Đạo Quân

Chương 2193: Lật tay thành mây (1)




Tuyết bà bà vung trượng lên, pháp lực cường hãn làm cho sương mù tán loạn, nhưng lại vòng đi vòng lại, trở thành vô tận, bỗng nhiên bà ta có chút tức giận.

Rượu mời không uống lại chỉ thích uống rượu phạt, vậy thì bà cũng không khách khí nữa, Tuyết bà bà vung trượng trong tay lên, pháp lực bàng bạc tràn ngập khắp người, gần trượng hình như có ánh sáng màu lam bay ra.

Trong giây lát, bốn phía bỗng nhiên thay đổi, vô số hơi nước bay về phía bà ta…

Ngân Cơ đứng trên bãi cỏ, ngẩng đầu nhìn đám mây cuồn cuộn kia biến hóa, bỗng nhiên hơi nước từ bốn phía bốc lên, bắt đầu hội tụ về phía mây đen, lúc này nàng mới dẫm chân lên bãi cỏ.

Cạch! Bãi cỏ chấn động, như một cục đá rơi vào trong nước, lấy bãi cỏ làm trung tâm, tầng tầng gợn sóng gột rửa bốn phía, phát ra tín hiệu!

Ầm! Một bóng người từ đầm lầy bên dưới xông ra, rơi vào bên người Ngân Cơ, chính là Côn Lâm Thụ, nhưng trên mặt hắn lại bôi lên đủ mọi màu sắc, để cho người ta không thấy rõ mặt.

Côn Lâm Thụ ngẩng đầu nhìn chằm chằm mây đen quay cuồng trên không.

Ngân Cơ nhìn về phía hắn, hỏi.

“Sợ không?

Côn Lâm Thụ không trả lời, nhưng trong mắt hắn rõ ràng hiện lên sự hưng phấn, nói đúng hơn là khát vọng, khát vọng chiến một trận!

Ngân Cơ xem hiểu, nói tiếp.

“Đi thôi!

Bạch! Côn Lâm Thụ phóng lên tận trời, vọt thẳng vào mây đen đang quay cuồng trên không trung...

Gương mặt Ô Thường khống chế Vô Biên Ma Vực dần dần căng thẳng, biết Tuyết bà bà lại chơi trò kia.

Bên trong Vô Biên Ma Vực của hắn là một loại trận pháp, người nào rơi vào trong đó thì giống như ngã vào vô biên bát ngát, không trốn thoát được.

Nhưng dù sao khu vực hắn thi triển ra Vô Biên Ma Vực cũng có phạm vi nhất định, Tuyết bà bà lại có khả năng thi pháp tụ tập hơi nước trong không khí, rót cho Vô Biên Ma Vực của hắn nổ tung ngay.

Loại phương pháp phá bỏ Vô Biên Ma Vực này có thể xem là đơn giản thô bạo, nhưng cực kỳ có hiệu quả.

Đây cũng là lí do vì sao Ô Thường rất muốn cũng không thể ra tay giết Tuyết bà bà được.

Mắt của Ô Thường đang ổn định Ma Vực bỗng nhiên sáng lên, hắn phát hiện có người đi vào Ma Vực, người đi vào bay đến gần hắn.

Côn Lâm Thụ vừa bước vào Ma Vực cũng liếc nhìn bóng người Ô Thường cao lớn nguy nga giống như Ma Thần kia, trong lòng nhịn không được âm thầm kinh hãi, hắn chưa bao giờ thấy được cảnh tượng thế này.

May là trước đó được Ngân Cơ nhắc nhở, biết đây chỉ là huyễn tượng trong Vô Biên Ma Vực, cũng biết Ô Thường không phải là mục tiêu bây giờ của hắn.

Những việc nên nhắc nhở, trước đó Ngân Cơ đã nhắc nhở hết, có về Ô Thường, có về Tuyết bà bà, còn có những loại thuật pháp Vô Biên Ma Vực của Ô Thường.

Lúc này hắn quay đầu nhìn bốn phía, tìm kiếm bóng người của Tuyết bà bà, nhưng lại không biết Tuyết bà bà đang ở chỗ nào.

Lúc này Tuyết bà bà cũng không nhìn thấy hắn, cũng chỉ có thể nhìn thấy được Ô Thường pháp tướng, mà Ô Thường lại có thể không nhận Vô Biên Ma Vực ảnh hưởng, có thể thấy rõ trong Vô Biên Ma Vực tất cả mọi người, thậm chí là bất kỳ gió thổi cỏ lay đều không thể đào thoát hắn phát giác.

Ô Thường pháp tướng phất tay quét qua.

Côn Lâm Thụ và Tuyết bà bà gần như đồng thời quay đầu, thấy được mây đen cuồn cuộn phía sau lưng đối phương.

“Kẻ nào giả thần giả quỷ?

Tuyết bà bà quát chói tai một tiếng.

Đột nhiên toát ra một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, hình như không phải là một vài Cửu Thánh, làm cho người ở trên cao như bà ta có cảm giác không thích hợp.

Nhìn thấy trạng thái thi pháp của Tuyết bà bà, Côn Lâm Thụ từng được Ngân Cơ nhắc nhở lập tức biết đối phương đang thi pháp phá giải Vô Biên Ma Vực.

Ngân Cơ cũng liên tục thông báo, nếu như để Tuyết bà bà thoát thân khỏi Vô Biên Ma Vực, nhảy vào trong thủy vực mênh mông của đầm lầy, sợ rằng trong thiên hạ này không có ai có thể ngăn cản bà ta lại được.

Côn Lâm Thụ không trả lời, hai tay liên tục kết chỉ quyết thi pháp, ông! Một ánh lửa bạo liệt từ trong cơ thể hắn bùng nổ ra.

Cả người hắn bị lửa nóng bao phủ trong nháy mắt, giống hệt như Hỏa Thần.

Ánh lửa nổ tung, bộc phát ra một luồng ánh sáng mờ nhạt ảnh, gột rửa về phía bốn phương tám hướng, quét ngang hơi nước tràn ngập khắp nơi.

Nhiệt độ trong toàn bộ Ma Vực bỗng nhiên tăng cao, Ô Thường nhanh chóng ngưng mắt chăm chú nhìn, cuối cùng cũng hiểu được lời nói của Ngân Cơ, nên kia có một người có pháp thuật tương khắc với Tuyết bà bà.

Bây giờ hắn cũng muốn biết người kia là ai, Ngân Cơ tìm được từ chỗ nào, nên quan sát hắn.

Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tu luyện công pháp Hỏa Tính sao? Sắc mặt của Tuyết bà bà thay đổi hẳn.

Ngân Cơ đứng trên bãi cỏ nhìn quanh bốn phía, nàng cảm thấy nhiệt độ xung quanh đang dâng lên cao, hỏa tính nguyên tố đang ngưng tụ lại từ trong cõi U Minh.

Nàng đã không nhìn thấy làn khói đen trên không trung nữa, giữa trời đất có sương trắng mờ mịt, có thể cảm nhận được hai loại thuật pháp đang đối kháng trong trời đất.

Hiển nhiên, Côn Lâm Thụ đang giao thủ với Tuyết bà bà.

Điều làm nàng ngạc nhiên chính là, tu vi của Côn Lâm Thụ không cao như Tuyết bà bà, nhưng nàng cảm giác được, pháp lực của hai bên ngang bằng với nhau.

Nguyên nhân chân chính thế nào, sợ rằng chỉ có Tuyết bà bà ở trong Vô Biên Ma Vực mới biết được.

Mặc dù Tuyết bà bà có năng lực khống chế nước, nhưng không phải là Thủy Tính thuần túy trong ngũ hành, còn đối phương có công pháp Hỏa Tính thuần túy.

Thật ra không chỉ bà ta, ngay cả Vân Cơ cũng vậy, mặc dù Vân Cơ có thể độn thổ, nhưng công pháp của nàng không thuộc vào trong Ngũ Hành.

Tuyết bà bà có thể cảm nhận được tu vi của đối phương không cao bằng mình, nhưng năng lực khống chế nguyên tố lại không thấp hơn bà ta, có thể phát huy uy lực của nguyên tố Hỏa Tính một cách nhuần nhuyễn.

Đối phương thi pháp với mục đích rất rõ ràng, cũng có hiệu quả, dùng lửa phá pháp thuật của bà, ngăn cản Tuyết bà bà tụ tập hơi nước lại.

Nói cách khác, đối phương muốn ngăn Tuyết bà bà phá vỏ Vô Biên Ma Vực, muốn vây chết bà ở trong này!

Thuộc tính băng tuyết đối mặt với thuộc tính hỏa, nó không phải là tương khắc với nhau, mà là bị áp chế!

Tuyết bà bà gần như cảm giác được đây là một cái bẫy, trong lòng nhịn không được dâng lên sự sợ hãi, không hề có cảm giác ung dung như lúc trước nữa, bà ta vung pháp trượng lên, băng tinh dày đặc được ngưng tụ, vô số băng chùy bắn thẳng về phía Côn Lâm Thụ.

Bỗng nhiên Côn Lâm Thụ đánh ra hai chưởng, hỏa diễm mãnh liệt như bom nổ đánh đến, giống hệt như một con Hỏa Long nóng cháy.

Vô số băng chùy bắn vào Hỏa Long tạo thành ánh hào quang mê ly, liên tục đâm thẳng vào trong hỏa thế, tốc độ dần dần giảm lại, cuối cùng bị hòa tan.

Càng đến gần Côn Lâm Thụ, nhiệt độ lửa càng cao.

Băng chùy bay đến chỗ Côn Lâm Thụ, sóng kích còn chưa đến nơi đã bị sấy khô, biến mất trong hư không.

Hỏa Long được Côn Lâm Thụ đánh ra gào thét đi, mang theo một trận gió lớn bay đến chỗ Tuyết bà bà.

Tuyết bà bà vung trượng, một khối huyền băng xanh mênh mang bắn ra, giống như một khối băng to lớn, ngăn trở trước đường đi của Hỏa Long.

Huyền băng bị Hỏa Long nhiệt độ cao đánh vào, nó bị hòa tan bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Tuyết bà bà dùng sức đẩy pháp trượng trong tay lần nữa, màu lam lấp lóe trên pháp trượng, huyền băng trở nên dày hơn, chống cự Hỏa Long đang đánh đến.

Côn Lâm Thụ lần nữa tăng cường pháp lực khống chế Hỏa Long, hai tay dùng sức đẩy ra.

Lúc này Hỏa Long mở cái miệng lửa thật lớn, nuốt thẳng hàn băng lẫn Tuyết bà bà vào trong bụng.

Quanh người Tuyết bà bà hiện lên ánh lam, giống như một vòng tròn huyền băng bảo vệ xung quanh cơ thể, ngăn cản hỏa diễm thôn phệ, cả người đứng trong hỏa cầu thi pháp dung luyện đối kháng.

Côn Lâm Thụ đang đẩy Hỏa Long bỗng nhiên vỗ hai tay, liên tục kết kiếm quyết, Hỏa Long to lớn ngưng tụ ra hỏa kiếm không đếm hết.

Kiếm quyết chỉ lên, hỏa kiếm như mũi tên bắn ra, lít nha lít nhít đánh về huyền băng hộ thể quanh người Tuyết bà bà.