Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 561: Tiềm hoàng thần bảng




Đối mặt với thế công như vậy, Tần Thiếu Phong cũng thi triển ra đại tiểu như ý trong Thiên Cương Thiên Cương, trực tiếp biến hóa thành to như Đấu Chiến Thánh Phật, sau đó cũng toàn lực đánh lên một quyền, hai quyền đầu cực lớn đánh vào nhau, phát ra tiếng bùm cực lớn, lập tức năng lượng vô cùng vô tận phóng thích ra như gợn sóng.

Cũng may Tu Di sơn này đủ lớn, hơn nữa còn có hai đại Thánh Hoàng Thích Hoàng và Bồ Hoàng tọa trấn, nếu không, một kích này của Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật có thể đánh sập cả tòa Tu Di sơn rồi, mà cho dù là như vậy, một kích của hai người bọn họ vẫn khiến cả tòa Tu Di sơn lắc lư kịch liệt, mà Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật cũng đều lui bước về phía sau.

Ha ha, thống khoái, lão Tôn đã lâu rồi không được đánh thích như vậy, tuy rằng lão Tôn không biết tiểu tử ngươi dùng chiêu thức quỷ quái gì, mà không ngờ có thể lực lượng như vậy, có điều lão Tôn vẫn rất thích! Nhưng vẫn chưa đã nghiền, lão Tôn lần này muốn dùng pháp lực, ngươi cũng nên cẩn thận. Đấu Chiến Thánh Phật hét lớn một tiếng rồi oanh kích về phía Tần Thiếu Phong.

Lực lượng Nhục thân chỉ là một bộ phận lực lượng rất nhỏ của Đấu Chiến Thánh Phật, mà pháp lực toàn thân mới là chỗ dựa lớn nhất của Đấu Chiến Thánh Phật, cho dù đọ lực lượng nhục thân đã khiến Đấu Chiến Thánh Phật rất thích rồi, nhưng điều này cũng đã khơi dậy chiến huyết của Đấu Chiến Thánh Phật, tất nhiên là muốn toàn lực đại chiến một hồi với Tần Thiếu Phong.

Bởi vì phong ấn đại bộ phận lực lượng, chỉ bảo lưu lại lực lượng của nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, cho nên một quyền này của Đấu Chiến Thánh Phật tuy rằng cũng kinh thiên động địa, nhưng vẫn còn kém xa một quyền cường đại nhất! Chỉ là một quyền này đã đủ để chấn thước cổ kim rồi, bởi vì một quyền này của Đấu Chiến Thánh Phật đánh ra, lại trực tiếp đánh toàn bộ hư không ra một lỗ thủng, có thể thấy được lực lượng của một quyền này khủng bố cỡ nào.

Tần Thiếu Phong nhìn Đấu Chiến Thánh Phật đánh ra một quyền này, lại cười hắc hắc, hắn chính là chờ giây phút này, thiên tinh trên dưới toàn thân nhiều như cát sông Hằng đều chấn động, pháp lực ẩn chứa trong đó cũng thích phóng ra toàn bộ vào lúc này, lập tức Tần Thiếu Phong cũng đánh ra một quyền.

Đồng dạng cũng không dùng bất kỳ đại chiêu nào, chỉ một quyền đơn giản, nhưng uy lực của một quyền này lại là kinh thiên động địa, chỉ thấy theo quyền đầu của Tần Thiếu Phong đi qua, không gian đều sụp đổ, vỡ vụn, một quyền này đánh ra, uy thế không ngờ còn lợi hại hơn một quyền của Đấu Chiến Thánh Phật, khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật ở đối diện đang đánh ra một quyền cũng phải thay đổi sắc mặt.

Tiểu tử, ngươi con mẹ nó xấu lắm, ngươi căn bản không phải là nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, tiểu tử ngươi lừa lão Tôn! Đấu Chiến Thánh Phật vừa hô vừa tiếp tục oanh ra một kích, có điều lại trực tiếp mở phong ấn, đề cao pháp lực, bằng không một kích này sẽ khiến hắn phải xấu mặt, cho nên tất nhiên là phải đề cao pháp lực.

Lại bùm một tiếng, lần này Tu Di sơn lay động càng kịch liệt, Phật Đà ngồi xếp bằng trên Tu Di sơn một đám ngã trái ngã phải, mà sau khi một kích này của hai người bọn họ va chạm nhau, năng lượng phóng xuất ra hướng về thổi quét ra chung quanh, lực lượng cuồng bạo cắn nát tất cả chung quanh.

Nhìn một màn này, Thích Hoàng khoát tay, lập tức tất cả năng lượng cuồng bạo đều bình tĩnh lại, Tu Di sơn cũng dừng rung chuyển, lập tức Thích Hoàng lại vung tay lên, lực lượng vô cùng vô tận bao vây Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật, hất ra ngoài Tu Di sơn, mà bên tai Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật lại truyền đến tiếng quát lớn của Thích Hoàng: Hai người các ngươi muốn đánh thì tránh xa một chút mà đánh, thiện tai, còn dám gây loạn ở Tu Di sơn thì bần tăng sẽ đập chết hai ngươi.

Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật trực tiếp bị Thích Hoàng ném ra ngoài tam thập tam trọng thiên ngoại thiên, lại đi tới bên trong thượng cửu thiên của tiên giới, đợi cho Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật đều ổn định lại thân hình thì phát hiện bọn họ đang ở thượng quân thiên trong thượng cửu thiên, mà nơi này là địa bàn của Ngọc Hoàng đại đế Ngọc Hoàng đại đế, đương nhiên Ngọc Hoàng đại đế này tuyệt đối không phải là Ngọc Hoàng trong lục đại thánh Hoàng, bất kể là thực lực hay địa vị đều yếu hơn so với Ngọc Hoàng chân chính rất nhiều.

Ngọc Hoàng đại đế Tọa trấn thượng quân thiên, có điều chỉ là người phát ngôn của Ngọc Hoàng mà thôi, bởi vì tất cả thiên binh thiên tướng trong thượng cửu thiên của thiên đình một đại bộ phận đều là người trong Xiển giáo mà Ngọc Hoàng sáng lập, hơn nữa vị trí chiếm cứ đều là các bộ chính thần, còn người của Tiệt giáo do Thượng Hoàng sáng lập, tuy rằng nhân số cũng không ít, nhưng chức vị lại không bằng bằng người của Xiển giáo.

Ngọc Hoàng đại đế tuy rằng trên danh nghĩa là người đứng đầu thiên đình thượng cửu thiên, có điều các bộ chính thần của thiên đình chỉ nghe theo mệnh lệnh của Ngọc Hoàng đại đế về các chuyện nhỏ bình thường, mà một khi là chuyện liên quan tới ích lợi của các giáo, các bộ chính thần tuyệt đối chỉ nghe mệnh lệnh của Ngọc Hoàng, cho nên Ngọc Hoàng đại đế tuy rằng địa vị được tôn sùng, nhưng cũng chỉ là một người phát ngôn mà thôi.

Đấu Chiến Thánh Phật thấy bọn họ bị Thích Hoàng ném tới nơi này, cũng không luận bàn với Tần Thiếu Phong nữa, mà nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, lục đại thánh Hoàng, chúng ta đã bái phỏng bốn vị rồi, có điều hai vị còn lại này, lão Tôn cũng không giúp được gì cho ngươi, hai vị này cho dù là lão Tôn cũng chưa từng gặp, hơn nữa cho dù là lão Tôn muốn tôi bái kiến, người ta cũng không nhất định chịu gặp, cho nên ngươi tự cầu phúc đi.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì nhìn nhìn cảnh tượng của thượng quân thiên, lập tức nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Hầu ca à, nơi này là thượng quân thiên, địa bàn của Ngọc Hoàng đại đế, chúng ta có thể mò vớt chút lợi ích từ nơi này hay không? Lúc trước, Đấu Chiến Thánh Phật chỉ từ chỗ Tây Vương Mẫu lấy mấy quả bàn đào của Tần Thiếu Phong, cho nên hiện tại Tần Thiếu Phong tất nhiên là muốn mò vớt thêm chút lợi ích ở đây rồi.

Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì bĩu môi, sau đó nói: Ngọc đế lão nhân này cũng nghèo lắm, chẳng có gì mà kiếm chác đâu. Năm đó Đấu Chiến Thánh Phật đã cướp đoạt một lần ở thiên đình, có điều cũng không cướp đoạt được thứ tốt gì, đến bây giờ vẫn canh cánh trong lòng.

Mà, Đấu Chiến Thánh Phật vừa nói xong câu đó, một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, tới thẳng nam thiên môn của thiên đình, nhìn thấy đạo kim quang này, Đấu Chiến Thánh Phật hai mắt chợt lóe kim quang, nói: Tiềm hoàng thần bảng, đi, cái này phải mau tới xem, lần trước lão Tôn xếp thứ mười, không biết lần này lão Tôn có thể xếp thứ mấy.

Đấu Chiến Thánh Phật nói xong thì bay về phía nam thiên môn, nơi đạo kim quang rơi xuống, mà Tần Thiếu Phong nghe thấy bốn chữ Tiềm hoàng thần bảng thì trong lòng cũng khẽ động, lập tức đi theo.

Tiềm hoàng thần bảng, tên như ý nghĩa, chính là bảng bài danh người có tiềm lực đột phá đến cảnh giới Thánh Hoàng, người trên thần bảng chỉ có một trăm, hơn nữa điều kiện lên bảng ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới bán bộ thánh hoàng, cho nên sự cạnh tranh của Tiềm hoàng thần bảng này khá kịch liệt.