Đạo Quân

Chương 1904: Thủ trát của Ly Ca (2)




Ý đại khái là vì linh khí của thế gian mỏng manh, Thương Tụng vì truy cầu tu vi cao hơn mà đã phá toái hư không mở tứ vực, liên tiếp đả thông bốn thông đạo của thế gian, dễ dàng tu luyện linh khí. Sau đó Thương Tụng nhớ tới chuyện xưa, phá toái hư không mà đi, một đi không trở lại.

Ly Ca cho rằng Thương Tụng không thể một đi không trở lại, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, cuối cùng quyết định đi tìm Thương Tụng.

Nhưng Ly Ca lại lo lắng mình cũng sẽ không về được, một khi không có mình áp chế, chỉ sợ tu sĩ trong thế gian sau khi quật khởi sẽ hám lợi mà làm hại nhân gian, vốn muốn chặt đứt thông đạo của vực thứ năm để đoạn tuyệt việc dẫn nhập linh khí vào bốn vực, khiến tu sĩ của thế gian không có cách nào thịnh hơn được nữa. Nhưng năm vực liên tiếp là do Thương Tụng sử dụng tinh thần lực bày ra trận pháp tiếp dẫn, một khi bị tổn hại, sợ rằng nàng ta và Thương Tụng đều khó có thể định vị để trở về, ở đây lại còn có con nối dòng của bọn họ tồn tại.

Vì lợi ích của một người lại làm hại nhân gian, Ly Ca đã hơi tiến hành thay đổi đại trận Tinh Thần của năm vực, hạn chế việc dẫn nhập linh khí vào trong đó.

Cũng để lại tám vật: kính, kiếm, xích, đỉnh, hoàn, châu, trượng, lệnh.

Nếu Ly Ca không thể trở về lại có tu sĩ tàn sát nhân gian một cách bừa bãi, người được truyền thừa thủ trát có thể đi tới “Trầm Phật địa” lấy Hoàn Kích Đỉnh, trường minh bên dưới trường kích sẽ tự đưa vật tiếp dẫn tới, đi theo nó có thể thấy được đài cao, khảm lệnh bài vào có thể mở được mắt trận liên kết với bốn vực.

Kiếm c ắm vào mắt trận của nhân gian, trượng nhập vào mắt trận của Thiên Đô bí cảnh, châu khảm vào mắt trận của Điệp Cảnh, xích nhập vào mắt trận của Hồ Tiên cảnh, Tinh Thần đại trận của năm vực có thể băng giải, có thể chặt đứt linh khí tu hành trong nhân gian, để tu sĩ trong nhân gian bởi vì linh khí bị đứt đoạn mà dần dần suy thoái, người bình thường sẽ chiếm chủ đạo.

Mặt khác, nếu gặp được chủ nhân của Ngân Điệp Nhi hiện thế thì phải lập tức gặp người đó, đưa thủ trát này cho người đó.

Cuối cùng Ly Ca cảnh cáo, sở dĩ bày ra một nhóm “Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận” là vì nếu người truyền thừa của thủ trát không tuân theo kỳ mệnh, sẽ có người trong kính tới giết người đó.

“Người trong kính... Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận... người trong kính...

Nhìn thấy câu cuối cùng, Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm rồi chậm rãi khép quyển trục lại, vẻ mặt lại có chút ngẩn ngơ, lúc nói thầm đến Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận, hắn nghĩ tới tòa cổ mộ nào đó trời long đất lở, cũng nghĩ tới cái gương đồng giống y đúc Thương kính đặt trong cổ mộ.

“Một nhóm Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận... một nhóm...

Lúc nói thầm tới hai chữ một nhóm, mặt Ngưu Hữu Đạo có vẻ hơi bất đắc dĩ, cười gượng.

Đề phòng bốn phía, Triệu Hùng Ca quay đầu, nhìn thấy thủ trát đã khép lại thì hỏi:

“Nói thầm cái gì thế, xem xong rồi sao?

“Aiz!

Ngưu Hữu Đạo ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:

“Xem xong rồi, Thương Tụng và Ly Ca này rốt cục là ai?

Triệu Hùng Ca:

“Ta làm sao biết được?

Ngưu Hữu Đạo giơ quyển trục kim loại lên một chút:

“Trên này nói người thừa kế thủ trát hẳn không phải là thánh nữ của Ma giáo, vì sao lại không chấp hành theo đó?

Triệu Hùng Ca:

“Có một số việc đoán chừng Ly Ca cũng không dự liệu được con cháu của bà ta lại vì tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế tương lai mà không cần biết “bát bảo” là bảo bối gì, cứ tranh đoạt đã rồi tính, dẫn tới người tiếp nhận thủ trát không có cách nào tập trung tám món đồ, sau đó thiên hạ đại loạn, tu sĩ dần dần quật khởi, người tiếp nhận thủ trát càng khó có thể làm được gì, cho nên mới mai danh ẩn tích sáng lập ra Ma giáo, ý đồ mượn thế lực đó để hành động, cho đến bây giờ.

“Trước có một số việc ngươi hỏi ta, kỳ thực ta cũng không biết đáp án, ta cũng không biết nên giải thích với ngươi như thế nào, ta nào biết vì sao Ly Ca không để thủ trát này ở gần Thánh La Sát để ngươi có thể dễ dàng có được. Ngươi có thể hàng phục Thánh La Sát, nhìn thấy thủ trát này, chẳng nhẽ không biết nguyên nhân trong đó?

Ngưu Hữu Đạo cười ha hả nói:

“Đây đại khái là một loại khảo nghiệm đi! Nếu người không đạt được yêu cầu của bà ta thì không thể có được thủ trát này, chỉ có điều bà ta cũng thật dám chơi, không sợ thủ trát này sẽ bị sao ư?

Triệu Hùng Ca:

“Cho dù mất tích, thứ của Ly Ca có ai có thể hủy được sao? Chỉ sợ đều coi như bảo bối mà cất giấu, chỉ cần nhìn qua nội dung bên trong, nhìn thấy chủ nhân của Thánh La Sát xuất hiện sợ là đều sẽ không nhịn được mà chủ động tìm tới.

Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ một cái, nghĩ ra cũng phải, vui vẻ:

“Không hổ là người bảo quản Ma Điển, nghĩ rất sâu sắc.

Triệu Hùng Ca khoát tay áo hỏi:

“Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận cùng người trong kính là có ý gì? Còn nữa, ở trong này nhắc tới tác dụng của bảy loại vật phẩm, tác dụng của Thương kính lại không hề nói tới, cũng không biết có liên quan tới “Người trong kính” hay không. Các thế hệ thánh nữ cũng không biết nó có ý gì, ngươi có thể có được thứ này, vậy chắc có thể xem hiểu chứ?

Ngưu Hữu Đạo hiểu được tâm tình của gã, bảo vệ một thứ đã nhiều năm như vậy, kết quả vẫn không hiểu ra sao, không tránh được việc muốn làm rõ ràng, nửa cười nửa không hừ một tiếng:

“Một nhóm Đoạt Mệnh Chiêu Hồn trận, là một nhóm đó! Nếu như người thừa kế thủ trát làm xong việc chặt đứt Tinh Thần đại trận định vị năm vực thì sẽ chấm dứt mọi chuyện, người trong kính cũng sẽ không xuất hiện, nếu không... có thể sẽ xuất hiện người tiếp theo thay thế bổ sung, cho tới khi việc đó thành công mới thôi.

Triệu Hùng Ca khó hiểu:

“Tức là sao?

“Ta nào biết là sao đâu!

Ngưu Hữu Đạo xùy một tiếng, lại gõ gõ quyển trục kim loại trong tay:

“Ta hỏi ngươi, năm vực, nhân gian, Điệp Mộng Huyễn giới, Thánh Cảnh, Thiên Đô bí cảnh, trong bốn khu này thì Trầm Phật địa là nơi quỷ quái nào? Sao ta lại chưa nghe nói tới nó? Còn có cả vật tiếp dẫn khua chiêng gõ trống đưa tới lại là cái quỷ gì?

Triệu Hùng Ca:

“Thánh nữ nói, Trầm Phật địa chính là sa mạc Vô Biên.

Ngưu Hữu Đạo nghi ngờ nói:

“Truyền thuyết vùng đất quan trọng thời kỳ Phật giáo còn hưng thịnh, sau khi bị cát vàng bao phủ chính là Trầm Phật địa? Nói cách khác sa mạc Vô Biên chính là nơi đi thông với vực thứ năm?

Ở trong giới tu hành nhiều năm, hắn chưa từng nghe nói tới vực thứ năm.

Triệu Hùng Ca:

“Trên thủ trát viết như vậy, chắc là thế! Chỉ có điều đã nhiều năm như vậy chưa có ai phát hiện ra, đoán chừng có liên quan tới vật tiếp dẫn kia, không tìm được vật tiếp dẫn sẽ không vào được vực thứ năm. Dựa theo ghi chép trên thủ trát, nói cách khác, phải lấy được Thôn Thiên Hoàn và Sơn Hà Đỉnh trước mới có thể tìm được vật tiếp dẫn.

Ngưu Hữu Đạo chần chừ:

“Thôn Thiên Hoàn là thần khí trấn quốc của Vệ quốc, Sơn Hà Đỉnh là thần khí trấn quốc của Hàn quốc, có thể lấy được hay không chưa nói tới, chỉ là sa mạc Vô Biên có thể có vật tiếp dẫn gì?

Triệu Hùng Ca:

“Chuyện cũng không biết được, trước khi lâm chung thánh nữ cũng không đề cập. Theo lý thuyết, sa mạc Vô Biên có bò cạp hoành hành, cũng khó có vật gì có thể sống lâu ở đó. Còn nữa, tiến vào vực thứ năm phải có thông đạo, ta nghi ngờ vật tiếp dẫn có phải chính là thông đạo lợi dụng Thôn Thiên Hoàn và Sơn Hà Đỉnh mới có thể mở ra để tiến vào vực thứ năm?

Ngưu Hữu Đạo hoài nghi:

“Vật tiếp dẫn chính là thông đạo? Có thể hiểu như vậy sao?

Triệu Hùng Ca:

“Trừ đó ra thì nó còn có thể là cái gì? Tu sĩ lui tới không thể nào vẫn ở lại sa mạc Vô Biên đợi người tới lấy đỉnh được, sa mạc Vô Biên ngoại trừ người chính là bò cạp, không phải người cũng không phải thông đạo, chẳng lẽ lại là bọ cạp sao?

“Bọ cạp...

Ngưu Hữu Đạo đột nhiên giơ tay lên, dường như nhớ ra cái gì, ánh mắt liên tục lóe lên:

“Trầm Phật địa...

Triệu Hùng Ca cũng đã nhìn ra, chờ tại chỗ, không quấy rầy hắn suy nghĩ.