Từ khi có được chiếc chìa khóa này, Tần Thiếu Phong luôn suy tính, nhưng mà qua không biết bao nhiêu lần, Tần Thiếu Phong vẫn không thể tìm huyền cơ gì, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất buồn bực, ngay cả chìa khóa này cũng không phá giải được thì làm sao có thể tiến vào đệ nhất bí tàng?
Có điều cho dù là không phá giải được huyền cơ của chìa khóa, nhưng Tần Thiếu Phong vẫn tới Hoành Đoạn Sơn Mạch, hiện tại cũng chỉ có đi một bước thì tính một bước thôi, nói không chừng ở Hoành Đoạn Sơn Mạch có thể phá giải được huyền cơ thì sao? Mà lúc này Tần Thiếu Phong cách Hoành Đoạn Sơn Mạch rất gần, đã có thể thấy được mơ hồ sơn mạch khổng lồ.
Cho dù đã đoán Hoành Đoạn Sơn Mạch này vô cùng rộng lớn, nhưng Tần Thiếu Phong khi thực sự nhìn thấy thì vẫn cảm thấy,, bởi vì Hoành Đoạn Sơn Mạch không ngờ to như có một tinh vực, giống như là một tòa đại lục khổng lồ bồng bềnh trong hư không, có chút tương tự với đại lục Đỉnh Thiên, chỉ có điều so với đại lục Đỉnh Thiên thì bé hơn nhiều.
Có điều một mảng sơn mạch như vậy vẫn khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy rất chấn kinh rồi, hơn nữa đó là sau khi bị cắt một nửa, nếu Hoành Đoạn Sơn Mạch này còn nguyên vẹn, vậy thì sẽ là cảnh tượng thế nào?
Hoành Đoạn Sơn Mạch càng lúc càng gần, mà bộ dạng của Hoành Đoạn Sơn Mạch cũng càng lúc càng rõ ràng, chỉ thấy phía dưới Hoành Đoạn Sơn Mạch này chính là không khác gì sơn mạch bình thường, nhưng phần đỉnh chóp lại cực kỳ bằng phẳng, toàn bộ Hoành Đoạn Sơn Mạch không ngờ là cao như nhau, cực kỳ chỉnh tề.
Đây tất nhiên là kết quả của bị cắt một nửa, mà nhìn Hoành Đoạn Sơn Mạch to như có một tinh vực đó, không có ngôn ngữ nào để hình dung sự cảm thán của Tần Thiếu Phong. Cuối cùng, Tần Thiếu Phong đỗ xuống trên Hoành Đoạn Sơn Mạch, bắt đầu thăm dò đệ nhất bí tàng.
Vị trí Tần Thiếu Phong hạ xuống là phần đáy của Hoành Đoạn Sơn Mạch, sau đó thì đi lên trên, đệ nhất bí tàng này nghe nói là ở vị trí Trung ương của Hoành Đoạn Sơn Mạch, Tần Thiếu Phong vốn là chuẩn bị trực tiếp bay tới đó, nhưng không ngờ khi tới gần Hoành Đoạn Sơn Mạch này thì một cỗ hấp lực khổng lồ từ Hoành Đoạn Sơn Mạch truyền đến, khiến cho Tần Thiếu Phong không thể phi hành, chỉ có thể đỗ xuống phần đáy.
Mà hấp lực này là trọng lực của Hoành Đoạn Sơn Mạch, Tần Thiếu Phong vốn cho rằng Hoành Đoạn Sơn Mạch này không có trọng lực khổng lồ như vậy, dù sao cho dù là lúc ở đại lục này, hắn cũng có thể tùy ý phi hành, căn bản là không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng trọng lực của Hoành Đoạn Sơn Mạch này không ngờ còn lớn hơn cả đại lục Đỉnh Thiên.
Nhục thân của Tần Thiếu Phong đã rất cường hãn rồi, nhưng hiện tại khi hạ xuống Hoành Đoạn Sơn Mạch, không ngờ là có một loại cảm giác bước đi gian nan, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong thập phần kinh ngạc, bên trong Hoành Đoạn Sơn Mạch rốt cuộc là có cái gì, không ngờ có thể sinh ra trọng lực khổng lồ như vậy.
Tần Thiếu Phong sau khi hạ xuống Hoành Đoạn Sơn Mạch, nhìn mặt đất tối đen, tinh thần dị lực khổng lồ muốn thẩm thấu vào Hoành Đoạn Sơn Mạch, nhưng mà tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong không ngờ lại chỉ có thể thẩm thấu không tới mười thước, sau đó Tần Thiếu Phong lại vận chuyển kiến dục ma đầu, kết quả lại khiến Tần Thiếu Phong khiếp sợ.
Kiến dục ma đầu đã đạt tới nhất phẩm ma đầu hiện giờ liếc một cái có thể nhìn thấu cách một tinh vực, bất kỳ cách trở anh cũng vô dụng, nhưng hiện tại không ngờ không nhìn được sâu vào Hoành Đoạn Sơn Mạch, Hoành Đoạn Sơn Mạch thật sự là rất thần dị.
Thuận tay nhặt lên một khối đá rất bình thường, Tần Thiếu Phong dùng sức nắm chặt, muốn bóp nát, nhưng mà nằm ngoài dự đoán của Tần Thiếu Phong, hắn không ngờ lại không thể bóp nát được! Phải biết rằng lực lượng nhục thân hiện tại của Tần Thiếu Phong cho dù là cho dù là tróc tinh nã nguyệt, một quyền đánh nổ một tinh cầu cũng là chuyện dễ dàng, sao lại không bóp nát được một hòn đá nhỏ?
Vẫn không dùng thần lực, sau khi thử vài lần, Tần Thiếu Phong từ bỏ, vẫn không thể bóp nát, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong càng thêm cảm thấy hứng thú với Hoành Đoạn Sơn Mạch, đồng thời trong lòng Tần Thiếu Phong nghĩ, nếu thần sơn trong cơ thể mình có thể cắn nuốt Hoành Đoạn Sơn Mạch, như vậy nhất định là có thể có uy lực lớn hơn.
Thần sơn của Tần Thiếu Phong cũng có năng lực cắn nuốt, mà Hoành Đoạn Sơn Mạch này thần dị như vậy, nếu có thể cắn nuốt, tất nhiên là có thể khiến thần sơn trong cơ thể Tần Thiếu Phong có được lợi ích cực lớn, chỉ có điều nếu muốn cắn nuốt Hoành Đoạn Sơn Mạch, xem ra cũng không phải dễ dàng, huống hồ Tần Thiếu Phong còn muốn thăm dò đệ nhất bí tàng.
Không để ý tới việc này nữa, Tần Thiếu Phong cất bước đi về phía trước, tuy rằng bởi vì trọng lực của Hoành Đoạn Sơn Mạch rất lớn, khiến cho Tần Thiếu Phong cảm thấy có chút khó đi, có điều đây cũng là cơ hội để rèn luyện nhục thân, dù sao chỉ cần có thể gia tăng thực lực bản thân thì Tần Thiếu Phong sẽ không bỏ qua.
Bởi vì Tần Thiếu Phong hạ xuống phần đáy của Hoành Đoạn Sơn Mạch, cho nên cũng không gặp yêu thú cường đại, mà phần đáy của Hoành Đoạn Sơn Mạch cũng sinh trưởng đủ loại cây cối khổng lồ, hơn nữa xanh um tươi tốt, trong đó còn có đủ loại sinh vật, không có gì bất đồng với sơn mạch bình thường.
Chỉ có điều sinh vật sinh tồn ở Hoành Đoạn Sơn Mạch lại đều thập phần cường đại, dù sao sinh vật có thể sinh tồn trong Hoành Đoạn Sơn Mạch thần dị này, làm sao mà yếu cho được. Có điều Tần Thiếu Phong dù sao cũng là dù sao cũng là thập phẩm Thần Vương, ở phần đáy của Hoành Đoạn Sơn Mạch cũng không có sinh vật nào dám đến trêu chọc hắn.
Hơn nữa từ sau khi Hoành Đoạn Sơn Mạch trở thành hiểm địa, đệ tử của các vương triều trong tinh hệ Đỉnh Thiên đều tới đây lịch lãm, đại lượng sinh vật cũng đã bị liệp sát, nhất là sau khi đệ nhất bí tàng được công khai, vô số tu sĩ đã tới, tất nhiên là sẽ làm cho sinh vật của Hoành Đoạn Sơn Mạch càng thêm giảm bớt.
Tần Thiếu Phong dần dần thích ứng với trọng lực của Hoành Đoạn Sơn Mạch, tốc độ đi cũng nhanh hơn không ít. Càng đi về phía trước, tu sĩ gặp được lại càng, hơn nữa thực lực cũng đều rất cường đại, có điều đại đa số đều là dưới cảnh giới Thần Vương, mục đích của những tu sĩ này rất đơn giản, đó chính là đến thử vận khí, chỉ có điều tu sĩ như vậy ngay cả đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạch cũng không đi tới được, càng không cần phải nói có thể tiến vào đệ nhất bí tàng.
Bởi vì đệ nhất bí tàng có thủ hộ cảnh giới Thần Đế thủ hộ, lại có các cường giả cảnh giới Thần Đế của các vương triều trông coi, phàm là tu sĩ tới đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạc, thì cũng không bị cấm tiến vào thăm dò, nhưng địa phương dưới đỉnh chóp thì cực kỳ tàn khốc.
Bởi vì khu vực dưới đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạch tùy thời đều tồn tại chém giết kịch liệt, không chỉ là yêu thú và tu sĩ, giữa tu sĩ và tu sĩ cũng không ngừng chém giết, vì để có thể tranh thủ được tiến vào đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạch.Những yêu thú cảnh giới Thần Vương, Thần Quân phụng mệnh bảo vệ cho tứ phương, chỉ có đả bại những yêu thú cảnh giới Thần Vương, Thần Quân này mới có thể đi lên đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn.
Tuy rằng các vương triều rất hy vọng có thể người phá giải được đệ nhất bí tàng, nhưng cũng không thể để tất cả tu sĩ tới Hoành Đoạn Sơn Mạch đều được tiến vào, như vậy sẽ rất rối loạn. Cho nên mới Cho nên mới có quy củ như vậy, Tần Thiếu Phong một đường đã kiến thức được rất nhiều trận chinh chiến.
Tần Thiếu Phong đã sớm mở ra công năng ẩn thân của Hoàn Vũ tiên y, không cần thiết phải chém giết, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không làm, hơn nữa nhục thân của Tần Thiếu Phong hiện tại vẫn chưa tấn thăng, thần lực tạm thời không thể đề thăng, cho nên tạm thời không cần Hồng Mông tử khí, cũng không tham dự vào trong hàng ngũ săn bắn.
Huống hồ trong đệ nhất bí tàng tất nhiên có Hồng Mông tử khí vô cùng vô tận, chỉ cần phá giải được cấm chế của đệ nhất bí tàng, tiến vào trong đó, cái gì cũng có cả. Cho nên Tần Thiếu Phong ẩn giấu thân hình, đi tới Hoành Đoạn Sơn Mạch, yêu thú và tu sĩ tất nhiên là không thể phát hiện Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong mở ra công năng ẩn thân của Hoàn Vũ tiên y, như vậy cũng chỉ có nhất phẩm Thần Thánh như Tinh Thánh, Nhật Nguyệt Song Thánh, Hỏa Thánh cùng với Ma Cực Đại Thánh mới có thể phát hiện, dưới cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh căn bản là không thể phát hiện, cho nên Tần Thiếu Phong không cần lo lắng, trực tiếp xuyên qua phong tỏa, tiến vào đỉnh chóp Hoành Đoạn Sơn Mạch.
Đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạch mênh mông bát ngát, cực kỳ bằng phẳng, trừ mặt đất bóng loáng như gương ra thì không có gì cả, đương nhiên, còn có không ít cường giả cảnh giới Thần Đế phân tán ở các nơi, từ tam thập lục phẩm Thần Đế tới nhất phẩm Thần Đế đều có thể tìm được ở đỉnh chóp của Hoành Đoạn Sơn Mạch, hơn nữa số lượng cực kỳ khổng lồ.
Có điều việc này cũng rất bình thường, Thần Đế của tứ đại vương triều tất nhiên là không ít, hơn nữa những người này khẳng định không phải là toàn bộ Thần Đế của tứ đại vương triều, số lượng thực sự khẳng định là nhiều hơn, hơn nữa Tần Thiếu Phong tin cường giả cảnh giới Thần Thánh của các vương triều cũng khẳng định không phải ít, cho nên Tần Thiếu Phong còn cần phải cố gắng hơn nữa mới được.
Khôi phục vinh quang ngày xưa của vương triều Bàn Cổ là mục tiêu trước mặt của Tần Thiếu Phong, mà muốn thực hiện được mục tiêu này, nhất định phải đả bại Tinh Thánh, cho nên Tần Thiếu Phong cũng phải có tu vi như Tinh Thánh, thậm chí là mạnh hơn, như vậy mới có thể thực hiện được mục tiêu, cũng chính là con đường Tần Thiếu Phong phải đi còn rất dài.
Tiếp tục ẩn giấu thân hình, Tần Thiếu Phong xuyên qua địa bàn của các cường giả cảnh giới Thần Đế, hướng về khu vực Trung ương, Tần Thiếu Phong lúc này cũng càng thêm cẩn thận, tuy rằng biết không thể bị phát hiện, nhưng cẩn thận một chút vẫn hơn, nếu không nhỡ phát hiện thì sẽ là một chuyện phiền toái.