Thân là Thánh Hoàng của vương triều Thanh Mộc, lão già đó và đám người cửu sư đệ đã phải chịu uất ức như vậy bao giờ đâu, bọn họ từ khi sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, xuôi gió xuôi nước tu luyện đến cảnh giới Thánh Hoàng, cho tới bây giờ bọn họ muốn cái gì thì có thể được cái đó, bất luận kẻ nào cũng không dám vi phạm ý nguyện của bọn họ, mà hiện giờ Tần Thiếu Phong không chỉ đã đoạt lấy tất cả thiên địa vốn thuộc về bọn họ, còn khiến cho bọn họ phải chịu ủy khuất như vậy!
Trong các hội đấu giá trước kia, sư huynh đệ bọn họ hợp tác, luôn có thể dùng Hồng Mông đan ít nhất để có được thứ bọn họ muốn, mà lần này không chỉ không có được gì, ngược lại còn lỗ năm mươi viên Hồng Mông đan, tổn thất như vậy đã khiến cho bọn họ lửa giận ngút trời, ai nấy đều vây kín ở cửa của cửa hàng Đỉnh Thiên, chờ Tần Thiếu Phong đi ra.
Mà vào lúc này, Tần Thiếu Phong chậm rãi từ trong cửa hàng Đỉnh Thiên đi ra, trên mặt nở nụ cười, cũng hề có dáng vẻ khẩn trương, nhìn các vị Thánh Hoàng đứng phía trước hắn, thoáng có chút kinh ngạc rồi nói với bọn họ: Ồ? Các ngươi ở đây chờ ta à? Sao? Muốn mời ta đi uống rượu ư? Ta nói cho các ngươi biết trước nhé, tửu lượng của ta rất không tốt, các ngươi không phải là muốn họp lại chuốc say ta chứ.
Nhìn nụ cười đáng đánh của Tần Thiếu Phong, bọn người cửu sư đệ đã hận không thể bóp chết bóp chết Tần Thiếu Phong, đương nhiên, Mộc Linh Nhi lại cảm thấy nụ cười của Tần Thiếu Phong rất mê người. Chỉ là lúc này, Mộc Linh Nhi cho dù là đơn thuần đến mấy thì cũng đã nhìn ra các sư tỷ và các sư huynh của cô ta đều tràn ngập địch ý đối với Tần Thiếu Phong.
Ta nhổ vào, mời ngươi đi uống rượu ư? Ngươi cũng xứng sao? Tiểu tử, thức thời thì mau mau lấy ra những đồ mà ngươi mua được, sau đó thì tự sát để tạ tội, như vậy thì còn có thể được chết thống khoái một chút, nếu không thì để ta xuất thủ, ngươi tuyệt đối sẽ thể hội cái gì gọi là muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong! Cửu sư đệ vẻ mặt âm trầm nói với Tần Thiếu Phong.
Mộc Linh Nhi nghe thấy lời nói của cửu sư đệ thì lập tức nóng nảy, nàng ta không rõ một người tốt như Tần Thiếu Phong sao lại chọc tức các sư huynh các sư tỷ của nàng ta, vừa định cầu tình với lão già, nhưng lão già đó lại trực tiếp nói với Mộc Linh Nhi: Linh nhi, nơi này không có chuyện của ngươi, đừng lắm miệng. Ngữ khí thập phần nghiêm khắc, khiến Mộc Linh Nhi lập tức ngây ngẩn cả người.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của tên cửu sư đệ đó thì mỉm cười, sau đó nói với cửu sư đệ: Muốn cho ta muốn sống không được, muốn chết cũng không xong ư? Chỉ bằng vào ngươi có thể làm được ư? với chút thực lực này của ngươi, ngay cả con chó ở bên cạnh ta cũng đánh không lại ý chứ, mau mau phắn đi, đừng có ở chỗ này để rồi phải mất mặt.
Đại hắc cẩu vẫn luôn đi theo bên cạnh Tần Thiếu Phong, chỉ có điều cũng thu liễm khí tức, thoạt nhìn chỉ là một con hắc cẩu rất bình thường, đương nhiên, trừ bộ dạng thập phần xấu ra. Nhưng Tần Thiếu Phong không ngờ nói cửu sư đệ đó ngay cả đại hắc cẩu cũng đánh không lại, tất nhiên là khiến cửu sư đệ đó giận dữ.
Tiểu tử, ngươi muốn chết thật à, nếu đã vậy thì chớ có trách ta. Sự uy nghiêm của Thánh Hoàng không được phép tiết độc ngươi ngươi vũ nhục một Thánh Hoàng, cho dù là cho ngươi chết trăm ngàn vạn lần cũng không đủ! Cửu sư đệ đó Tần Thiếu Phong, nói xong thì trực tiếp xuất thủ về phía Tần Thiếu Phong, một đoàn hỏa diễm xanh mượt từ trong tay hắn bắn ra, bao phủ về phía Tần Thiếu Phong.
Bởi vì muốn tra tấn Tần Thiếu Phong, cho nên cửu sư đệ này tất nhiên là tất nhiên là không dùng chiêu số cường đại nhất của mình, cho rằng một đoàn lục hỏa này đã đủ để thu thập Tần Thiếu Phong rồi, nhưng mà trong nháy mắt cửu sư đệ xuất thủ, đại hắc cẩu trực tiếp há miệng, mọi người chỉ cảm thấy không bỗng nhiên tối ầm, tiếp theo thì liền thấy cửu sư đệ đó hóa thành một đạo lục quang, trực tiếp bị đại hắc cẩu nuốt vào.
Mà đại hắc cẩu trong nháy mắt đó cũng biểu hiện ra uy áp của nhất phẩm Thánh Hoàng đỉnh phong, khiến cho lão già đó trong lòng cũng cả kinh, có điều nhìn thấy cửu sư đệ đó bị đại hắc cẩu nuốt, lập tức giận dữ, đó chính là con của sư phụ bọn họ, bị nuốt như vậy, lửa giận mà bọn họ gặp phải bọn họ không thể tưởng tượngđược.
Lớn mật, thả cửu sư đệ ra, bằng không thì ngươi sẽ chết không có chỗ chôn! Lão già đó hét lớn với đại hắc cẩu, có điều đại hắc cẩu sau khi cắn nuốt cửu sư đệ đó thì căn bản là không quan tâm tới đại sư huynh, chỉ lui về bên cạnh Tần Thiếu Phong, quỳ rạp trên mặt đất mà ngủ.
Mà lão già đó và đám Thánh Hoàng còn lại nhìn thấy tình cảnh như vậy thì ai nấy đều giận dữ lão già, bọn họ cũng biết tiểu sư đệ này nếu xảy ra chuyện thì bọn họ tuyệt đối sẽ không được sống yên, vì thế đều tự lấy ra linh bảo của mình rồi công kích Tần Thiếu Phong, chỉ thấy trong không trung quang mang sáng lạn, nháy mắt đã bao phủ Tần Thiếu Phong.
Mộc Linh Nhi thấy một màn như vậy thì lập tức sốt ruột, một bên là sư huynh sư tỷ mà nàng ta đã ở chung rất nhiều năm, một bên là Tần Thiếu Phong nàng ta nàng ta sinh ra hảo cảm vô hạn, điều này lại khiến Mộc Linh Nhi cực kỳ khó xử, nàng ta tuyệt đối không muốn bất kỳ phía nào phải chịu thương tổn, nhưng mà một màn kế tiếp lại khiến nàng ta trợn trừng mắt.
Chỉ thấy từng kiện linh bảo vốn đang công kích về phía Tần Thiếu Phong không ngờ toàn bộ đều quay trở lại, rồi công kích về phía các sư huynh các sư tỷ của của nàng ta, điều này khiến cho Mộc Linh Nhi có chút nghi hoặc, chẳng lẽ các sư tỷ các sư huynh luẩn quẩn trong lòng quẫn quá nên dùng linh bảo của mình để đập mình ư.
Nhưng mà Mộc Linh Nhi lại không biết tất cả những điều này đều là công lao của Tần Thiếu Phong, sau khi ma chủng đạt tới cảnh giới phẩm thứ bảy tầng thứ tư, thất tình lục dục ma đầu cũng đạt tới cảnh giới phẩm thứ tám, tinh thần dị lực khổng lồ của Tần Thiếu Phong không chỉ có thể khống chế và ảnh hưởng tư tưởng của tu sĩ mà ngay cả khí linh của linh bảo cũng bị khống chế.
Mà với cảnh giới thập ngũ phẩm Thần Đồ hiện tại của Tần Thiếu Phong, muốn đối phó những Thánh Hoàng này tất nhiên là vô cùng dễ dàng, chỉ cần tâm thần khẽ động là tất cả linh bảo sẽ bị Tần Thiếu Phong khống chế, công kích về phía chủ nhân của chúng, mà dưới biến cố đột nhiên, bọn họ ai nấy đều không có bất kỳ phòng bị nào, bị linh bảo của mình đánh cho một trận, toàn bộ đều bị trọng thương.
Ngay cả lão già cảnh giới nhất phẩm Thánh Hoàng đỉnh phong cũng bị trọng thương, nhìn một kiện quải trượng đầu rồng bằng thanh mộc của mình không ngờ là công kích về phía mình, hắn cũng vô cùng kinh hãi, mà mình là cường giả nhất phẩm Thánh Hoàng đỉnh phong, trong vương triều Thanh Mộc cũng là dưới một người trên vạn người, có thần thông vô lượng, nhưng ở trước mặt một Tần Thiếu Phong với cảnh giới tam thập lục phẩm bán bộ thánh hoàng không ngờ một chút lực lượng phản kháng cũng không có, thế này rốt cuộc là sao?
Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao muốn làm như vậy? Lão già quỳ rạp trên mặt đất, vừa hộc máu vừa hỏi đại sư huynh, vào lúc này hắn tất nhiên là không tin Tần Thiếu Phong chỉ là một tam thập lục phẩm bán bộ thánh hoàng, mà là một cường giả mà bọn họ không thể chống lại!
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của đại sư huynh thì nói: Ngươi muốn kéo dài thời gian cũng vô dụng, ngươi tin không? Trước khi sư phụ của các ngươi đến đây, các ngươi toàn bộ đều phải chết! Mà nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, đại sư huynh đó hai mắt lập tức thu nhỏ lại, hắn không ngờ Tần Thiếu Phong biết suy nghĩ trong đầu hắn.
Đại sư huynh biết mình không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, cho nên muốn kéo dài thời gian, đợi cho sư phụ của bọn họ tới đây, như vậy, bọn họ có lẽ còn có một đường sinh cơ, nhưng mà không ngờ Tần Thiếu Phong đã biết suy nghĩ trong lòng hắn, vẻ mặt lập tức kinh hãi bối rối, không ngừng trốn tránh ánh mắt của Tần Thiếu Phong.
Mà vào lúc này, Tần Thiếu Phong vươn tay ra, lập tức một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ giam cầm thân thể của tám vị Thánh Hoàng đám đại sư huynh đó, lập tức Tần Thiếu Phong nắm chặt tay, tám Thánh Hoàng bao gồm cả đại sư huynh ở bên trong đều lớn tiếng kêu thảm, toàn thân xuất hiện từng đạo lỗ hổng, máu tươi ứa ra.
Đừng, ngươi đừng thương tổn tới sư huynh sư tỷ của ta! Mộc Linh Nhi nhìn thấy một màn như vậy thì cuối cùng cũng phản ứng, hô lên với Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Mộc Linh Nhi thì thở dài một tiếng, sau đó nói với Mộc Linh Nhi: Ngươi cầu tình cho bọn họ, nhưng ngươi có biết ý nghĩ trong lòng bọn họ không?
Sau khi Tần Thiếu Phong nói xong, vung tay lên, từng đạo hắc khí từ trong thức hải của đại sư huynh và mấy vị Thánh Hoàng khác ùa ra, sau đó thì ngưng tụ thành hình ảnh, mà hình ảnh này đều là hình ảnh đám sư huynh sư tỷ này lăng nhục Mộc Linh Nhi, bên trong những hình ảnh đó, những sư huynh sư tỷ này của Mộc Linh Nhi đều vẻ mặt dữ tợn, tùy ý chà đạp Mộc Linh Nhi, sau đó thì đoạt nguyên âm của Mộc Linh Nhi, cho dù là đại sư huynh lão nhân kia và ba sư tỷ khác cũng không ngoại lệ.
Nhìn thấy những hình ảnh khó coi đó, Mộc Linh Nhi lập tức vẻ mặt đỏ bừng, có điều lại không chịu tin đây là sự thật, cả người đều đờ đỡn ra đó, nàng ta không thể tin rằng những sư huynh sư tỷ bình thường rất tốt với nàng ta lại có ý đồ như vậy với mình, nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi là gạt ta phải không? Ngươi nói đi, ngươi là đang gạt ta phải không?
Nghe thấy lời nói của Mộc Linh Nhi, Tần Thiếu Phong vừa định trả lời, có điều thần sắc biến đổi lập tức lập tức nắm chặt tay, lập tức từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, tám Thánh Hoàng đó toàn bộ đều bị Tần Thiếu Phong nắm bóp nát, lập tức từng dòng Hồng Mông tử khí và toàn bộ tinh khí của những Thánh Hoàng này đều bị Tần Thiếu Phong nuốt vào.
Lớn mật, đồ nhi của Thanh Mộc lão tổ mà cũng dám giết, ngươi thật sự là chán sống rồi! Trong hư không một tiếng hét lớn truyền tới, lập tức một đạo thân ảnh mang theo lửa giận khôn cùng xuất hiện trước mặt Tần Thiếu Phong, chính là Thanh Mộc lão tổ đứng đầu vương triều Thanh Mộc!