Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 684: Nhất phẩm Thần Vương




Kim Hà Cốc, một trong ngũ đại hiểm địa của chiến khu phía đông, nằm ở vương triều Ma Cực. Tần Thiếu Phong nghĩ tới khả năng này thì trong nháy mắt đã hóa đá, hắn vừa rồi còn ở vương triều Đỉnh Thiên, hiện tại không ngờ đã tới vương triều Ma Cực cách mấy tinh hệ. Đệ nhất bí tàng rốt cuộc là gì? Làm sao có thể có thần thông như vậy, mở ra thông đạo thời không.

Tần Thiếu Phong bắt đầu bội phục chủ nhân của đệ nhất bí tàng, đây chính là thông đạo thời không cách mấy tinh hệ, Tần Thiếu Phong không biết phải có thực lực muốn thế nào mới có thể mở được, nhưng Tần Thiếu Phong khẳng định, ít nhất cũng phải là nhất phẩm Thần Thánh mới có thể làm được, chẳng lẽ đệ nhất bí tàng là của một nhất phẩm Thần Thánh lưu lại?

Chỉ là nếu vậy, cấm chế của đệ nhất bí tàng này vì sao các Thần Thánh của chiến khu phía đông đồng loạt ra tay cũng không thể mở được? Ngay cả Ma Cực Đại Thánh xuất thủ cũng không mở được! Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất nghi hoặc, chủ nhân của đệ nhất bí tàng khẳng định ; Còn lợi hại hơn cả cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh.

Chỉ là trên cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh rốt cuộc là cảnh giới gì? Tần Thiếu Phong rất muốn biết, hắn bây giờ vẫn là một thập phẩm Thần Vương nho nhỏ, cách cảnh giới Thần Thánh cực kỳ xa xôi, huống chi là cảnh giới hơn cả Thần Thánh, cho nên Tần Thiếu Phong cũng không nghĩ nhiều về chuyện này, giải quyết chuyện trước mắt đã.

Nơi này là Kim Hà Cốc, Tần Thiếu Phong khẳng định, nếu không phải là Kim Hà Cốc, từng đạo kim quang đó không thể lợi hại như vậy, có thể cắt đứt cả nhục thân của Tần Thiếu Phong, hơn nữa đây còn là bên ngoài Kim Hà Cốc bên ngoài điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất khẳng định suy đoán của mình, mà Tần Thiếu Phong cũng biết, đây là cửa thứ nhất mình phải vượt qua.

Sau khi Tần Thiếu Phong thông qua cửa đá màu vàng kim tiến vào Kim Hà Cốc, phát hiện cửa đá đó xuất hiện ở chính giữa Kim Hà Cốc, nói cách khác, Tần Thiếu Phong nếu muốn trở lại đệ nhất bí tàng thì nhất định phải đi tới cửa đá đó, thông qua cửa đá màu vàng kim để trở lại đệ nhất bí tàng, đây là khảo nghiệm mà Tần Thiếu Phong cần trải qua.

Trên người bị cắt ra vô số lỗ hổng, nhưng Tần Thiếu Phong lại không thấy cảm giác đau đớn, bởi vì thất tình lục dục ma vương đã cắn nuốt tất cả cảm giác đau đớn của Tần Thiếu Phong. Tần Thiếu Phong vận chuyển chiến thiên đấu địa đại pháp bắt đầu hấp thu cắn nuốt từng đạo năng lượng của kim quang, đồng thời thiêu đốt Hồng Mông đan chữa trị nhục thân cho mình.

Cứ như vậy, Tần Thiếu Phong đang không ngừng phá hỏng và tu phục, đồng thời chiến thiên đấu địa đại pháp không ngừng,, tích lũy năng lượng, đồng thời đạo tâm chủng ma đại pháp cũng vận chuyển hấp thu lực lượng tà ác, cũng đang không ngừng lớn mạnh.

Lúc này đạo tâm chủng ma đại pháp và chiến thiên đấu địa đại pháp của Tần Thiếu Phong đều ở cảnh giới phẩm thứ chín tầng thứ năm, Tần Thiếu Phong vẫn luôn khống chế tiến độ của hai loại hai loại này, khiến cho hai loại huyền công này có thể cùng phát triển, đây là bởi vì ma chủng cần dung khí dung nạp, nếu nhục thân của Tần Thiếu Phong không đủ cường đại thì ma chủng sẽ chịu thương tổn.

Bởi vì từ trong Hoàn Vũ thần giới rải ra vô số ma chủng, khiến cho năng lượng tà ác mà Tần Thiếu Phong hấp thu được càng thêm khổng lồ, khiến cho ma chủng tùy thời đều có thể tấn thăng, có điều để chờ đợi chiến thiên đấu địa đại pháp tấn thăng, Tần Thiếu Phong vẫn cẩn thận áp chế sự trưởng thành của ma chủng.

Tiến về phía trước một bước, năng lượng trong kim quang càng lúc càng khổng lồ, vết thương trên người Tần Thiếu Phong vừa được chữa trị đã bung ra, cứ lặp lại như vậy không biết bao nhiêu ngày, nhục thân của Tần Thiếu Phong tất nhiên là đang trong quá trình không ngừng lớn mạnh, mà Tần Thiếu Phong cách cửa đá màu vàng kim đã càng lúc càng gần.

Khi Tần Thiếu Phong luyện hóa Hoàn Vũ thần giới đã một trăm tám mươi tuổi tuổi mất năm mươi năm gieo ma chủng, khi tiến vào đệ nhất bí tàng đã hai trăm ba mươi tuổi, rồi sau đó lại mất một trăm năm thời gian để tiến vào đệ nhất bí tàng, hiện giờ lại đi từng bước về phía trước trong Kim Hà Cốc, khi tới cửa lớn màu vàng kim thì đã trôi qua hai mươi năm.

Ba trăm năm mươi tuổi, con mẹ nó, lão tử không ngờ còn trẻ tuổi như vậy, ha ha, lão tử quả nhiên là thiên tài! Tần Thiếu Phong cười ha ha, sau khi nói xong thì rảo bước tiến lên tới cửa đá màu vàng kim, lại về tới đệ nhất bí tàng, sau đó Tần Thiếu Phong không chút do dự trực tiếp tiến vào cánh cửa màu đỏ, sau khi tiến vào thì chính là xuất hiện trong Vẫn Hỏa Sơn.

Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lại chứng thực suy đoán của mình, từ khi tiến vào Kim Hà Cốc, Tần Thiếu Phong đã bắt đầu đoán, năm cửa đá này có phải thông ngũ đại hiểm địa hay không, hiện giờ hắn đã thông qua cửa đá màu đỏ tiến vào Vẫn Hỏa Sơn, tất nhiên là xác định quan điểm của mình, mà cửa đá xuất hiện ở trung tâm của Vẫn Hỏa Sơn.

Ở Kim Hà Cốc hai mươi năm, Tần Thiếu Phong vẫn luôn cố gắng hấp thu năng lượng trong Kim Hà Cốc, chỉ là vẫn không tích góp đủ năng lượng để chiến thiên đấu địa đại pháp của Tần Thiếu Phong có được tấn thăng, chỉ có thể tiếp tục tu luyện trong Vẫn Hỏa Sơn này, đương nhiên, có kinh nghiệm trước kia, tốc độ đi tới của Tần Thiếu Phong tất nhiên là nhanh hơn không ít.

Đương nhiên, trong quá trình này không chỉ Tần Thiếu Phong cắn nuốt năng lượng trong Kim Hà Cốc, Vẫn Hỏa Sơn, những này, thần hỏa trong huyệt khiếu trong cơ thể Tần Thiếu Phong cũng theo sự tu luyện của Tần Thiếu Phong mà cắn nuốt năng lượng khổng lồ, có điều biến hóa của những thần vật này lại rất nhỏ, cơ hồ không có biến hóa gì.

Có điều Tần Thiếu Phong cũng không để ý, chuyên tâm tu luyện, cuối cùng lại qua hai mươi năm sau, về lại đệ nhất bí tàng, mà lần này, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng được như ý nguyện, tu luyện chiến thiên đấu địa đại pháp tới cảnh giới phẩm thứ tám tầng thứ năm, mà đạo tâm chủng ma đại pháp cũng tấn thăng, đạt tới cảnh giới đồng dạng.

Nhục thân lại một lần nữa cường đại hơn, có thể chống đỡ cho Tần Thiếu Phong tu luyện tới cảnh giới nhất phẩm Thần Vương, vì thế sau khi về tới đệ nhất bí tàng, Tần Thiếu Phong đã cắn nuốt tất cả Hồng Mông tử khí trong không gian dị độ, sau đó thì bắt đầu luyện hóa, cho dù nghịch chuyển thời gian đến cực hạn, Tần Thiếu Phong vẫn mất ba mươi năm mới luyện hóa xong Hồng Mông tử khí.

Lúc này Tần Thiếu Phong đã bốn trăm tuổi, cảnh giới nhất phẩm Thần Vương, tất nhiên là thiên tài trong thiên tài, vì thế Tần Thiếu Phong lập tức tiến vào Hoàn Vũ thần giới, tới chỗ thiếu nữ thú tộc Thải nhi để khoe, có điều tất nhiên là gặp đả kích cực lớn, bởi vì Trung Ương Thánh Nữ khi bốn trăm tuổi đã là nhất phẩm Thần Quân.

Tần Thiếu Phong chụi đủ đả kích chỉ có thể về tới chỗ Mặc Lãnh Tuyết các nàng để tìm kiếm an ủi, sau khi hưởng thụ khoái cảm tẩu hỏa nhập ma, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng được an ủi, lại về tới đệ nhất bí tàng, nhìn ba tòa cửa đá còn lại, Tần Thiếu Phong một tiếng, đi vào cửa đá màu đen.

Cửa đá Màu đen thông tới Hắc Thủy Đàm, cũng ở bên trong vương triều Ma Cực, đây là một đại dương mênh mông vô biên vô hạn, đương nhiên, nước bên trong là màu đen, hơn nữa có kịch độc, tản ra mùi tanh tưởi, trong đó còn có vô số yêu thú biến dị, đều cực kỳ hung hãn thô bạo, là địa phương có xú danh nhất trong ngũ đại hiểm địa.

Có điều Tần Thiếu Phong lại không ý sợ hãi, cả người chui vào trong Hắc Thủy Đàm, lặn tới Trung ương, nhục thân cường hãn không ngừng cường hóa trong quá trình bị ăn mòn và được chữa trị, mà kịch độc của nơi này cũng là chất dinh dưỡng của thất tình lục dục ma vương, cho nên Hắc Thủy Đàm đối với người ta là rất rất nguy hiểm, nhưng Tần Thiếu Phong lại rất dễ dàng thông qua, chỉ dùng mất mười năm đã lại về tới đệ nhất bí tàng.

Ài, giờ lão sao đây? Cứ tiếp tục như vậy, lão tử muốn đề thăng một phẩm cấp cũng quá khó khăn! Tần Thiếu Phong sau khi về tới đệ nhất bí tàng thì thở dài, đây là vì nhục thân của Tần Thiếu Phong sau khi tu luyện tới cảnh giới phẩm thứ tám tầng thứ năm thì hiện giờ muốn đề thăng càng thêm khó khăn, trong Hắc Thủy Đàm mười năm, cũng chỉ khiến nhục thân của Tần Thiếu Phong tăng cường một chút.

Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lo lắng cho sự tấn thăng về sau, hiện tại năng lượng khổng lồ tràn ngập trong ngũ đại hiểm địa đã không có tác dụng với nhục thân của hắn, tuy rằng điều này chứng minh nhục thân của Tần Thiếu Phong rất cường đại, nhưng sau này muốn tấn thăng thì cần năng lượng khổng lồ hơn mới được.

Có điều đây cũng không phải chuyện Tần Thiếu Phong có thể khống chế được, dù sao nếu muốn đạt được lực lượng cường đại hơn, nhất định phải trả giá vất vả, tuyệt không thể không làm mà hưởng, cho nên về sau muốn tấn thăng thì chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm năng lượng cường đại hơn, cũng may chiến thiên đấu địa đại pháp này năng lượng gì cũng hấp thu và cắn nuốt được, muốn đề thăng thì cũng không phải nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Hiện giờ Tần Thiếu Phong đã đạt tới cảnh giới nhất phẩm Thần Vương, mà để đạt được cảnh giới này, lần trước Tần Thiếu Phong đã lập tức cắn nuốt mười triệu Hồng Mông tử khí, số lượng số lượng cho dù bản thân Tần Thiếu Phong cũng tặc lưỡi không thôi, cho dù nói tình huống của hắn có chút đặc thù, nhưng thế cũng quá khoa trương rồi.

Tần Thiếu Phong cũng rất lo lắng vì chuyện này, bởi vì Hồng Mông tử khí là mấu chốt để đề thăng thần lực, chỉ có Hồng Mông tử khí sung túc, Tần Thiếu Phong mới có thể đề thăng phẩm cấp thần lực, chỉ là Tần Thiếu Phong sau này thăng cấp cần Hồng Mông tử khí rất nhiều, Tần Thiếu Phong phải đi đâu mà tìm đây.

Chỉ có thể hy vọng vào đệ nhất bí tàng này thôi, vì thế Tần Thiếu Phong đứng lên đi tới cửa đá màu xanh, lần này thì tất nhiên là tới Mộng Huyễn Lâm của vương triều Nhật Nguyệt, mà Mộng Huyễn Lâm này không có bất kỳ công kích nào xuất hiện, Tần Thiếu Phong chỉ bị sương mù trong Mộng Huyễn Lâm bao vây lấy, lâm vào trong ảo cảnh vô cùng vô tận.

Mộng Huyễn Lâm chính là dùng ảo cảnh vô cùng vô tận dể vây khốn người tiến vào, nhưng Tần Thiếu Phong không có chút cảm giác nào đối với ảo cảnh vô cùng vô tận này, bởi vì tất cả ảo cảnh ở trước mặt thất tình lục dục ma vương đều là hư vọng, Tần Thiếu Phong lập tức đi qua Mộng Huyễn Lâm, thông qua cửa đá về tới đệ nhất bí tàng.