Đạo Sĩ Ta, Bị Nữ Quỷ Điên Cuồng Tranh Đoạt

Chương 50: 50: Chỉ Cần Có Thể Thắng Quý Uyên Là Được





——【 Hí...!Cảm giác Nại Bạch Tuyết Tử tức giận rồi.



——【 Nói nhảm, nàng ấy cũng định gả cho hắn ta rồi, Quý Uyên tên này ngược lại tốt, đưa đến miệng rồi mà hắn ta cũng có thể nhả ra.



——【 Ta thật sự phục hắn ta rồi, nếu ta có thể lấy được Nại Bạch Tuyết Tử, chẳng phải là hạnh phúc đến chết sao? 】

——【 Cũng không có gì lạ, ngươi xem Khuyển Dưỡng Thứ Lang kìa, lại cúi đầu lại gọi một tiếng "Tuyết Tử tiểu thư", cả người hận không thể liếm chân nàng ta, thế mà Nại Bạch Tuyết Tử ngay cả liếc cũng chẳng thèm liếc, hắn ta ngược lại tốt, không cần...!】

——【 Mẹ kiếp, nếu như tên này ở bên cạnh ta, ta nhất định phải đập chết hắn ta mới được.



——【...】

Lúc này, Nại Bạch Tuyết Tử rõ ràng đã tức giận.

Mắt nàng đỏ ngầu, trên người tỏa ra sát khí nhàn nhạt.

Cảm giác đó.

Giống như giây tiếp theo sẽ ra tay giết hắn.

Mà sau khi nhìn thấy một màn này.

Dân mạng cũng tức giận không thôi.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ ra.

Vì sao Quý Uyên nhất định phải cưới toàn bộ nữ quỷ nơi này về nhà?

Cho dù thật sự cưới về nhà.


Chuyện này có thể chịu được sao?

Long Quốc có câu ngạn ngữ rất hay: "Trâu có cày chết chứ đất nào cày hư",

Hắn ta chính là đầu trâu sắt, đối mặt với nhiều nữ quỷ như vậy, cũng phải bị mài thành kim thôi.

Thế nhưng Quý Uyên vẫn cứ giữ vững lập trường.

Cho dù Nại Bạch Tuyết Tử rõ ràng đã rất tức giận.

Hắn vẫn kiên trì.

"Xin lỗi Tuyết Tử tiểu thư, ta thừa nhận nàng rất xinh đẹp, nhưng không phải gu của ta, ta không ăn..."

Quý Uyên quay đầu lại cười với Nại Bạch Tuyết Tử.

Tiếp tục đi về phía chỗ ngồi của mình.

Hoàn toàn không quan tâm đến việc lúc này nàng ta đang tức giận đến mức nào, giống như sắp bùng nổ đến nơi.

Lúc này, nhìn thấy Nại Bạch Tuyết Tử tức giận.

Lại nhìn Quý Uyên giống như một con lừa bướng bỉnh.

Khuyển Dưỡng Thứ Lang thầm vui mừng.

Quý Uyên này thật sự rất biết cách kéo thù hận về phía mình.

Lúc này đáng lẽ phải là ân oán giữa hắn và Nại Bạch Tuyết Tử.

Không ngờ hắn ta lại nói như vậy.

Bây giờ Nại Bạch Tuyết Tử cũng chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm đến hắn nữa.

Hắn lập tức im lặng.

Chờ đợi Nại Bạch Tuyết Tử bùng nổ.

Đương nhiên.

Nếu có thể trực tiếp giết chết Quý Uyên thì càng tốt.

Khuyển Dưỡng Thứ Lang thầm nghĩ.

"Ta đã nói rồi, hôm nay ngươi nhất định phải đánh cược với ta."

Thấy Quý Uyên tiếp tục đi.

Thân ảnh Nại Bạch Tuyết Tử đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện trở lại, đã chắn trước mặt hắn.

Chỉ thấy nàng không biết từ đâu lấy ra một lá bài poker.

Cạnh lá bài sắc bén như dao, kề sát vào cổ Quý Uyên.

Khuôn mặt xinh đẹp mang theo phẫn nộ.

"Nại Bạch tiểu thư, nàng cần gì phải làm vậy?"

Nhìn Nại Bạch Tuyết Tử đang tức giận.

Quý Uyên bất đắc dĩ.


Sao lại có cảm giác như bị ép hôn vậy?

Không cưới cũng không được sao?

"Đây là quy củ xem mắt, ngươi đã lựa chọn ta, ta cũng giữ đèn cho ngươi, khảo nghiệm nhất định phải tiến hành."

Nại Bạch Tuyết Tử lạnh lùng nhìn hắn, trầm giọng nói.

"A, cái này...!Nhất định phải làm vậy sao?"

Quý Uyên có chút mơ hồ.

Ánh mắt hắn nhìn về phía bóng tối: "Cái kia...!Xin hỏi khảo nghiệm của nữ khách quý là nhất định phải tuân theo sao?"

"Đúng vậy, một khi hai bên đã kết đôi thành công, khảo nghiệm nhất định phải tiếp nhận."

"Người chủ trì" trả lời.

"Ặc..."

Được rồi.

Điều này có chút đau đầu.

Ta thật sự không muốn đánh cược, đánh bạc cái gì chứ...

Hại người a.

"Vậy được!"

"Người chủ trì" đã nói như vậy.

Quý Uyên cũng rất bất đắc dĩ.

Đánh cược thì đánh cược.

Dù sao luận về khoản khống chế Quỷ Súc, Nại Bạch Tuyết Tử này cũng không phải đối thủ của hắn.

Chỉ là...

Dù gì các nàng cũng là nữ quỷ.

Sao lại không thể chấp nhận việc chồng mình cưới nhiều vợ?

Các nàng không thể truyền thống một chút sao?


"Lần này chúng ta sẽ dùng xúc xắc do không gian xem mắt cung cấp, nếu ngươi thắng, ta sẽ bật đèn cho ngươi, nếu ngươi thua, ngươi nhất định phải cưới một mình ta."

Thấy Quý Uyên đồng ý.

Nại Bạch Tuyết Tử lạnh lùng nói.

"?"

Quý Uyên có chút mơ hồ.

Hắn luôn cảm thấy trong lời nói của Nại Bạch Tuyết Tử, hình như có gì đó không đúng.

Nhưng nhất thời lại không nhớ ra.

Thế nhưng hắn không nhớ ra, những người khác đã nhớ ra.

——【 Mẹ kiếp, Nại Bạch Tuyết Tử này quyết tâm muốn gả cho Quý Uyên rồi sao? 】

——【 Được được được, thua, hắn ta phải cưới nàng ta, thắng, nàng ta bật đèn, hắn ta vẫn phải cưới nàng ta, vậy còn đánh cược làm cái gì? 】

——【 Mẹ nó, ai có thể nói cho ta biết Quý Uyên này rốt cuộc tốt ở điểm nào mà Nại Bạch Tuyết Tử lại nhất quyết muốn gả cho hắn ta như vậy? 】

——【 Lầu trên, dưới tình huống này, ngươi dám xuống đó ôm Nại Bạch Tuyết Tử không? 】

——【 Không dám, cáo từ.



——【 Vậy chẳng phải là được rồi sao? Ngươi cho rằng Quý Uyên chỉ biết nói lời ong bướm thôi sao? Gan dạ như vậy, người thường sao có thể so sánh được.



——【 Mẹ kiếp...!】