Nàng nhịn không được nhìn thêm Ngưu Hữu Đạo một chút, phát hiện tay Ngưu Hữu Đạo này chơi rất ngon, không giống như là lần đầu làm chuyện kiểu này.
Trong lòng không nhịn được nói thầm, khó trách hắn muốn tự mình đến đây một chuyến.
Khuôn mặt Xuyên Dĩnh hiện lên sự bi phẫn.
“Rốt cuộc các ngươi muốn ta làm gì?
Ngưu Hữu Đạo nói.
“Thật ra ta đang giúp ngươi, ngươi nghĩ xem, chỉ cần lão yêu bà chết đi, ngươi càng khỏe, ngươi chẳng cần phải lo lắng nàng sẽ làm gì nhà ba người các ngươi nữa, ngươi nói có đúng không?
Hô hấp của Xuyên Dĩnh trở nên dồn dập.
”Ngươi muốn ta ám sát Tuyết bà bà? Đây là chuyện không có khả năng, ta ngay cả đến gần bà ta cũng không làm được, với thực lực và tu vi của Tuyết bà bà, ta không thể thành công được, Dù hạ độc cũng không có khả năng, ta không thể tiếp xúc đến đồ ăn thức uống của bà ta được.
Ngưu Hữu Đạo nói.
“Ngươi đừng nóng lòng đoán mò, ta cũng không kêu ngươi đi ám sát, nếu lão yêu bà có thể dễ dàng trúng bẫy như vậy, đâu cần phải đợi ngươi ra tay chứ. Bây giờ ngươi tạm thời đi theo ta đi, không đến một tháng, ta sẽ cho ngươi quay về, đến lúc đó ngươi tự sẽ biết làm thế nào.
“Một tháng?
Trong ánh mắt của Xuyên Dĩnh hiện lên sự bối rối.
“Dược hiệu của ta chỉ có nửa tháng nữa là đến kỳ, đến lúc đó mà ta không theo hẹn đến lấy đan dược, đừng nói là Tuyết bà bà, ngay cả bên Ô Thường cũng không ăn nói được.
“Dược hiệu?
Ngưu Hữu Đạo hơi giật mình, nói.
“Ô Thường dùng độc dược khống chế ngươi sao?
Xuyên Dĩnh sững sờ, hỏi lại.
“Ngươi không biết sao?
Trước đó hắn nghe đối phương nói biết bí mật giữa mình và Ô Thường, cho rằng đối phương biết rõ, bây giờ mới hiểu được, đối phương cũng không biết mọi chuyện.
Ngưu Hữu Đạo lại trấn an hắn, nói.
“Chuyện độc dược ngươi không cần lo, ta sẽ tìm người giải độc cho ngươi, ngươi cứ yên tâm đi theo ta là được.
Hắn không nói láo, năng lực của Quỷ Y rõ ràng như ban ngày, được xưng danh là Thánh Thủ Giải Độc, mà sợ rằng chẳng cần Quỷ Y phải tự mình ra tay.
“Không!
Xuyên Dĩnh lại từ chối, cuống quýt xua tay.
“Không cần, không cần.
Ngưu Hữu Đạo không nhịn được quay qua nhìn Vân Cơ, có cơ hội giải độc, vậy mà người này không cần, sao có chuyện như thế chứ? Hắn không nhịn được hỏi lại.
“Ngươi trúng độc gì?
Xuyên Dĩnh không muốn trả lời vấn đề này, giải thích nói.
“Ta đã đi lâu như vậy mà vẫn chưa quay về, tất nhiên sẽ bị Tuyết bà bà nghi ngờ, đến lúc đó ngươi muốn ta làm gì cũng không làm được nữa.
Thật sự hắn không biết, đó chính là Ngưu Hữu Đạo chỉ nhìn vào kết quả, chính là muốn Tuyết bà bà bắt hắn đưa đi, nếu không sao không quan tâm đến chuyện này được chứ.
Ngưu Hữu Đạo là ai, nếu đối phương không muốn nói thì hắn càng muốn biết rõ mọi chuyện, nên ép hỏi.
“Trả lời ta, ngươi trúng độc gì?
Xuyên Dĩnh gượng ép nói.
“Thật ra không tính là trúng độc, không có độc tính, ta không cần giải.
Đôi mắt Ngưu Hữu Đạo hơi híp lại, nói.
“Vậy thì nghe theo lời ta.
Hắn nghiêng đầu ra hiệu.
“Bắt người đi!
Vân Cơ bước lên bắt người.
“Không!
Xuyên Dĩnh hoảng sợ lui về sau, lùi đến lưng đụng phải vách đá, không có chỗ để lui nữa, cuối cùng cầu xin.
“Xin lùi lại một thời gian, chờ Ô Thường đưa thuốc đến, ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi làm việc, có được không?
Pháp lực bị mất không trốn được, mà cho dù có pháp lực đi nữa, hắn cũng không phải là đối thủ của Vân Cơ, Vân Cơ nhanh chóng tóm được hắn, đẩy ra phía ngoài cửa động.
Xuyên Dĩnh gần như tuyệt vọng, cuối cùng rên rỉ một câu.
“Chu Nhan Đan, là Chu Nhan Đan!
“Khoan đã.
Bỗng nhiên Ngưu Hữu gọi người dừng lại, phất tay ra hiệu cho Vân Cơ buông người ra, hắn đi đến trước mặt Xuyên Dĩnh, dùng tay nâng cằm hắn lên, xoay trái xoay phải nhìn một lúc, trầm giọng nói.
“Gương mặt này, bộ da này, là do Chu Nhan Đan cải tạo sao?
Xuyên Dĩnh cười thảm gật nhẹ đầu, khắp khuôn mặt là sự bi thương sau khi bị vạch trần.
Hắn hiểu rõ sự khác nhau một trời một vực giữa khuôn mặt xấu và khuôn mặt tuấn mỹ, bỗng nhiên bị người khác nhìn thấu, tâm tình này không có người nào hiểu nổi.
Chu Nhan Đan? Vân Cơ nghi ngờ, Chu Nhan Đan gì vậy, nàng chưa từng nghe nói qua.
Ngưu Hữu Đạo nhìn hắn, từ từ nói.
“Nói cách khác, ngươi dùng một bộ túi da giả để lừa Tuyết Lạc Nhi?
Xuyên Dĩnh rơi nước mắt, nói.
“Ta không thể để cho Tuyết Nhi nhìn thấy khuôn mặt cũ của ta được, nếu không thì dù ta giúp ngươi làm xong việc, Lạc Nhi cũng không tiếp thu nổi dáng vẻ của ta, ta cũng không còn mặt mũi nào nhìn mẹ con nàng nữa.
Vân Cơ nhịn không được lên tiếng.
“Nếu như Tuyết Lạc Nhi chỉ nhìn khuôn mặt của ngươi thôi, vậy thì loại nữ nhân này không cần cũng được.
Xuyên Dĩnh chỉ quan tâm đến mỗi điều này, người bị hắn lừa không chỉ có mỗi Tuyết Lạc Nhi, hơn nữa sắc đẹp của Tuyết Lạc Nhi cũng không nói đến tốt thế nào, bây giờ lại có một đứa con gái, tương lai phải nhìn mặt con gái nữa, hắn không mong rằng sau này con gái sẽ ghét bỏ hắn.
Tâm tình của một số người, người ngoài không thể nào hiểu nổi, Ngưu Hữu Đạo cũng chỉ xem như hắn là người không muốn tỉnh lại khỏi mộng đẹp, nhắc nhở.
“Có lẽ ngươi cũng biết, Ô Thường chỉ muốn lợi dụng túi da này của ngươi để làm việc cho hắn, nếu như ngươi mất giá trị lợi dụng, Ô Thường sẽ không cung cấp đan dược cho ngươi nữa. Hay nói cách khác, nếu như bên Tuyết Lạc Nhi mất đi giá trị lợi dụng, hắn sẽ ép ngươi rời khỏi mẹ con các nàng, đi dụ dỗ những nữ nhân khác. Ngươi cũng biết kết quả cuối cùng rồi đấy, ngươi đang uống rượu độc giải khát!
Xuyên Dĩnh đi lên túm lấy tay hắn.
“Tiên sinh, chờ một chút, chờ ta nhận được Chu Nhan Đan đã, rồi sau đó mới giúp ngươi được không?
Ngưu Hữu Đạo thuận tay chống tay lên ngực hắn, đẩy ra, nói.
“Ta có thể cung cấp cho ngươi đủ Chu Nhan Đan, sau khi chuyện này thành công, ngươi có thể dẫn mẹ con các nàng rời khỏi đây.
Xuyên Dĩnh giật mình, vui mừng nói.
“Ngươi có đủ Chu Nhan Đan?
Ngưu Hữu Đạo nói
“Ngươi về trước đi, lần sau ta sẽ đưa Chu Nhan Đan trao đổi với ngươi.
Hắn nghiêng đầu ra hiệu, Vân Cơ lập tức bước lên giải trừ cấm chế trên người đối phương.
Xuyên Dĩnh khôi phục lại pháp lực vẫn không dám tin tưởng, nói.
“Ngươi thật sự có Chu Nhan Đan sao?
Nếu thật sự có đủ đan dược, sau khi chuyện này thành công thì hắn không cần bị Ô Thường áp chế nữa, và với tình hình tu hành giới bây giờ, Ô Thường muốn tìm hắn cũng không dễ, hắn có thể dẫn theo hai mẹ con Tuyết Lạc Nhi đến nơi không ai biết để mai danh ẩn tích.
Ngưu Hữu Đạo không nói nhảm gì nữa, để cho hắn nói ra cách liên lạc rồi dẫn Vân Cơ rời đi.
Trên đường gió tuyết bay loạn, Vân Cơ tò mò hỏi.
“Chu Nhan Đan là cái gì?
Ngưu Hữu Đạo nói.
“Nó chính là một môn tà thuật của Ma giáo, cũng coi là bí thuật luyện đan chỉ có giáo chủ Ma giáo mới biết, mỗi một viên đan dược cần máu tươi của mười nam tử cường tráng trộn cùng với vài loại linh thảo khác mới luyện thành được. Chu Nhan Đan cũng được xem là một loại đan dược dịch dung, ăn vào đan dược này có thể thi pháp sửa đổi khuôn mặt, có thể làm cho cơ thể biến dạng, cũng có thể làm cho mình trở nên đẹp hơn. Không biết vì sao nó lại rơi vào tay Ô Thường.
Vân Cơ nghi ngờ nói.
“Nếu như chỉ có giáo chủ Ma Giáo biết, sao ngươi lại biết cách luyện chế, chẳng lẽ là từ Triệu Hùng Ca?
Ngưu Hữu Đạo không quan tâm nói.
“Xem như là vậy đi.
Thực tế thì không chỉ có giáo chủ Ma giáo biết, mà trên ma điển cũng có ghi chép, vậy nên tà thuật được đưa ra từ tay Ly Ca thì cũng là chuyện bình thường, dù hắn có giao ma điển ra thì cũng đã chép lại nội dung trong đó rồi.
Vân Cơ thổn thức.
“Ta thấy Xuyên Dĩnh sao lại tuấn mỹ như thế, hoá ra không ngờ trên đời này lại có loại đan dược thần kỳ như như vậy.
Ngưu Hữu Đạo nói.
“Mặc dù đan dược thần kỳ, nhưng mỗi viên lại cần mười mạng người. Mà Chu Nhan Đan cũng không thể dùng lâu được, dùng một viên là đã cưỡng ép nguyên khí bản mệnh của mình rồi, nếu Xuyên Dĩnh cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ móc rỗng chính mình, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử. Ta thấy Ô Thường hoàn toàn không nói cho hắn biết chuyện này.