm ngọc thời nhà Chu để đấu giá .


Nếu nói đến may mắn thì hôm nay Mesdenco may mắn thật , thanh kiếm ngọc thời nhà Chu của ông đã được đấu giá với mức giá 300 triệu USD thuộc về Lam Tư .


Lam Tư vốn không hứng thú với đồ cổ lắm , người luôn chém chém giết giết như anh thì cần gì mấy thứ đồ cổ vô dụng này . Thế nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại thì Tề Gia có miếng ngọc thời Tây Chu quý giá . Lam Tư anh thì chả có báo vật gì trong nhà , thôi thì hôm nay đến đem cây kiếm ngọc thời nhà Chu này về trưng bày , đặc biệt phải cho Mộc Ly Tâm hay để cô ta tiếc lấy tiếc để .


Nghĩ thôi đã buồn cười .


Trong lúc đấu giá . Tùy Tâm cũng đến , nơi thú vị vậy mà không có cô thì lãng phí quá . Nhìn xem vỏ kiếm dài dát vàng kia , nhìn thôi đã lóa mắt chứ nói chi đến lưỡi kiếm bằng ngọc thạch ngàn năm . Kích thích mắt cực đỉnh . Tùy Tâm nhìn tới nhìn lui , bệnh nghề nhiệp lại nổi lên , cô bắt đầu đảo mắt quan sát khắp nơi , từ camara đến hệ thống bảo vệ cuối cùng đưa ra kết luận .


Nơi đây quả thật canh gác chặt chẽ .


Vừa định bỏ cuộc thì đột nhiên hệ thống cảnh báo vang lên dồn dập ù cả tai , tất cả đèn trong viện bảo tàng cũng theo đó mà tắt hết , chỉ còn xót lại ánh sáng lấp lánh của những đồ vật dát vàng lấp lóe .


Theo kinh nghiệm trộm đồ bao năm , vừa nhìn là biết có người động thủ trước cô . Hay thật , cả hệ thống của bảo tàng lớn nhất New York mà cũng hack được xem như cao thủ . Món đồ hời như vậy làm sao bỏ qua được .


Tùy Tâm âm thầm quan sát bằng cặp mắt kính mà cô chế tạo có thể nhìn thấu mọi nhiệt độ cơ thể vào ban đêm . Quả nhiên có nhiệt độ thân người đang mở chiếc hộp thủy tinh đựng thanh kiếm ngọc .


Tiếng hét hoảng sợ của người mọi kèm theo tiếng chuông báo động ê ẩm cả tai , thế mà Tùy Tâm vẫn hiêng ngang nán lại xem trò vui .


Tùy Tâm đứng ở một góc có thể quan sát toàn bộ cảnh vật . Nhìn thấy thanh kiếm ngọc từ từ được lấy ra khỏi tủ kính rồi đem đi , Tùy Tâm ngứa ngấy cả người .


Ngọc của kiếm nếu nấu ra bán chắc hơn triệu USD , còn cả vỏ kiếm bằng vàng ngàn năm nữa , ôi mình sắp phát tài rồi , tiếng lòng của Tùy Tâm cứ thổn thức không thôi .


Tùy Tâm nhết miệng cười -" nếu cướp được thì nó là của mình rồi ".


Cô chạy theo tên trộm thì phát hiện hắn đào đường hầm thông vào viện bảo tàng đường sau , tên này hay thật , kiêng nhẫn thật đấy .


Từ phía sau đuổi đến , Tùy Tâm lấy từ túi ra cái phi tiêu phóng về tên trộm phía trước . Một phát dính ngay chân phải của hắn , đau nghiếng hắn ngừng lại .


-" chết tiệt , mày là ai vậy hả ".


Tùy Tâm cười nhẹ , nụ cười xưa giờ của cô luôn khiêm nhường ẩn ý như vậy . Đến gần tên trộm , từ sau lưng quần rút ra một cây dao phần lan cầm trên tay hùng hổ trả lời :


-" tao là bà cố nội của mày ". Nói xong cô một tay đâm xuống bàn tay cầm kiếm ngọc của hắn .


Đau quá hét lên , một tay còn lại của hắn cũng phản công rút ra một con dao con đâm tới .


Tùy Tâm né được liền nhanh chóng chụp lấy tay cầm dao của hắn bẻ xuống . Tiếng xương rắc rắc kêu lên , mồ hôi của tên trộm trên mặt chảy ròng ròng cho thấy hắn đau đến mức sắp chịu hết nổi .


Không đợi hắn quá biểu cảm . Tùy Tâm đánh ngay phần sau cổ của hắn một phát ngất ngay .


Cầm lấy thanh kiếm ngọc , trong lòng như muôn ngàn pháo hoa , cô tự lẩm bẩm trong vui mừng -" Mộc Tùy Tâm ơi mày giàu to rồi ". Vừa cười vừa nói trông ngông cuồng làm sao .


Cho đến khi .


Một giọng nói từ xa phát lên -" chưa chắc " .


Cùng lúc những bước chân dồn dập tiến đến . Lúc này trên trán Tùy Tâm súc mồ hôi hột , cô tự nhủ rằng không phải mình kém may mắn đến vậy chứ ?


Tiếng bước chân càng gần , Tùy Tâm biết ngay là chạy không thoát nhưng vẫn cố chạy kiếm may , nhưng chạy trời cũng không khỏi nắng .


Từ cua quẹo , một người đàn ông bước tới với ánh mắt sắc bén , đôi lông mày hình lưỡi kiếm , hắn đi một cách thông thả , trên tay còn cầm con dao bấm .


Vừa bước đến , Lam Tư đã thấy một cô gái nhỏ bé cao chừng trên 1m sáu , trên tay cầm thanh kiến ngọc thời nhà Chu , dưới chân thì một người đàn ông trên tay đầy máu đang ngất xỉu , đánh giá từ thấp đến cao một lát , Lam Tư đưa ra kết luật : con bé này không phải dạng vừa .


Bước gần đến Tùy Tâm , đột nhiên Lam Tư thấy cô gái trước mặt mỉm cười thật tươi , gương mặt niềm nở .


-" à , công tử , tên trộm này cướp kiếm ngọc , tôi , chính tôi đã đuổi theo để giành lại , ngài xem , kiếm ngọc ngài đấu giá khi nãy đã trở về rồi ". Tùy Tâm cười típ mắt lấy lòng , đây là tình cảnh và cũng là vai diễn xấu nhất cuộc đời cô .


Lam Tư ồ một tiếng đầy ma mị , thanh âm của anh là cho cả căn hầm đột nhiên lặng im hẳn , Tùy Tâm cũng bắt đầu cảnh giác , cô tấn công lời nói tới tấp .


-" công tử , tôi đưa kiếm cho ngài , tôi đi trước , không cần cảm ơn , xem như tôi làm việc thiện á ".


Nói rồi Tùy Tâm xoay người theo đường lối đường hầm mà bước .


Nhưng....


-" bắt lấy cô ta " . Lam Tư ra lệnh , vừa ngắt lời một đám người ùa tới Tùy Tâm .