Ông ta vốn dĩ đang tĩnh tu ở trong tông môn, nào thấy được Thánh La Sát gì? Trên thực tế đừng nói là ông ta, đa phần mọi người đều không nhìn thấy, chỉ có mấy đệ tử nói là đã thấy mà thôi.
Ô Thường lạnh lùng nói:
“Tây Hải Đường đâu? Vì sao không tới kiến giá?
Kỳ Vạn Đồng vội nói:
“Bên này không biết Thánh Tôn sẽ tới vào hôm nay, mà Thánh La Sát đột nhiên hiện thân, chuyện này không phải chuyện đùa, vì muốn xác thực tỉ mỉ tình huống để báo lên Thánh Tôn nên chưởng môn không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, đã tới trước gặp đệ tử dẫn đường, tự mình thâm nhập điều tra rồi.
Lúc này tình huống thật là Tây Hải Đường đã ẩn thân rồi, tình huống hiện tại của gã nào dám đối mặt cùng cửu Thánh, sợ bị nhìn ra đầu mối, không lấy cớ đã vào Kỳ Huyễn Sâm lâm không được. Chỉ có cách vào đó, đúng lúc liên lạc trong Kỳ Huyễn Sâm lâm mới có thể tránh việc song phương phải đối mặt.
Nghe được việc Tây Hải Đường vì thu thập tình huống để báo cáo mà cất công như vậy, năm người cũng không tiện nói gì nữa, dù sao bọn họ cũng không thông báo cho bên này biết là khi nào tới.
Trưởng Tôn Di lên tiếng:
“Làm sao đây?
Tuyết bà bà:
“Nếu đã tới đương nhiên phải nhanh chân đến xem rồi.
Chỉ về một hướng, quay đầu lại hỏi Kỳ Vạn Đồng:
“Là hướng này sao?
Kỳ Vạn Đồng vội đáp:
“Vâng! Theo báo cáo của đệ tử bên dưới, liên tiếp ba lần đều xuất hiện ở hướng này.
Tuyết bà bà vèo một tiếng nhảy lên trên không trung, bốn người Ô Thường sau đó cũng lần lượt phi lên bắn về phía bầu trời đêm.
Năm người không bay thẳng vào sâu trong Kỳ Huyễn Sâm lâm mà là bay lên bầu trời trước, đến được độ cao đủ cao thì năm người mới bay về chỗ sâu ở hướng được báo cáo.
Năm người đều là người có kinh nghiệm thâm nhập, biết rõ bên trong Huyễn giới này có nhiều Điệp La Sát, nếu chưa bay tới độ cao đủ thì Điệp La Sát ở bên dưới phát hiện ra rồi chen chúc tới sẽ gây ra phiền phức hơn.
Năm người đè ép tốc độ phi hành, cùng nhau dò xét ở trên không trung, pháp nhãn chú ý tới động tĩnh phía dưới.
Bay về phía trước, năm người hơi tản ra, vẫn duy trì khoảng cách mấy trăm trượng với nhau, tạo thành một hàng tiến hành tra xét.
Trên đường năm người lại tụ lại một lần, vẫn chưa phát hiện ra bất kỳ dị thường nào, cuối cùng nghĩ đến Vạn Thú Môn sẽ không dám nói dối nên sau đó lại tạo thành trận hình tản ra, tiếp tục bay về hướng kia.
Gần nửa ngày sau, năm người lần lượt tụ lại, đồng thời nhìn về phía núi non trùng điệp phía dưới, giảm tốc độ gặp nhau.
“Nơi đó dường như có một khu nhà.
Mục Liên Trạch chỉ xuống bên dưới nói.
“Không sai!
Tuyết bà bà hắc hắc một tiếng, ánh mắt quét một vòng ở bên dưới:
“Nơi này, trước đây lão thái bà ta hẳn là đã điều tra rồi, trước đây không có, tại sao lại đột nhiên có một tòa nhà xuất hiện chứ?
Ô Thường trầm giọng nói:
“Thương Tụng hành cung!
Không cần hắn nhắc nhở, mấy người đều đoán được, Điệp La Sát có dáng vẻ quỷ quái gì không phải họ không biết, cũng sẽ không thể làm ra được tòa nhà kiểu này. Có thể thâm nhập vào nơi này xây dựng mảng kiến trúc lớn, nghĩ qua cũng có thể đoán được là kiệt tác của ai. Ngoại trừ Thương Tụng ra thì hẳn không còn ai khác.
Hai mắt Nguyên Sắc sáng lên:
“Xem ra Vạn Thú Môn không nói dối, quả nhiên là ở hướng này!
Quay đầu hỏi:
“Khả năng Thánh La Sát ở chỗ này, làm sao giờ?
Đối với bọn họ, cho tới nay, tìm Thánh La Sát không phải mục đích chính, mục đích cuối cùng khi tìm Thánh La Sát chính là vì tìm Thương Tụng hành cung.
Bây giờ có thể tìm được Thương Tụng hành cung, sự tồn tại của Thánh La Sát lại trở thành phiền toái. Dù sao cũng là linh sủng của Thương Tụng, năm người cũng không dám chắc chắn, bằng không cũng sẽ không ở Thủ Khuyết sơn trang chờ người tới đi cùng.
Trưởng Tôn Di nhìn chòng chọc xuống phía dưới, ánh mắt là sự cẩn trọng:
“Không biết bây giờ Thánh La Sát có đang ở đây hay không.
Tuyết bà bà chỉ hỏi một câu:
“Có muốn xuống dưới không?
Những lời này đã hỏi tới then chốt, tại sao lại đến đây? Nếu đã tới, mặc kệ tình huống thế nào cũng nhất định phải xuống xem thử, hỏi nhiều cũng vô dụng.
Chỉ có điều ánh mắt của bốn người trong đó lại nhìn chằm chằm về phía Ô Thường, lại muốn bắt Ô Thường đi xuống trước thăm dò tình huống một chút.
Ô Thường liếc mắt nhìn, không hành động gì, hắn không ngu, há có thể không quan tâm đ ến phía trước có cái gì đã xông tới.
Nguyên Sắc vui vẻ lên tiếng:
“Tiểu lão đệ vẫn luôn võ dũng khí phách, mở đường tiên phong cũng không thể không làm được chứ.
Ô Thường:
“Ít nói nhảm thôi, nếu muốn đi tiếp thì xuống, không thì cút về.
Nguyên Sắc cười hắc hắc, Mục Liên Trạch nói:
“Nói nhiều cũng vô dụng, cùng nhau xuống đi, có gì ngoài ý muốn cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Dứt lời thì bản thân gã từ từ từ xuống trước.
Ô Thường không nói hai lời, cũng từ từ bay xuống theo.
Tuyết bà bà theo sát, người còn lại nhìn nhau, sau đó cũng hạ xuống theo.
Trên đường hạ xuống đều cảnh giác cao độ phía dưới và bốn phía, không phải là lần đầu vào Điệp Mộng Huyễn giới nên không dám gây động tĩnh quá lớn. Rất sợ kinh động tới đám Điệp La Sát lại quấn tới không ngừng. Bị đám Điệp La Sát dây dưa cả đoàn thì có chút phiền phức, huống chi bây giờ còn có một Thánh La Sát...
“Tới rồi!
Vân Cơ chợt hô lên một tiếng
Bên trong hành cung, người đã sớm độn thổ tới trước một bước đang núp trong một gian nhà, trên xà ngang, dời miếng ngói, thay phiên quan sát động tĩnh bên ngoài.
Ngưu Hữu Đạo và Tây Hải Đường cũng ở đó, Tây Hải Đường vẫn là lần đầu tới nơi này, lúc mới tới rất giật mình, giật mình vì Ngưu Hữu Đạo lại biết nơi hành cung Thương Tụng, không biết phía sau thằng nhãi Ngưu Hữu Đạo này còn có bí mật gì.
Sau khi tới đây đều cẩn thận làm việc, không dám gây động tĩnh quá lớn sợ kinh động tới Thánh La Sát.
Dùng lời nói của Ngưu Hữu Đạo thì nơi đây càng không nhìn thấy Điệp La Sát khác thì càng nói rõ có khả năng Thánh La Sát đang ở đây, phải cận thận nén tiếng động lại.
Lúc này hai người được nghe nhắc nhở, con mắt đều nhìn lỗ hổng trên mái ngói, tầm mắt nhìn ra ngoài.
Vân Cơ cúi đầu nhắc nhở một câu:
“Phía trên, không trung.
Ánh mắt hai người lập tức khóa lên bầu trời, nhìn thấy năm bóng người chậm rãi hạ thấp.
Đợi khi độ cao của năm người chậm lại, có thể thấy rõ người tới là người nào, lúc này Ngưu Hữu Đạo nhíu mày lẩm bẩm:
“Năm... Ô Thường cũng tới...
Dựa theo dự đoán của hắn, bên Ma cung Yêu Ma lĩnh, Lữ Vô Song nhất định sẽ nghĩ biện pháp theo dõi Viên Cương, còn bên Ma Cung có đủ người của Ô Thường, Ô Thường đã biết ý đồ của Lữ Vô Song, Viên Cương rời đi, Ô Thường chắc cũng sẽ nhận được tin tức. Nhìn trước mắt thì Ô Thường lại không đi theo dõi Lữ Vô Song, cũng không biết là nguyên nhân gì.
Trước mắt chỉ thấy năm người, bốn người khác có phải đã thành công dụ được hay không hắn cũng không thể hoàn toàn xác định, có điều khả năng vẫn rất lớn, dù sao những người tới đây vừa vặn đều là mục tiêu chủ yếu mà hắn dụ dỗ.
Mắt thấy năm người càng ngày càng gần mặt đất, Tây Hải Đường có phần căng thẳng.
Mà bên dưới không trung, khi hạ xuống năm người cũng vẫn duy trì sự cảnh giác cao độ, có điều cũng hơi cảm thấy ngoài ý muốn, bọn họ có thể nhận thấy được, phía dưới trong hành cung dường như không có Điệp La Sát, cũng không biết có phải đang núp trong mấy tòa cung vũ hay không.
Còn như Thánh La Sát thì năm người cũng không phát hiện ra.
Cuối cùng, năm người cùng nhau rơi xuống đất, đứng trên quảng trường trống rỗng của hành cung, tự giác dựa lưng vào nhau, cảnh giác bốn phía.
“Nơi đây dường như đã từng phát sinh tranh đấu.
Trưởng Tôn Di nhắc nhở một câu.
Mấy người nghe vậy thì quan sát, phát hiện trên mặt đất có không ít nơi bị đánh lật lên, cũng không thiếu gạch rơi bốn phía.
“Đất bị lật lên không phải đất mới, cũng không biết là để lại lúc nào.
Tuyết bà bà hí mắt nhìn chòng chọc, loại bỏ khả năng sắp có chuyện xảy ra.
Đối với quảng trường trống rỗng này, mấy người không có hứng thú, chỉ hứng thú đối với những tòa nhà phủ đầy bụi trong cung thành.