Hàng vạn năm trước, khi Thượng Cổ vẫn còn là khái niệm mơ hồ, từ trên trời bỗng nhiên có thiên hỏa hàng lâm.
Thiên hỏa mang theo sự chết chóc hủy diệt thiên địa, bất cứ ai, bất cứ sinh vật nào dù đã tu luyện đến trình độ rất cao đi chăng nữa thì cũng bị nó đốt thành tro bụi khi vừa mới chạm vào.
Theo như lời kể lại, thiên hỏa này có màu đen giống như biểu hiện của cái chết, lại có linh trí tự thân.
Nó có thể thiêu đốt đến cả không gian hư vô, hay thậm chí là thời gian huyền ảo.
Nhưng cuối cùng, không biết vì sao mà nó lại biến mất khỏi thế gian, nơi cuối cùng nó xuất hiện nghe nói chính là Hỏa Thần Sơn.
Hiện tại, Đế Đạo Thiên vẫn còn đang rất mơ hồ, hắn không nhận thấy bản thân đã chìm xuống tận đáy sâu dung nham, thân thể thì đang hiện lên ánh sáng lấp lánh tinh quang.
Đột nhiên, hắn giật mình mở hai mắt ra thì đã thấy bản thân không còn ở bên trong dung nham nữa, nhưng sức nóng nơi này lại mạnh hơn rất nhiều.
Nhiệt độ thậm chí khiến cho không gian bốn phía vặn vẹo, như thể chuẩn bị vỡ vụn.
“Nơi này là đâu? Tự dưng ta lại đi lạc đến chỗ nào thế này?” Đế Đạo Thiên cảm thấy có chút nguy hiểm rình rập, lập tức thả ra linh nguyên hộ thể kết hợp với thân thể lúc này đã mạnh mẽ đến đáng kinh.
“Nguồn gốc của nhiệt độ này phát ra từ đó! Liệu ta có nên tiến lại gần xem không?” Hắn dùng linh hồn cảm nhận, bình thường, dù trong trạng thái nào thì hắn vẫn luôn luôn tu luyện Ma Tâm Đạo Hồn Chủng, khiến cho lực lượng linh hồn tăng mạnh.
Thậm chí nếu có cao thủ Tụ Hồn cảnh ở đây, hoặc thậm chí mười tên Tụ Hồn cảnh phổ thông cũng khó mà khiến cho linh hồn hắn có chút xây xước nào.
Đế Đạo Thiên đi dọc theo con đường đá hồng rực, tiến về nơi phát ra sức nóng kinh người này.
Đồng thời, hắn vận chuyển Đạo Nhãn, cho đến lúc này hắn mới biết nguyên nhân mà đôi mắt của mình sinh ra là màu bạc trắng, đó chính là biểu hiện đặc thù của người mang Đạo Nhãn.
“Tuy nhiên, ta đọc hết sách bên trong Kim Sắc Tự cùng với Tam Hắc Liên mà cũng không nhớ có nói đến thiên phú như Đạo Nhãn.” Hắn thấy càng ngày càng phát hiện ra bản thân ẩn giấu quá nhiều bí mật mà chính mình lại không biết đến, càng như vậy hắn lại càng quyết tâm muốn biết hơn.
Trước mắt là một cánh cửa hang động rất lớn, Đế Đạo Thiên chậm rãi cẩn thận bước vào trong, mắt nhìn quan sát xung quanh kỹ càng không bỏ sót bất cứ cái gì.
Đột nhiên, một luồng màu đen mạnh mẽ ập vào trước mặt khiến hắn hoảng hồn, vội bật nhảy người lui ra phía sau.
“Vừa rồi là cái gì? Khiến cho ta cảm giác giống như lửa nhưng lại không phải lửa, rốt cuộc lại là yêu quái gì?” Hắn cẩn thận dùng linh hồn tra xét lại lần nữa, bên trong vẫn không thấy có thứ gì khác thường ngoài một bệ đá đặc biệt.
Bệ đá này có chút giống với nơi để đốt lửa, nhưng bên trên đó hoàn toàn không thấy thứ gì cả.
Hoa văn khắc trên đó cũng rất cổ quái, hoàn toàn không giống với người làm ra mà lại do tự nhiên hình thành nên vậy.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hắn dùng Đạo Nhãn quan sát, khả năng hiện tại mà Đế Đạo Thiên vận dụng được từ nó chính là nhìn thấu hết thảy thế gian vạn vật căn nguyên đồng thời tước đoạt lực lượng căn nguyên đó.
Tuy nhiên, nếu là thứ đã có chủ thì cần phải bỏ ra sức lực rất lớn mới làm được, mà khả năng thành công khó đạt hơn năm phần.
Trừ khi đối tượng là loại vô chủ, thứ này chỉ cần Đạo Nhãn ra tay liền có thể biến thành của mình.
Mà khi hắn nhìn vào bệ đá cổ này, hắn thấy được vô số mảnh vỡ ký ức hiện lên trong mắt.
Đó là một thời đại hưng thịnh, khắp nơi đều có thể thấy được linh khí dồi dào.
Lại có cường giả bay lượng khắp nơi, chiến đấu kinh thiên diễn ra liên miên.
Có kẻ vô tình nhặt được bảo bối mà trở thành cường giả cái thể, có kẻ đang đứng trên đỉnh phong, vì nguyên nhân vớ vẩn nào đó mà ngã xuống thảm hại.
Quan trọng hơn hết, vào ngay lúc thịnh thế đạt tới đỉnh điểm, một trận chiến kinh khủng nổ ra khiến cho thiên băng địa liệt.
Theo như Đế Đạo Thiên đoán, đây hẳn là thời kỳ cuối Thượng Cổ, gọi là Hỗn Thế chi tranh.
Đúng lúc dầu sôi lửa bỏng, thiên địa khắp nơi gần như đã trở nên ảm đạm vô cùng, khắp nơi không một sinh linh nào sống nổi thì bỗng xuất hiện một vết nứt thời không.
Bên trong đó, hắc ám chi hỏa tràn ra thiêu rụi đại địa, nhưng đáng kinh ngạc là nó không tạo ra ảnh hưởng gì mà lại hấp thu hết thảy sự chết chóc xung quanh, khiến cho vạn vật một lần nữa sinh sôi trở lại.
“Hỏa diễm thật kỳ lạ! Vậy ra nó là thứ gây nên sức nóng kinh khủng như thế này sao?” Đế Đạo Thiên kinh ngạc, nhưng ngay sau đó hắn lại thấy cảnh tượng khác xảy ra.
Hắc hỏa cuối cùng mang theo tất cả sự hủy diệt cùng chết chóc khí tức mà chui xuống lòng đất.
Nó di chuyển rất lâu, dần dần tiến đến nơi sâu thẳm tận cùng, nó tồn tại ở nơi đó hàng vạn năm đồng thời sức nóng của nó đã tạo ra biển dung nham như thế này.
Lực lượng chết chóc cùng hủy diệt bên trong nó yếu dần đi, sau đó chỉ còn lại duy nhất một hạt bản nguyên hỏa chủng.
Mà dựa theo đó, Đế Đạo Thiên liền biết được cái hỏa chủng này ở đâu.
“Hắc hắc, chẳng lẽ thực sự trên người ta có khí vận gia thân sao? Đi đến đâu cũng gặp bảo bối như vậy?” Đế Đạo Thiên vui mừng nghĩ thầm.
Thực ra đó là do bản thân hắn quá khác người mà thôi.
Hắn không biết rằng, bất kỳ một kẻ nào tồn tại dưới gầm trời này khi tiến vào đây,...không, thậm chí không kẻ nào có thể vượt qua tầng dung nham kinh khủng ngoài kia mà tiến vào nơi này được.
— QUẢNG CÁO —
Event
Chỉ có duy nhất Đế Đạo Thiên với thân thể trải qua Âm Dương Luyện rèn dũa bằng rất nhiều lực lượng vô song tỉ như thiên phạt chi lực, lại thêm vào Đế Ma chi lực hộ thể, Thái Cực Đồ liên tục chuyển hóa hấp thu năng lượng rồi lại khiến cơ thể hắn mạnh lên, lại thêm vào bản thân tu luyện Kim Cương Thể càng nóng càng hiệu quả.
Nhưng chính hắn không nghĩ tới là tất cả những kẻ khác ngoài kia đều không thể được như hắn.
Vậy nên đây không thể gọi là khí vận gia thân mà nên gọi là thực lực tuyệt đối bất chấp vận rủi, biến sự không may trở thành may mắn không tưởng.
chỉ có hắn làm được, ít nhất thì hiện tại là như thế.
Hắn bắt đầu thích thú nhìn sang một phía, nơi đó là một khối đá trông rất bình thường, nhiệt độ của nó cũng không có mạnh đến đâu.
Nhưng Đế Đạo Thiên lại có thể nhìn được, bên trong đó chính là hỏa chủng đang ẩn nấp.
“Ngươi sợ hãi? Không không, đáng lẽ ra ngươi nên vui mừng mới đúng, vì hiện tại đã có ta ở đây.
Ta sẽ mang ngươi ra ngoài kia một lần nữa, cho đám người ngoài đó chứng kiến lại viễn cảnh nguy nga đó một lần nữa!” Đế Đạo Thiên dùng hai tay khẽ xoa vào nhau, làm bộ mặt thèm khát không thể nào rõ ràng hơn biểu hiện ra.
Bỗng nhiên, tảng đá đó vỡ nát, bên trong bắn ra một luồng hỏa diễm hắc sắc bay đi.
“Chạy đi đâu? Ban nãy chẳng phải muốn dọa ta sao? Mau lại đây!” Đế Đạo Thiên khẽ cười, sau đó vung tay xuất hiện một sợi xích kim sắc lao đến, muốn trói lại cái hỏa chủng ẩn bên trong đám hắc hỏa đó, hỏa chủng là thứ có thể nắm bắt được.
Hắc hỏa bị dây xích trói chặt lập tức khựng lại giữa không khí, nó điên cuồng dãy dụa nhưng không thoát ra được.
Sau đó lại như dùng hết sức mà thiêu đốt, lực lượng chết chóc hủy diệt cuối cùng còn sót lại khiến cho dây xích hình thành từ đế nguyên bị ăn mòn.
Mắt thấy hỏa chúng sắp thoát, Đế Đạo Thiên nhanh chân lao tới, bàn tay hiển hóa ra ma thần cự thủ chộp tới hỏa chủng, giữ thật chặt bên trong.
Đồng thời hắn vận chuyển Đế Ma Đồ, hai loại lực lượng hợp nhất làm một xông ra kìm hãm hỏa chủng khiến nó yếu đi.
Nhưng hỏa chủng này cũng rất cứng đầu, nó bắt đầu hút lấy năng lượng mọi nơi xung quanh, đột nhiên bùng phát trở nên mạnh mẽ gấp bội.
Hắc hỏa thiêu cháy ma thần chi thủ và lan đến trên người của hắn.
— QUẢNG CÁO —
Event
“A, vẫn có thể chống cự sao?” Đế Đạo Thiên cười lạnh, lập tức dựa theo phương pháp luyện Kim Cương Thể, coi hắc hỏa như thứ giúp bản thân luyện thể.
Đồng thời tăng thêm lực lượng giữ thật chặt hỏa chủng trong tay, mặc cho nó hao sức giãy dụa cùng không thể khiến Đế Đạo Thiên tổn thương nửa điểm.
Hai bên giằng co hồi lâu, cuối cùng hắc hỏa yếu dần đi, hiện ra chỉ còn lại một viên đá đen tuyền.
Đế Đạo Thiên nắm lấy nó trên tay, Đạo Nhãn khởi động lập tức hút lấy nó qua tia sáng vạn sắc.
Sau đó, thông quan không gian tăm tối kia, hắn lại nhận được hỏa chủng một lần nữa và bắt đầu dẫn nó vào trong người, trú ngụ tại bên trong đan điền chứa ma nguyên để hồi phục.
Ma nguyên là sự hội tụ của sự hủy diệt, chết chóc cùng vô số thứ tà ác trên thế gian, chính là nguồn dinh dưỡng tốt nhất cho hắc hỏa khôi phục như ban đầu, thậm chí nếu cho nó thời gian còn có thể mạnh hơn gấp bội nữa.
“Vậy từ giờ gọi ngươi là Độ Thế Ma Hỏa đi! Vì lúc đó đã cứu giúp đại địa lấy lại sinh cơ!”
“Xem ra ta đúng là khí vận chi tử! Chỉ mỗi việc đột phá Ngưng Linh cảnh mà kéo theo cả đống cơ duyên thế này, chậc chậc! Không muốn cũng không được!” Đế Đạo Thiên khẽ than thở, bộ dạng như thể cao nhân cái thế, vô địch thật tịch mịch một kiểu.
“Nhưng làm cách nào mới có thể thoát ra ngoài bây giờ đây? Không lẽ lại chui vào biển dung nham kia một lần nữa?” Lúc này, hắn mới đắn đo đi tìm đường ra.
Vì không còn cách nào khác, hắn lại phải vừa lợi dụng tu luyện Kim Cương Thể vừa theo dòng dung nham kia thoát ra ngoài.