Cho dù Tần Thiếu Phong khẳng định những Thần Đế này không thể phát hiện ra hành tích của hắn, có điều Tần Thiếu Phong vẫn rất cẩn thận, dù sao vạn nhất nếu xảy ra bất ngờ, vẫn sẽ rất phiền toái. Tuy rằng cho dù là bị phát hiện, Tần Thiếu Phong cũng sẽ không sợ, dù sao Tần Thiếu Phong cũng có bốn Thần Đế khôi lỗi, đều là cảnh giới nhất phẩm Thần Đế, lại có cả tiểu la lị hỏa nhi, nhưng Tần Thiếu Phong lại không hy vọng phải dùng đến bọn họ, đây là lòng tự trọng mà thân là một cường giả nên có.
Thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong tuy rằng vẫn không cao, nhưng cũng sẽ không ỷ vào Thần Đế khôi lỗi trong Hoàn Vũ thần giới, cũng sẽ không cậy vào hỏa nhi, bởi vì nếu Tần Thiếu Phong trong lòng luôn ỷ lại vào bọn họ, như vậy sẽ tuyệt đối không có lợi cho tăng trưởng tu vi của Tần Thiếu Phong, thân là một cường giả, đầu tiên phải không biết sợ.
Tần Thiếu Phong ẩn giấu thân hình, thật cẩn thận tới gần cửa vào của đệ nhất bí tàng, mà càng tới gần cửa vào thì lực lượng thủ vệ càng cường đại, cuối cùng ước chừng có mười nhất phẩm Thần Đế trông coi cửa vào đệ nhất bí tàng, khiến Tần Thiếu Phong thập phần kinh hãi.
Có điều cũng may những nhất phẩm Thần Đế này không phát hiện ra Tần Thiếu Phong, hữu kinh vô hiểm đi tới cửa vào, mà cửa vào này không ngờ là một lốc xoáy không ngừng xoay tròn, thông tới bên trong Hoành Đoạn Sơn Mạch. Tần Thiếu Phong không do dự, trực tiếp đi vào, giống như là một hòn đá rơi xuống nước.
Trong nháy mắt Tần Thiếu Phong rơi vào lốc xoáy, mười nhất phẩm Thần Đế chung quanh đều quét thần thức tới đây, có điều cũng không phát hiện. Mà trong nháy mắt Tần Thiếu Phong rơi vào lốc xoáy, cảm giác được mình tiến vào một không gian dị độ, hơn nữa trong không gian dị độ này tràn ngập năng lượng bạo ngược, khiến Tần Thiếu Phong càng thêm cẩn thận.
Cũng không biết qua bao lâu, Tần Thiếu Phong chỉ cảm thấy thân thể chấn động, chính là tiến vào bên trong một tòa động phủ khổng lồ, vội vàng quan sát chung quanh, chỉ thấy động phủ này cực kỳ rộng lớn, Hồng Mông ẩn chứa trong đó cũng cực kỳ nồng đậm, có điều trừ vậy ra thì không có gì khác.
Tần Thiếu Phong biết đây là bên ngoài đệ nhất bí tàng, sở dĩ không có gì là vì nơi này đã bị vương triều Đỉnh Thiên cướp đoạt sạch sẽ rồi. Đương nhiên, bên trong động phủ này cũng có không ít tu sĩ, có điều đều là thực lực trên nhất phẩm Thần Vương.
Những người này đều qua thiên tân vạn khổ mới tiến vào được nơi này, thực lực tất nhiên là rất mạnh, đương nhiên, cho dù là cường giả nhất phẩm Thần Vương, có thể tiến vào nơi này cũng là nhờ có thành phần, dù sao trên Hoành Đoạn Sơn Mạch cũng có không ít yêu thú cảnh giới Thần Quân canh gác.
Tần Thiếu Phong nhìn những tu sĩ này, ẩn thân đi về phía trước, mà phía trước động phủ này có một tấm cửa đá khổng lồ, đây là cửa vào chân chính của đệ nhất bí tàng, chỉ có mở được cửa đá này mới có thể tiến vào đệ nhất bí tàng, có được bảo tàng trong đó.
Từ từ đến gần cửa đá cực lớn này, Tần Thiếu Phong lập tức cảm nhận được uy áp khổng lồ phát ra từ trên cửa đá, cho dù còn cách rất xa, nhưng Tần Thiếu Phong đã không thể chịu đựng nổi, không thể không dừng lại, chỉ có thể khởi động kiến dục ma đầu nhìn về phía trước.
Động phủ này cao trăm trượng, mà cửa đá đó lại cao tới chín chín tám mươi mốt trượng, phía trước có cửa đá phía trước có ba mươi ba bậc thang. Bậc thang rất bình thường, mà trên cửa đá thì không có gì, mặt ngoài bóng loáng, không có bất kỳ hoa văn nào, mà như vậy mới khó.
Bởi vì trên cửa đá không có gì, ngay cả lỗ để cắm chìa khóa cũng không có, cửa đá này giống như là một chỉnh thể, hoàn toàn không có chỗ nào để mở. Hơn nữa từ trên cửa đá phát ra uy áp khổng lồ, cũng ngăn cản các tu sĩ tới gần, cho dù là có tu vi nhất phẩm Thần Quân cũng chỉ có thể bước lên bậc thang thứ nhất mà thôi.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy tình huống như vậy, cảm thấy đệ nhất bí tàng này thực sự có chút khó phá giải, chỉ uy áp phát ra từ trên cửa đá này đã đủ để Tần Thiếu Phong đau đầu rồi. Mà ngay khi Tần Thiếu Phong nghĩ tới điều này, bỗng nhiên rầm motojt iếng, lập tức Tần Thiếu Phong thấy ở phía trước, tu sĩ có cảnh giới nhất phẩm Thần Vương đột nhiên nổ tan xác mà chết.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tần Thiếu Phong rùng mình, lập tức biết nhất phẩm Thần Vương đó nhất định là không chịu nổi uy áp của cửa đá, cứ muốn tiếp tục đi tới, thế nên bị uy áp của cửa đá ép cho nổ tung. Mà trong cơ thể nhất phẩm Thần Vương đó lập tức phân tán ra vô số Hồng Mông tử khí và một viên sinh mệnh nguyên hạch.
Tu sĩ Chung quanh thấy một màn này thì cũng không kinh ngạc, hiển nhiên đã quen với chuyện như vậy rồi, hơn nữa còn không ai cướp Hồng Mông tử khí, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất nghi hoặc, song mà lúc này, Hồng Mông tử khí bồng bềnh trong hư không biến mất.
Thất tình lục dục ma đầu của Tần Thiếu Phong vẫn đang tra xét chung quanh, không thấy bất kỳ một tu sĩ na xuất thủ, mà Hồng Mông tử khí của Thần Vương đó cứ vậy biến mất, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất khó hiểu, rốt cuộc là thứ gì đã hấp thu Hồng Mông tử khí của nhất phẩm Thần Vương đó? Chẳng lẽ là đệ nhất bí tàng này ư?
Dù vậy vẫn có tu sĩ liều lĩnh sải bước về phía trước, Tần Thiếu Phong cảm thấy mình đoán nhất định là không sai, đệ nhất bí tàng đã cắn nuốt toàn bộ Hồng Mông tử khí của những tu sĩ vẫn lạc, như vậy mới hấp dẫn càng nhiều tu sĩ liều lĩnh đi vào hơn.
Tần Thiếu Phong cũng không do dự, cố chịu uy áp mà cửa đá phát ra, đi về phía trước. Tuy rằng uy áp đó cũng khiến Tần Thiếu Phong không chịu nổi, nhưng sau khi Tần Thiếu Phong vận chuyển thất tình lục dục ma đầu, ảnh hưởng của uy áp khổng lồ sinh ra đối với Tần Thiếu Phong cũng bị thất tình lục dục ma đầu cắn nuốt, khiến cho ảnh hưởng mà Tần Thiếu Phong phải chịu nhỏ đi rất nhiều.
Uy áp từ cửa đá phát ra chỉ nhằm vào nguyên linh của tu sĩ, đối với nhục thân của tu sĩ thì không ảnh hưởng lắm, mà sở dĩ xảy ra chuyện nổ tan xác mà chết là vì tu sĩ đó không thể thừa nhận được uy ápcủa cửa đá, từ đó khiến cho nguyên linh của bản thân bị tổn thương, mà nguyên linh bị tổn thương, như vậy thần lực của bản thân tất nhiên là không thể khống chế được, mới dẫn tới nổ tan xác mà chết.
Tần Thiếu Phong lại không có nguyên linh, bởi vì từ lúc bắt đầu tu luyện, Tần Thiếu Phong đã hóa linh hồn của mình thành thất tình lục dục ma đầu, cho nên uy áp của cửa đá toàn bộ đều gây tác dụng lên trên thất tình lục dục ma đầu, mà thất tình lục dục ma đầu chịu áp lực lại mượn dùng uy áp của cửa đá để không ngừng trưởng thành.
Thất tình lục dục ma đầu hiện giờ đã đạt tới cảnh giới nhất phẩm, chỉ cần tấn thăng thêm một phẩm cấp là có thể tiến vào cảnh giới thập bát phẩm ma vương, mà đó chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, cũng chính vì vậy, Tần Thiếu Phong cảm thụ được uy áp từ cửa đá vừa hay có thể dùng để ma luyện thất tình lục dục ma đầu, cho nên vận chuyển thất tình lục dục đại pháp, đi tới phía trước, mà thất tình lục dục ma đầu cũng lớn mạnh từng chút một.
Một cơ hội có thể giúp thất tình lục dục ma đầu lớn mạnh, Tần Thiếu Phong tất nhiên rất cao hứng, đồng thời cũng bởi vì uy áp khổng lồ đó, khiến cho nhục thân của Tần Thiếu Phong cũng được thối luyện, cho dù hiệu quả rất nhỏ, nhưng vẫn tích lũy từng chút một.
Lần này Tần Thiếu Phong tới đệ nhất bí tàng, vốn cũng không nghĩ mình nhất định có thể giành được thứ bên trong bảo tàng, chỉ tới đây để lịch lãm, đương nhiên, nếu có thể có được bí tàng trong đó thì tất nhiên là rất tốt. Cho nên Tần Thiếu Phong cũng không vội, cứ đi tới từng chút một.
Cứ như vậy một ngày trôi qua, thất tình lục dục ma đầu của Tần Thiếu Phong dưới sự thối luyện của uy áp khổng lồ, đã lớn mạnh hơn rất nhiều, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong càng thêm cố gắng thối luyện, kỳ vọng thất tình lục dục ma đầu có thể tấn thăng tới cảnh giới thập bát phẩm ma vương.
Mà trong những ngày như vậy, Tần Thiếu Phong còn mỗi ngày tới chỗ cự nhân man tộc, thiếu nữ ma tộc, thiếu nữ thú tộc báo danh, tu luyện với họ. Mà phương thức tu luyện tất nhiên là Tần Thiếu Phong bị bọn họ chà đạp, mà thiếu nữ thú tộc thú tộc tựa hồ rất nghiện chà đạp Tần Thiếu Phong, mỗi ngày chỉ cần đến giờ, sẽ trực tiếp cắn nuốt tất cả tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong vào Hoàn Vũ thần giới rồi hung hăng chà đạp một phen.
Mà trong sự chà đạp này, tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong tất nhiên cũng dần dần lớn mạnh, đương nhiên, Tần Thiếu Phong cũng quen thuộc với họ hơn, mà Tần Thiếu Phong cũng phát huy ra da mặt dày thần công vô sỉ của hắn, xưng huynh gọi đệ với cự nhân man tộc, lại liếc mắt đưa tình với thiếu nữ thú tộc, có điều thiếu nữ ma tộc thì thật sự là rất lãnh khốc, Tần Thiếu Phong tạm thời bất lực.
Từng ngày trôi qua, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng tới phía trước bậc thang của cửa đá, lập tức một cước bước lên, nhưng vừa bước lên, Tần Thiếu Phong đã hối hận, bởi vì uy áp trên bậc thang này so với địa phương trước mặt thì trực tiếp lớn hơn chỉ gấp trăm lần, Tần Thiếu Phong chỉ cảm thấy ngực mình như bị đá to dập vào, khóe miệng lập tức trào máu tươi.
Nếu không phải Tần Thiếu Phong trong khoảng thời gian này đã tôi luyện thất tình lục dục ma đầu cường đại lên không ít thì chỉ lần này, Tần Thiếu Phong đã nổ tan xác mà chết rồi. Vội vàng vận chuyển thất tình lục dục đại pháp, hóa giải uy áp khổng lồ đó, mà thất tình lục dục ma đầu lại cố gắng cắn nuốt các loại cảm giác mà Tần Thiếu Phong bởi vì phải chịu uy áp khổng lồ sinh ra để làm lớn mạnh bản thân.