Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 652: Thiên Hương mỗ mỗ




Tần Thiếu Phong dùng thủ đoạn sắc bén trảm sát một thị vệ của Thái tử, hơn nữa ôm chặt Thái tử tương lai, điều này đối với Đỉnh Thiên Thái tử mà nói thì tuyệt đối là nhục nhã rất lớn, chỉ có điều thực lực Tần Thiếu Phong biểu hiện ra cũng khiến Thái tử rất kiêng kị, cho nên dưới tình huống như vậy, Đỉnh Thiên Thái tử chuyển phương hướng sang Vũ Văn Thiên Cơ, dù sao hắn là cũng là Thái tử của vương triều Đỉnh Thiên, ở Vũ Văn gia tộc chịu vũ nhục như vậy, Vũ Văn gia cũng phải cho một cái công đạo.

Vũ Văn Thiên Cơ nghe thấy lời nói của Thái tử thì từ từ mở mắt, nhìn thoáng qua Đỉnh Thiên Thái tử, sau đó hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, nói: Ngươi từ chỗ lão hồ li Trưởng Tôn Càn Khôn tới à? Qua được một cửa của hắn chưa? Đây là chuyện Vũ Văn Thiên Cơ hiện giờ muốn biết nhất.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vũ Văn Thiên Cơ thì gật đầu, Vũ Văn Thiên Cơ nhìn thấy Tần Thiếu Phong gật đầu thì đứng dậy duỗi lưng, sau đó đi ra ngoài, vừa đi vừa nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi cho lão hồ li đó bao nhiêu sính lễ thì cũng phải cho lão phu bấy nhiêu, nếu không thì đừng mơ cưới được nữ nhi của ta.

Những lời này của Vũ Văn Thiên Cơ chính là đại biểu đã đồng ý chuyện của Tần Thiếu Phong va Vũ Văn Bạch Sương, Vũ Văn U Liên, điều này khiến cho Đỉnh Thiên Thái tử lập tức biến sắc, hắn vừa rồi còn đòi Vũ Văn Thiên Cơ cho hắn một cái công đạo, mà hiện giờ Vũ Văn Thiên Cơ không ngờ là muốn gả nữ nhi của mình cho Tần Thiếu Phong.

Lửa giận trong lòng Đỉnh Thiên Thái tử đã không thể áp chế, nghiêm mặt nói với Vũ Văn Thiên Cơ: Vũ Văn đại nhân, chẳng lẽ ngươi muốn hối hôn ư? Tôn nghiêm của Đỉnh Thiên hoàng thất ta chẳng lẽ để ngươi tùy ý giẫm đạp ư? Những lời này có chút nặng, đây chính là tội quân.

Chỉ là Vũ Văn Thiên Cơ cũng không để ý đến lửa giận của Đỉnh Thiên Thái tử, chỉ cần lão tổ tông của Vũ Văn gia còn, như vậy Vũ Văn gia sẽ không sụp đổ, một Đỉnh Thiên Thái tử mà thôi, vẫn chưa làm lay động được Vũ Văn gia, đừng nói là hối hôn, cho dù là chuyện nghiêm trọng hơn nữa Vũ Văn gia bọn họ cũng không sợ.

Mà Vũ Văn Thiên Cơ chỉ Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong hai câu rồi đồng ý chuyện ủa Tần Thiếu Phoncủa và nữ nhi của hắn, đó là bởi vì Vũ Văn Thiên Cơ rất hiểu Trưởng Tôn Càn Khôn, biết Trưởng Tôn Càn Khôn nếu không có lợi ích lớn thì tuyệt đối làm ra chuyện gả nữ nhi cho Tần Thiếu Phong.

Nói cách khác, lợi ích gả nữ nhi cho Tần Thiếu Phong thì hơn xa so với gả cho vương công quý tộc của vương triều Đỉnh Thiên, Trưởng Tôn Càn Khôn mới có quyết định như vậy, cho nên sau khi thấy Tần Thiếu Phong gật đầu thì Vũ Văn Thiên Cơ cũng không còn lo lắng nữa, trực tiếp quyết định chuyện này.

Tần Thiếu Phong sau khi nghe thấy lời nói của Vũ Văn Thiên Cơ thì cười hắc hắc, lật tay, xuất ra tám trăm ngàn Hồng Mông đan, sau đó đi tới phía trước Vũ Văn Thiên Cơ, nói: Nhạc phụ đại nhân, đây là tám trăm ngàn Hồng Mông đan, xin ngài nhận lấy.

Nhìn thấy Tần Thiếu Phong xuất ra tám trăm ngàn Hồng Mông đan, không chỉ Vũ Văn Thiên Cơ hai mắt co rụt lại, lóe ra tinh quang, Đỉnh Thiên Thái tử cũng trực tiếp trợn tròn cả mắt, bộ dạng không thể tin được.

Vũ Văn Thiên Cơ không ngờ Tần Thiếu Phong lấy ra nhiều sính lễ tới vậy, có điều rất nhanh phản ứng lại, cười tủm tỉm nhận lấy tám trăm ngàn Hồng Mông đan, sau đó thì gật đầu với Tần Thiếu Phong, rồi đi ra ngoài, lúc này, hắn cuối cùng cũng biết nguyên nhân Trưởng Tôn Càn Khôn đáp ứng gả nữ nhi cho Tần Thiếu Phong, chỉ là với tám trăm ngàn Hồng Mông đan này cũng đủ rồi.

Tần Thiếu Phong nhìn Vũ Văn Thiên Cơ nhận lấy tám trăm ngàn Vũ Văn Thiên Cơ thì trong lòng cũng mừng thầm, hắn sở dĩ chuẩn bị nhiều sính lễ như vậy cho tam đại gia tộc, không riêng để cưới Vũ Văn Bạch Sương các nàng, mà còn là để truyền bá ma chủng, phải biết rằng Hồng Mông đan của Tần Thiếu Phong đều là chính hắn ngưng tụ ra, trong viên Hồng Mông đan viên Hồng Mông đan đều ẩn chứa ma chủng.

Mà tam đại gia tộc khống chế một nửa đại quân của vương triều Đỉnh Thiên, như vậy, Tần Thiếu Phong cho tam đại gia tộc nhiều Hồng Mông đan như vậy, người của vương triều Đỉnh Thiên tương lai bị hắn khống chế cũng càng lúc càng nhiều, cho nên Tần Thiếu Phong mới không để ý tới kinh thế hãi tục, tam đại gia chủ yếu muốn bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, dù sao đây cũng là có lợi với hắn.

Đợi cho sau khi Vũ Văn Thiên Cơ đi ra khỏi đại điện, Tần Thiếu Phong xoay người nhìn về phía Đỉnh Thiên Thái tử, mà lúc này Đỉnh Thiên Thái tử sắc mặt cũng khó coi tới cực độ, hôm nay hắn ở Vũ Văn gia chịu khuất nhục, cho dù là nước thiên hà cũng không thể rửa sạch được, trong lòng hận cả Vũ Văn gia, quyết tâm chỉ cần là hắn đăng cơ thì Vũ Văn gia tộc nhất định sẽ bị tiêu diệt.

Nhìn thấy Tần Thiếu Phong, Đỉnh Thiên Thái tử biết ở đây nữa cũng vô dụng, vì thể đi ra ngoài, song đúng vào lúc này, toàn bộ đại điện trong nháy mắt tràn ngập đủ loại hương khí, từng đóa hòa từ trên trời giáng xuống, nháy mắt đã che kín toàn bộ đại điện, trong đại điện có thêm một đạo nhân ảnh.

Nhân ảnh thướt tha nhiều vẻ, thân hình thon dài, hơn nữa lồi lõm đúng chỗ, mặc một kiện váy dài nhiều màu, tóc dài phiêu, khuôn mặt như mộng ảo, tinh xảo đến cực điểm, nhất là đôi mắt đó, khiến cho người ta lún sâu, hơn nữa quỷ dị nhất là sau khi nữ nhân này xuất hiện thì hương khí trong đại điện đều vờn quanh nữ nhân này.

Nhìn thấy nữ nhân này xuất hiện, Vũ Văn Bạch Sương và Vũ Văn U Liên lập tức quỳ xuống, nói với thân ảnh đó: Đồ nhi bái kiến sư phụ! Thì ra người này không ngờ là Thiên Hương mỗ mỗ, có tu vi Thần Đế nhất phẩm, điều này khiến cho trong lòng Tần Thiếu Phong rùng mình, vội vàng vận chuyển thất tình lục dục ma đầu.

Chỉ là nữ nhân này thoạt nhìn chỉ như mười tám, sao lại gọ là Thiên Hương mỗ mỗ? Mà nghe thấy lời nói của Vũ Văn Bạch Sương và Vũ Văn U Liên, Thiên Hương mỗ mỗ gật đầu, lập tức hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, nói: Chính là ngươi muốn kết hôn với bảy nữ nhi của ta ư?

Đối mặt với cường giả Thần Đế, Tần Thiếu Phong không dám có bất kỳ chậm trễ, lập tức trả lời: Vậy, đệ tử muốn kết hôn với Sương Sương các nàng, xin mỗ mỗ cho phép. Bởi vì Thiên Hương mỗ mỗ là sư phụ của Vũ Văn Bạch Sương các nàng, trong chuyện này cũng có quyền lên tiếng.

Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Thiên Hương mỗ mỗ nói: Ta đây nếu không cho phép thì sao? Những lời này lại khiến Đỉnh Thiên Thái tử lập tức hai mắt phóng xuất ra tinh quang, Thiên Hương mỗ mỗ này nếu nhúng tay vào, Tần Thiếu Phong đừng hòng cưới được Vũ Văn Bạch Sương, trong lòng hắn lập tức cao hứng.

Nghe thấy lời nói của Thiên Hương mỗ mỗ thì không chút do dự, trực tiếp nói: Cho dù là ngài không cho phép, ta cũng phải muốn kết hôn với các nàng, cho dù là tan xương nát thịt thì ta cũng sẽ không tiếc, vì các nàng, ta nguyện ý mang tính mạng ra đánh cuộc! Vũ Văn Bạch Sương và Vũ Văn U Liên nghe thấy những lời này thì hai mắt ánh lệ, nhìn Tần Thiếu Phong, tràn ngập cảm động.

Thiên Hương mỗ mỗ nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười lạnh, sau đó nói: Mạng cũng không cần ư? Bổn tọa cũng muốn xem! Nói xong, uy áp của Thần Đế bao phủ về phía Tần Thiếu Phong, nhằm vào đúng một mình Tần Thiếu Phong, những người khác không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì

Uy áp của Thần Đế đáng sợ cỡ nào, chỉ thấy sau khi Tần Thiếu Phong bị uy áp của Thiên Hương mỗ mỗ bao phủ thì cả người bị trói buộc, hơn nữa cảm giác được cả người đều bị đè ép, ngay cả nguyên linh cũng vậy, cơn đau vô cùng vô tận ùa về phía Tần Thiếu Phong. Xương cốt của Tần Thiếu Phong cũng truyền đến tiếng vỡ vụn.

Tần Thiếu Phong muốn dùng thất tình lục dục để cắn nuốt thống khổ mà mình phải chịu đựng, nhưng dưới uy áp của Thần Đế, Tần Thiếu Phong ngay cả thất tình lục dục ma đầu cũng không thể điều động, chỉ có thể là dựa vào bản thân mình, mà thống khổ như vậy Tần Thiếu Phong chưa bao giờ phải chịu đựng, trong nháy mắt đã thiếu chút nữa đánh tan nguyên linh của Tần Thiếu Phong.

Trong nháy mắt đó, trên người Tần Thiếu Phong tuôn ra từng tầng huyết vụ, với nhục thân cường hãn của Tần Thiếu Phong cũng không thể chịu được uy áp của Thần Đế, chỉ trong nháy mắt, tất cả xương cốt của Tần Thiếu Phong vỡ vụn, nhìn thấy một màn như vậy, Vũ Văn Bạch Sương và Vũ Văn U Liên đều sợ hãi hét lên: Sư phụ, đừng mà!

Mà Tần Thiếu Phong thì vẫn cắn răng kiên trì, cho dù chịu thống khổ như vậy cũng không có một tia khuất phục, nghe thấy lời nói của Vũ Văn Bạch Sương và Vũ Văn U Liên thì hét to: Các nàng đừng xin bà ta, ta muốn xem bà ta có thể là gì ta nào! Mà lúc này, người Tần Thiếu Phong bắt đầu rách ra, từng đạo vết thương giăng khắp nơi, máu tươi úa ra.

Vũ Văn U Liên và Vũ Văn Bạch Sương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì đều rơi nước mắt, có điều cũng không cầu sư phụ nữa, mà Tần Thiếu Phong dưới uy áp lợi hại như vậy của mình không ngờ vẫn còn có thể mở miệng, Thiên Hương mỗ mỗ cũng có có chút bất ngờ, mà nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Thiên Hương mỗ mỗ cũng triệt hồi uy áp Thần Đế của nàng ta.

Đỉnh Thiên Thái tử đang xem trò hay nhìn thấy Thiên Hương mỗ mỗ không ngờ triệt hồi uy áp, lập tức cực kỳ thất vọng, chỉ cần thêm một chút nữa thôi, Tần Thiếu Phong này liền xong rồi, chỉ là hắn cho dù là hy vọng Tần Thiếu Phong chết thật nhanh đến mấy thì lúc này cũng không dám nói thêm cái gì, đó là cường giả Thần Đế, tuyệt đối không phải hắn có thể trêu chọc được.

Thiên Hương mỗ mỗ sau khi triệt hồi uy áp thì nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi đa tình hơn hắn, cũng thương nữ nhân hơn hắn, hắn nếu có thể có được một nửa sự chấp nhất của ngươi thì ta đây cũng sẽ không phải chờ nhiều năm như vậy. Lời nói cực kỳ u oán.