Quái ngư liên hệ có lai lịch ra sao nàng cũng không rõ, chỉ biết là do bên Mao Lư sơn trang sắp xếp, có tin tức gì cần trao đổi đều thông qua quái ngư này.
Nàng cũng có thể cảm giác được thế lực của Mao Lư sơn trang khổng lồ, cho dù nàng đi tới đâu, chỉ cần trước đó đã cung cấp đường đi, chỉ cần có cần gì, lúc nào cũng sẽ có người liên hệ với nàng.
...
Trong mật thất Nam Châu, trong tay Ngưu Hữu Đạo cầm thư mà Quách Man đưa tới. Quách Man báo rằng Quỷ Y đã ngầm xuất phát rồi.
Cầm mật thư trong tay, chắp tay ra sau lưng nhìn chằm chằm bản đồ Thánh Cảnh, thần sắc của Ngưu Hữu Đạo có vài phần nghiêm trọng.
Lúc này, Quỷ Y thay hình đổi dạng cũng đã xuất hiện ở cửa ra vào của Thánh Cảnh, trong lòng thấp thỏm, ít nhiều có chút căng thẳng.
Khi nhìn thấy người liên lạc với ông ta, ít nhiều có chút giật mình, ấy vậy mà lại là chưởng đà Ma giáo hiện giờ, tả sứ Nam Thiên Vô Phương, mới biết thì ra Nam Thiên Vô Phương cũng là một người trong thế lực đang âm thầm đối kháng với cửu Thánh. Chuyện này đã làm ngay dưới mí mắt của Ô Thường rồi, làm sao có thể không thầm kinh hãi được.
Đối với Ma giáo, ông ta cũng không xa lạ gì, ông ta đã từng có quan hệ thân thiết với thánh nữ của Ma giáo.
Mà người của Ma giáo xuất nhập Thánh Cảnh như bình thường, bởi vì quan hệ với Ô Thường, cũng là bởi vì Ma giáo đã cung cấp những thứ cần thiết cho Ô Thường trong một thời gian dài rồi.
Chỉ có điều lần này người dẫn đội dường như có vẻ đặt biệt hơn chút, do Nam Thiên Vô Phương tự mình dẫn đội, đương nhiên cũng là vì cam đoan có thể thuận lợi đưa Quỷ Y vào trong Thánh Cảnh.
Không có bất kỳ kiểm soát nào, người trông coi ở đây không quen mặt hết người của Ma giáo, thêm nữa có giấy phép đặc biệt của Ô Thường, Nam Thiên Vô Phương nói Quỷ Y là một người của Ma giáo đi theo trong chuyến này liền đưa được người vào rồi.
Có chỗ mà Nam Thiên Vô Phương không biết chính là lần này phía sau cũng đích thực đã nhận được giấy phép đặc biệt của Ô Thường, cửa ra vào Thánh Cảnh đã định trước sẽ không bị làm khó.
Có một số việc nằm trong dự liệu của Ngưu Hữu Đạo, Ngưu Hữu Đạo đoán rằng Ô Thường sẽ hỗ trợ, cho nên hắn khẳng định lần này Quỷ Y có thể thuận lợi vào được Thánh Cảnh.
Ở một mức độ nào đó thì Ngưu Hữu Đạo chính là muốn mượn tay Ô Thường, tiện thể hoàn thành thỉnh cầu của Hồ tộc, để Quỷ Y đi khám chữa cho La Phương Phỉ.
Sau khi tiến vào Thánh Cảnh, người của Thiên Ma Thánh Địa lui tới như thường, giúp một nhóm Thủ Khuyết sơn trang lấy tọa kỵ phi cầm.
Trên đường, bởi vì lần này mang đồ tương đối nặng nên tạm nghỉ đổi tư thế, Quỷ Y lách đi, âm thầm để lại một người tới thay.
Những thứ khác Quỷ Y không quan tâm tới, dựa theo ước định, những chuyện khác sẽ có người khác làm, không cần ông ta phải quan tâm.
Một mình chạy tới địa điểm gặp mặt, sau đó đã có một con tọa kỵ phi cầm chờ sẵn ông ta ở đó, trở ông ta rời đi.
Quỷ Y cũng không biết nó sẽ dẫn mình tới đâu, cho tới khi đi tới Hoang trạch tử địa mới biết mục đích, ít nhiều có chút kinh ngạc.
Thật tình không biết, ở nơi này trên con đường tọa kỵ phi cầm bay qua, thỉnh thoảng có người nhô lên từ trong lòng đất nhìn chằm chằm bầu trời, mãi cho đến sát biên giới Hoang Trạch tử địa đều có người thủ ở đó theo dõi.
Chui vào địa cung dưới đầm lầy, sau khi nhìn thấy Yêu Hồ thành đoàn, Quỷ Y có phần nhức cả răng, vậy mà lại là Hồ tộc? Người đối kháng với cửu Thánh ngay cả Hồ tộc cũng đã cấu kết rồi sao?
Tộc trưởng Hắc Vân nhìn thấy Quỷ Y giá lâm thì có thể nói là vô cùng nhiệt tình, đại danh của Quỷ Y gã đã nghe được lâu rồi.
Nghe nói muốn đưa Quỷ Y tới đây chữa bệnh, gã đã mong đợi lâu rồi, trước tiên dẫn Quỷ Y đi xem dược vật đã chuẩn bị xong:
“Tiên sinh mau nhìn xem chuẩn bị đã đủ chưa, có cái gì không đủ chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đặt mua.”
Gã nào có biện pháp để đi mua, còn cần phải nhờ Ngưu Hữu Đạo điều người làm việc nữa.
Quỷ Y than thở:
“Trước tiên đừng quan tâm tới cái này, trước dẫn ta đi xem bệnh đã!”
“Mời mời mời.”
Hắc Vân cúi đầu khom lưng, hoàn toàn không còn cốt khí của tộc trưởng Hồ tộc nữa.
Khí sắc của gã cũng tiều tụy không ít, Ngân Cơ chết, việc tự trách không thể tránh khỏi, cũng bị Ngưu Hữu Đạo mắng té tát ở trong thư, thậm chí còn nói một câu ngoan độc, sau này gặp mặt sẽ giết gã. Hắc Vân không sợ hắn giết mình, chỉ càng cảm thấy tự trách hơn.
Lão tộc trưởng chết, nếu như nữ nhi của lão tộc trưởng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì gã sẽ đập đầu tự tử.
Đi tới một gian phòng khác trong địa cung, trong giây lát nhìn thấy người bệnh, Quỷ Y giật mình không nhỏ, nhanh chóng nhìn mọi người hai bên trái phải, hỏi:
“Phương Phỉ các chủ?”
Hắc Vân, một đám trưởng lão Hồ tộc, còn cả đám Ngao Phong đều khẽ gật đầu, thể hiện không sai.
Quỷ Y lại thử hỏi câu nữa:
“Người bị bệnh là Phương Phỉ các chủ?”
Mọi người lại gật đầu.
Tay Quỷ Y vuốt chòm râu hừm một tiếng, trước tiên cúi người nhìn chằm chằm La Phương Phỉ một hồi, phát hiện khí sắc bình thường, như đang ngủ thôi vậy.
Sau đó nghiêng người ngồi ở bên cạnh thạch tháp kéo ống tay áo của La Phương Phỉ, nắm một cổ tay của nàng, nhắm mắt ngưng thần thi pháp kiểm tra.
Sau khi kiểm tra một hồi lâu lại trợn mắt liếc nhìn lòng bàn tay của La Phương Phỉ, còn bấm từng đầu ngón tay một.
Sau khi buông tay lại nhổm dậy cúi người, vạch mí mắt của La Phương Phỉ ra nhìn một chút, còn bóp miệng của La Phương Phỉ nhìn một hồi.
Sau đó lại sai người cởi vớ của La Phương Phỉ ra, đầu ngón tay sờ lòng bàn tay lòng bàn chân kiểm tra cho La Phương Phỉ, đồng thời quan sát xem La Phương Phỉ có thay đổi thần sắc chút nào không, mỗi ngón chân cũng bấm một cái.
Cuối cùng buông tay, cầm khăn ướt lau tay nhìn chằm chằm khuôn mặt ngủ say của La Phương Phỉ, chần chừ lắc đầu nói:
“Thân thể của nàng rất bình thường, huyết khí cũng rất tràn đầy, không có vấn đề gì cả.”
Hắc Vân tiến lên trước nói:
“Trước đó nàng có bị thương nhẹ, có phải là nguyên nhân vì bị thương không?”
Quỷ Y ồ một tiếng:
“Bị thương có nghiêm trọng không?”
“Cũng không tính là nghiêm trọng...”
Hắc Vân nói lại tình trạng bị thương một lượt, thể hiện là trực tiếp dùng Thiên Tế đan, nhưng người lại vẫn chưa tỉnh lại.
Quỷ Y nghe xong lắc đầu:
“Vết thương đã ổn từ lâu, hẳn là không phải vấn đề bị thương.”
Quay đầu hỏi mọi người một lượt:
“Tình trạng này của nàng, ngược lại giống như... trước đó tâm tình của nàng có phải bị cái gì đó kích thích nghiêm trọng không?”
Mọi người lập tức liên tục gật đầu, có người dường như thấy được hy vọng, phát hiện Quỷ Y không hổ là Quỷ Y, nhìn qua một lượt như vậy đã nhìn thấu trước đó La Phương Phỉ bị kích thích rồi.
Hắc Vân lập tức thừa nhận, nói:
“Đúng vậy. Tiên sinh đã có thể nhìn ra chứng bệnh, chắc hẳn sẽ có biện pháp cứu chữa, xin tiên sinh ra diệu thủ.”
Quỷ Y suy nghĩ một lúc:
“Có phải là bởi vì Đại La Thánh Tôn chết không? Cũng không đúng lắm, tốt xấu gì nàng cũng là một người tu hành, chuyện sinh tử cũng là chuyện đương nhiên, đường đường là tu sĩ, sức chịu đựng sao lại kém như vậy được?”
“Không chỉ có mình La Thu chết...”
Hắc Vân buông tiếng thở dài, kể cặn kẽ chuyện trước đó xảy ra, La Thu giết Toa Như Lai, La Phương Phỉ tập kích La Thu, Ngân Cơ chết, La Thu chết, đều kể ra một lượt.
Đây cũng là ý của Ngưu Hữu Đạo, trước đó Ngưu Hữu Đạo đã dặn dò bên này, nói có chuyện gì thì bảo Hắc Vân đi làm, đến lúc đó tình huống tương quan bên này có thể nói rõ ràng với Quỷ Y.
Có một số việc Ngưu Hữu Đạo vốn có thể tự mình nói cho Quỷ Y biết, nhưng trước khi Quỷ Y dấn thân vào việc này thì không thể dễ dàng nhanh vậy đã để lộ nội tình được, dù sao cũng phải đề phòng chút ngoài ý muốn.
Quỷ Y nghe xong thì vẻ mặt co quắp, ánh mắt nhìn lên mặt đang ngủ say của La Phương Phỉ, phát hiện nữ nhân này quá xui xẻo đi.