Tần Thiếu Dương từ khi ly khai tinh vực Bàn Cổ rg lang bạt chung quanh, Tu La chân kinh mà hắn tu luyện chính là dựa vào cắn nuốt không ngừng, hơn nữa bởi vì có vạn ác chi nguyên, khiến cho thực lực của Tần Thiếu Dương cũng không ngừng đề cao, trải qua đại chiến liên tục, cuối cùng có được thành tựu như bây giờ, mà hai huynh muội Vương Hàn, Vương Hàm là Tần Thiếu Dương quen vào ba năm trước đây, hơn nữa hiện giờ Vương Hàm đã là nữ nhân của Tần Thiếu Dương.
Về phần hai huynh đệ Triệu Dương, Triệu Hải so với Tần Thiếu Phong thì gia nhập tiểu đội tiểu đội sớm hơn, hơn nữa còn đều thích Vương Hàm, có điều lại bị Tần Thiếu Dương hớt tay trên, điều này khiến cho Triệu Dương, Triệu Hải tất nhiên là rất oán hận Tần Thiếu Dương, có điều thực lực của Tần Thiếu Dương cường hãn hơn họ, sau vài lần xung đột thì không dám chọc Tần Thiếu Dương nữa.
Lần này Tần Thiếu Dương không ngờ hội ngộ Tần Thiếu Phong, có điều nhìn thấy thực lực của Tần Thiếu Phong so với mình thì cao hơn không ít, khiến sự tranh cường háo thắng trong lòng Tần Thiếu Dương tăng vọt, hắn cho rằng mình tu luyện cố gắng như vậy đã có thể vượt qua Tần Thiếu Phong, không ngờ vẫn không thành công, xem ra vẫn là hắn cố gắng không đủ.
Tần Thiếu Dương cũng lần đầu tiên tới Vẫn Hỏa Sơn, mà thần hỏa trong Vẫn Hỏa Sơn này đối với thực lực của Tần Thiếu Dương cũng có một chút tác dụng áp chế, có điều Tần Thiếu Dương tin với thực lực của bọn họ, vẫn có thể trảm sát hỏa sư, hoàn thành nhiệm vụ. Vương Hàn cũng tin thế, cho nên mới đồng ý với đề nghị của Tần Thiếu Dương.
Bên ngoài có không ít hỏa thú, con nào cũng hung mãnh dị thường, có điều theo tu sĩ tới nơi này lịch lãm càng lúc càng nhiều, khiến cho hỏa thú bên ngoài cũng không còn bao nhiêu, còn lại cũng là một số hỏa thú cường hãn, mà hỏa sư đó chính là một loại hỏa thú cực kỳ hung mãnh trong đó, là bá chủ danh phù kỳ thực ở bên ngoài.
Hào quang huyết đao lóe ra, Tần Thiếu Phong thuận tay trảm sát một con hỏa xà ước chừng dài hai trượng, sau khi cắn nuốt tất cả tinh khí của hỏa xà thì tiếp tục đi tới, mà lúc này, bọn họ cũng tới chỗ sâu nhất của bên ngoài, đi vào trong nữa thì trừ không thể chịu nổi thần hỏa ra, bọn họ cũng không phải là. của những hỏa thú hung mãnh này.
Vương Hàn vung tay lên, tất cả mọi người đều nghe theo, lập tức nói: Mọi người cẩn thận, nơi này chính là phạm vi hoạt động của hỏa sư đó, cẩn thận nó đánh lén! Nói xong, thì cẩn thận nhìn bốn phía, mà Vương Hàm, Triệu Dương, Triệu Hải cũng nhìn chung quanh, Tần Thiếu Dương cầm huyết đao, vạn ác chi nguyên ơ mi tâm lóe ra, cũng đang điều tra tung tích của hỏa sư đó.
Những hỏa thú này chính là sinh ra trong thần hỏa, tất nhiên là có thể che giấu trong thần hỏa vô cùng vô tận tại đây, hơn nữa còn không phát ra tiếng động, cũng chính vì vậy, đại đa số tu sĩ tiến vào trong đây đều bị hỏa thú đánh lén, mà Vương Hàn bọn họ đối mặt với hỏa sư thực lực so với bọn họ thì còn cường hãn hơn, như vậy tất nhiên là càng phải cẩn thận.
Tần Thiếu Dương phóng xuất ra tinh thần dị lực, không ngừng tra xét, sau khi được đem mở ra vạn ác chi nguyên cho, tất cả tâm ma và sự ghen tị, cảm xúc oán hận đối với Tần Thiếu Phong của Tần Thiếu Dương đều bị vạn ác chi nguyên cắn nuốt, khiến cho tâm cảnh hiện tại của Tần Thiếu Dương vô cùng tinh thuần, hơn nữa còn có thể lợi dụng vạn ác chi nguyên để thối luyện tinh thần dị lực, khiến cho tinh thần dị lực của Tần Thiếu Dương tăng trưởng cực nhanh, phạm vi bao trùm cũng cực kỳ rộng lớn.
Mà ngay khi Tần Thiếu Dương phóng ra tinh thần dị lực, đã cảm giác được một quái vật lớn đang ẩn nấy cách bọn họ không xa, quái vật lớn này bộ dạng chính là một con sư tử, chỉ có điều thân hình có chút khổng lồ, ước chừng cao năm trượng, thoạt nhìn hung mãnh dị thường.
Nhìn thấy hỏa sư trốn trong hỏa diễm, Tần Thiếu Dương lập tức thần lực quán chú vào bên trong huyết đao, lập tức một đao xuống dưới, một đạo ánh đao màu máu bổ về phía hỏa sư đó! Ánh đao của Tần Thiếu Dương trực tiếp bổ ra biển lửa, làm bại lộ hỏa sư, lập tức ánh đao chém lên trên người hỏa sư.
Ánh lửa phụt ra, hỏa sư lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng gầm khiến biển lửa cuồn cuộn tách ra, mà trên người hỏa sư không ngờ là một chút vết thương cũng không có, điều này khiến cho hai mắt Tần Thiếu Dương nhíu lại, nhục thân của hỏa sư rất cường đại, một đao toàn lực của mình không ngờ là không đả thương được nó chút nào.
Đương nhiên, hỏa sư này được sinh ra trong hỏa diễm, hơn nữa vẫn luôn tu luyện hỏa diễm, nhục thân không có lúc nào là không được thối luyện, tất nhiên là vô cùng cường đại, huyết đao của Tần Thiếu Dương tuy rằng sắc bén, nhưng vẫn không thể tạo thành uy hiếp với hỏa sư. Có điều một đao đó của Tần Thiếu Dương cũng không phải là không có chút tác dụng nào, ít nhất cũng khiến hỏa sư này đau, hơn nữa thành công chọc giận nó.
Hỏa sư sau khi Gầm lên thì đánh tới Tần Thiếu Dương bọn họ, móng vuốt cực lớn trực tiếp bổ về phía mọi người, mang theo hỏa diễm thiêu đốt cùng với lực lượng vô cùng khổng lồ, trực tiếp vỗ nát hư không, khiến bọn người Vương Hàn cả kinh, vội vàng rút ra binh khí, tiến công hỏa sư.
Trường đao trong tay Vương Hàn cũng bổ về phía trước, một đao này cũng quán chú toàn bộ thần lực của Vương Hàn, chỉ thấy ánh đao màu trắng lóe ra, giống như tia chớp màu bạc, trực tiếp đánh lên người hỏa sư, cho dù nhục thân của hỏa sư cường hãn, nhưng Vương Hàn cũng là thập tam phẩm Thần Tôn, một kích toàn lực này so với Tần Thiếu Dương thì cường hãn hơn không ít, lập tức thấy một đạo vết thương thật sâu hiện ra trên người hỏa sư.
Hỏa sư gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, lập tức đó trên lưng hỏa sư, máu tươi không ngừng túa ra, mà móng vuốt cực lớn cũng nhanh chóng xuống dưới xuống dưới, đối mặt với một móng vuốt như vậy, bọn họ bọn họ tất nhiên là không dám lấy cứng chọi cứng, đều thối lui.
Móng vuốt của hỏa sư vỗ xuống đất, lập tức đại địa lắc lư, có thể thấy được lực lượng của hỏa sư cường hãn cỡ nào! Một kích một kích không đập chết được bọn họ bọn họ, hỏa sư càng thêm phẫn nộ, cả người bốc lên hỏa diễm, lại đánh tới.
Hỏa sư này tất nhiên là thông qua hấp thu tinh hoa của lửa vô cùng vô tận để gia tăng tu vi, cho nên hỏa diễm phụt ra từ trên người hỏa sư so với hỏa diễm chung quanh thì càng thêm lợi hại, vừa mới xuất hiện đã phát hiện hư không đều bị hỏa diễm trên người hỏa sư thiêu đốt, tất cả mọi người thấy một màn này thì đều hoảng sợ.
Tần Thiếu Dương, đều là ý kiến hay với ngươi, giờ thì hay rồi, chúng ta đều phải bỏ mạng ở đây rồi! Triệu Dương, đi, huynh đệ chúng ta không phụng bồi! Triệu Hải hô to với Tần Thiếu Dương, lập tức gọi Triệu Dương phóng ra bên ngoài, mặc kệ sống chết của hai huynh muội Vương Hàn.
Vương Hàn Thấy một màn này thì giận dữ, hắn thường ngày đối với hai huynh đệ này không tệ, không ngờ vào thời khắc mấu chốt chúng lại làm ra chuyện như vậy, tất nhiên là khiến trong lòng Vương Hàn cũng cực kỳ hối hận, mình đã nhìn lầm hai huynh đệ này rồi!
Chỉ là Vương Hàn cũng không biết đây chính là nguyên nhân hai huynh đệ này đồng ý tiến vào đây, bởi vì oán hận đối với Tần Thiếu Dương, mà Vương Hàm thì đã là nữ nhân của Tần Thiếu Dương, bọn họ tất nhiên là không muốn ở trong đoàn này nữa, vì thế đã muốn rời khỏi, có điều cứ như vậy tiện nghi cho Tần Thiếu Dương th tất nhiên là không thể, vì thế liền đạo diễn ra một màn này, đáp ứng tiến vào liệp sát hỏa sư, nhưng vào thời điểm mấu chốt thì bỏ chạy, để Tần Thiếu Dương bọn họ toàn bộ đi tìm chết!
Vương Hàn tuy rằng mắt thấy hai huynh đệ Triệu Dương, Triệu Hải đào tẩu, nhưng lại không có thời gian đi trảm sát hai tai họa này, bởi vì cự trảo của hỏa sư lại vỗ về phía họ, bọn họ thần lực còn lại không nhiều tất nhiên là không thể chống cự, Vương Hàn nói với Tần Thiếu Dương Vương Hàm Vương Hàm: Muội muội, Thiếu Dương, các ngươi đi trước, ta chặn đường cho các ngươi!
Vương Hàm tất nhiên là không đồng ý, hai huynh muội bọn họ từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, tu luyện tới cảnh giới hiện tại cũng không biết phải chịu bao đau khổ, trước giờ đều đồng cam cộng khổ, Vương Hàm làm sao bỏ lại ca ca của mình đây? Mà Tần Thiếu Dương thì lại hét lớn một tiếng, trực tiếp thể hiện ra toàn bộ thực lực của mình!
Tần Thiếu Dương tuy rằng thoạt nhìn thì chỉ có cảnh giới thập bát phẩm Thần Tôn, nhưng thực lực thực sự lại không kém gì Vương Hàn, cho nên dưới sự bùng nổ cũng khiến Vương Hàn hoảng sợ, nhìn Tần Thiếu Dương cả người thần lực bùng nổ, cũng sửng sốt một chút, có điều lập tức phá lên cười, vội vàng vận chuyển thần lực còn lại trong cơ thể tiếp tục công kích hỏa sư.
Đao mang Màu bạc và đao mang màu máu không ngừng lóe ra, công kích hỏa sư, không ngừng lưu lại từng vết thương trên người hỏa sư, mà vừa đại chiến, trên đỉnh đầu Tần Thiếu Dương xuất hiện một cỗ huyết vân, theo sự xuất hiện của huyết vân này, Hồng Mông nguyên khí vô cùng vô tận bị Tần Thiếu Dương từ trong hư không rút hết, ngưng tụ thành Hồng Mông đan.
Đây là năng lực cắn nuốt ma vân, so với thần thụ của Tần Thiếu Phong thì mặc dù ở tốc độ và số lượng ngưng tụ Hồng Mông đan kém hơn không ít, nhưng cũng đủ cho Tần Thiếu Dương dùng. Sau khi Đại lượng Hồng Mông đan được ngưng tụ, trực tiếp bị Tần Thiếu Dương thiêu đốt, bổ sung thần lực, đồng thời thân hình không ngừng lóe lên, tránh né sư tấn công của hỏa sư rồi bổ ra từng đạo đao mang!
Vương Hàn nhìn Tần Thiếu Dương sinh mãnh như vậy thì tất nhiên là cũng cao hứng, có điều Vương Hàn Vương Hàn không bởi vì Tần Thiếu Dương biểu hiện ra sinh mãnh như vậy mà lui ra, vẫn dựa vào thần lực còn lại, đang không ngừng tiến công hỏa sư, nhìn vết thương trên người hỏa sư, Vương Hàn chờ mong thời khắc Tần Thiếu Dương triệt để trảm sát hỏa sư này.
Hỏa sư tuy rằng nổi giận, có điều dưới sự áp chế của Tần Thiếu Dương tạm thời cũng không thể làm thương tổn tới ai, mà lúc này một đạo nhân ảnh xuất hiện ở xa xa, chính là Tần Thiếu Phong lúc trước đang tu luyện ở bên ngoài, mà trong tay Tần Thiếu Phong còn cầm hai cái đầu người, chính là của hai huynh đệ Triệu Dương, Triệu Hải lúc trước đã bỏ chạy