Đạo Quân

Chương 1706: Ô Thường, chiêu hồn đại pháp! (1)




Nào ngờ Kim Húc lại có thể bị bắt, lại có thể đổi thành sư phụ hắn tới trấn thủ. Điều này cũng không có gì, vấn đề lớn nhất bây giờ là Ngưu Hữu Đạo chết rồi, hắn có nên rời khỏi Vô Lượng Viên hay không? Nhất thời hắn khó có thể lựa chọn.

Sao có thể sẽ chết như vậy được? Hắn thật sự không nghĩ ra, hắn biết quá rõ, nội gian chó má gì đó hoàn toàn là giả. Sao Ngưu Hữu Đạo có thể bởi vì để lộ tin tức nội gian giả mạo mà bị giết được? Không có khả năng! Nhưng Thánh địa không có khả năng có tin tức sai được, Ngưu Hữu Đạo nhất định đã chết rồi!

Bây giờ hắn thật sự bất đắc dĩ, muốn hỏi trời xanh tại sao có thể như vậy được...

Ngưu Hữu Đạo khoanh chân ngồi tĩnh tọa bên trong thạch thất chậm rãi mở mắt ra, trong miệng thở ra một hơi máu, tinh khí thần đều chậm lại.

Thấy hắn điều trị thu công, ba người đang im lặng chờ đợi bên cạnh lập tức vây quanh. Tần Quan lên tiếng nói:

“Tộc trưởng của Hồ tộc cho người ta tới nhắn, nói trưởng lão tỉnh thì thông báo một tiếng, bảo đồ đã tới, mời trưởng lão đi qua một chuyến.

Ngưu Hữu Đạo gật đầu đứng dậy, bước một bước rồi dừng lại và nhìn về phía Côn Lâm Thụ hỏi:

“Vết thương của ngươi không sao chứ?

Côn Lâm Thụ lắc đầu:

“Đã uống thuốc nhưng không thể thi pháp, tối đa là khôi phục chậm một chút nhưng không có gì đáng ngại!

Ngưu Hữu Đạo:

“Không phải ta không tin các ngươi, mà là có một số việc không thể coi thường được. Ta tạm thời không thể để cho các ngươi ra ngoài, chỉ có thể khiến ba người các ngươi chịu oan ức ở đây một thời gian ngắn. Phong tỏa pháp lực của các ngươi là sợ các ngươi đợi lâu không suy nghĩ thông suốt sẽ mạnh mẽ ra ngoài. Nhất là Côn Lâm Thụ ngươi luôn nhớ kỹ chuyện của Thiên Hỏa Giáo bên kia, ngươi rất có thể sẽ đi nhắc nhở gì đó. Có vài chuyện, ta có thể giúp ngươi được toại nguyện, có vài chuyện, ta không thể giúp ngươi toại nguyện được. Không quan tâm ngươi có thể suy nghĩ thông suốt hay không, ta đều phải tạm thời khống chế các ngươi ở đây. Đây cũng là tốt cho các ngươi thôi, sau này các ngươi sẽ hiểu!

Côn Lâm Thụ nói:

“Tất cả đều nghe đạo gia sắp xếp.

Ngưu Hữu Đạo giơ tay lên và ra hiệu ba người dừng lại, một mình rời đi.

Hắn vừa xuất hiện liền có Hồ tộc thông báo cho Hắc Vân. Chỉ một lát sau, đám người Hắc Vân đã đi ra đón hắn, thần thái đều có vẻ hưng phấn.

“Nghe nói đồ đã đến rồi?

Ngưu Hữu Đạo hỏi một câu.

“Đúng vậy! Đồ đã tới rồi.

Hắc Vân đưa tay mời.

Mấy người tiến vào một gian phòng đá có hai vị trưởng lão tự mình canh gác. Hắc Vân đi tới bên cạnh bàn và mở một hộp ngọc nhỏ ra, lập tức thấy được có ánh sáng màu đỏ ôn hòa phát ra.

Ngưu Hữu Đạo tới gần nhìn. Mười hai Vô Lượng Quả nằm yên ổn ở trong đó, hắn thò tay sờ vào một quả để kiểm tra.

Hắc Vân đứng bên cạnh hưng phấn nói:

“Ngươi tính sắp xếp chuyện này thế nào?

Ngưu Hữu Đạo tiện tay ném vào tay hắn:

“Giúp lão tộc trưởng khôi phục rồi nói sau!

Thấy hắn nghĩ đến lão tộc trưởng mà hoàn toàn không keo kiệt, các hồ yêu lập tức liên tục gật đầu vỗ tay khen ngợi, trong ánh mắt nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo lại có thêm thiện cảm. Dù sao đây cũng là vật báu vô giá đặc biệt trân quý!

Thật ra, cho dù Ngưu Hữu Đạo không nói, bọn họ cũng nhất định phải tranh thủ một quả cho lão tộc trưởng trước.

Trái cây vừa đến, Ngưu Hữu Đạo còn chưa chữa thương tỉnh lại, bọn họ đã chuẩn bị khôi phục cơ thể cho lão tộc trưởng, cũng không phải muốn chờ Ngưu Hữu Đạo đồng ý mà hắn không đồng ý cũng không được.

Bọn họ cảm thấy đây là mình nên được, không có Hồ tộc giúp đỡ, Ngưu Hữu Đạo không có khả năng nhận được những Hồ Tiên Quả này, dựa vào cái gì mà không cho bọn họ một phần?

Đương nhiên, Ngưu Hữu Đạo có thể chủ động tỏ thái độ cũng tiết kiệm miệng lưỡi tranh cãi hoặc gây ra mâu thuẫn.

Khi bên này cẩn thận cất kỹ trái cây, Ngưu Hữu Đạo thử hỏi tiếng:

“Với dược lực của trái cây, tộc trưởng phải mất bao lâu mới có thể khôi phục lại?

Hắc Vân:

“Cơ thể của lão tộc trưởng đã từng tạo hình, có dược lực của Hồ Tiên Quả thì dĩ nhiên có thể khôi phục năng lực biến hóa. Vấn đề bây giờ là lão tộc trưởng bị tổn thương tới căn bản nên cần phải khôi phục cơ thể bị tổn thương.

Ngưu Hữu Đạo hiểu rõ. Đây là chỉ khôi phục lại con mắt thứ ba do Ngân Cơ tự mình móc đi. Hắn gật đầu nói:

“Bây giờ có thể bắt đầu được chưa?

Hắn đưa trái cây chó lão tộc trưởng khôi phục cũng có một nguyên nhân khác, hắn không có kinh nghiệm sử dụng Vô Lượng Quả, Hồ tộc bên này nhất định là có kinh nghiệm nên hắn muốn quan sát một chút.

Hắc Vân:

“Chỉ cần Hồ Tiên Quả tới là lập tức có thể bắt đầu, tuy nhiên phải chờ người tới đã. Ta đã triệu tập các đại trưởng lão ở Hoang Trạch Tử Địa, bọn họ sẽ mau chóng chạy về để hợp lực trợ giúp lão tộc trưởng khôi phục.

Lúc này Ngưu Hữu Đạo khiêm tốn thỉnh giáo:

“Sử dụng Hồ Tiên Quả còn cần những người khác trợ lực mới được sao?

Hắc Vân lắc đầu, giải thích:

“Không phải, ngươi không phải là không biết tình hình của lão tộc trưởng. Ngài vẫn trong trạng thái hôn mê nên không có cách nào thi triển yêu lực để luyện hóa dược lực của tiên quả không thể đạt được mục đích khôi phục. Bởi vậy nhất định phải có người ngoài rót lực vào giúp đỡ. Dựa vào mấy người chúng ta, sợ là yêu lực không đủ sẽ có sơ suất nên vẫn chờ người đến đông đủ thì ổn thỏa hơn.

“Thì ra là thế.

Ngưu Hữu Đạo gật đầu. Nếu như thế, vậy cũng chỉ có thể đám người kia đến đông đủ lại nói sau, không thể gấp được.

Sau khi hắn hỏi thăm qua, được biết đại khái còn phải gần nửa ngày sau những trưởng lão này mới có khả năng lần lượt chạy tới, Hắc Vân còn phải để bọn họ khôi phục yêu lực hao tổn do vất vả chạy trên đường nữa.

Đối với Hồ tộc, giúp đỡ Ngân Cơ khôi phục là chuyện lớn, không thể qua loa được, phải cẩn thận vẹn toàn.

Ngưu Hữu Đạo cũng không sốt ruột, nhân lúc vết thương mới khôi phục, tinh lực tăng trở lại, hắn bắt đầu sắp xếp chuyện của mình.

...

Đại La Thánh địa, La Phương Phỉ vội vàng đi tới phòng làm việc của Sa Như Lai.

Sa Như Lai chỉ ngẩng đầu nhìn nàng rồi tiếp tục vùi đầu làm công việc của mình, nào ngờ La Phương Phỉ chống hai tay xuống bàn và cúi người nói:

“Sư huynh, có chuyện không may rồi, Ngưu Hữu Đạo đã chết.

Sa Như Lai thoáng ngẩn người ra và chậm rãi ngẩng đầu nói với vẻ khó có thể tin nổi:

“Muội nói gì?

La Phương Phỉ:

“Ngưu Hữu Đạo chết rồi, hắn bị người ta giết ở Hoang Trạch Tử Địa.

Sa Như Lai chấn động mà đứng phắt dậy, trầm giọng nói:

“Sao có thể như vậy được?

La Phương Phỉ sửng sốt, không ngờ được sư huynh lại có phản ứng lớn như vậy:

“Điều này có gì mà không thể chứ? Ta vừa xác nhận rồi, không sai được đâu.

Sa Như Lai:

“Bị ám sát ở Hoang Trạch Tử Địa... do Yêu hồ làm à?

La Phương Phỉ:

“Không, nghe nói là một đám người bịt mặt làm. Chúng dó thân phận không rõ, trước mắt đang truy tìm điều tra thân phận của hung thủ, ngay cả phụ thân cũng bị kinh động phải đi tới Vấn Thiên Thành.

“Chết rồi?

Sa Như Lai tự mình lẩm bẩm, rời khỏi bàn rồi đi qua đi lại với dáng vẻ có chút mờ mịt, khó có thể tiếp nhận được.

Trước đây không lâu, hắn đã nhận được tin tức từ bên phía Vấn Thiên Thành, nói là người Vô Song Thánh Địa đã khống chế nhân viên của bảy phái, hắn còn đang buồn bực không biết có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ là vì chuyện này sao?

Thấy phản ứng của sư huynh có chút thất thường, La Phương Phỉ nghi ngờ nói:

“Sư huynh làm sao vậy?

Sa Như Lai lắc đầu thở dài:

“Ta không sao.

La Phương Phỉ lại gần kéo cánh tay hắn:

“Ta nhìn ra được, sư huynh quả nhiên là rất quan tâm tới Ngưu Hữu Đạo, huynh thưởng thức hắn sao? Ta biết Ngưu Hữu Đạo có chút năng lực, chết đi thật sự có chút đáng tiếc.

Nghe nàng nói vậy, Sa Như Lai tỉnh táo lại và phủ nhận:

“Muội suy nghĩ nhiều rồi, ta chỉ quá giật mình thôi. Bây giờ Ngưu Hữu Đạo có thân phận gì? Chính là nhận lệnh của Thánh Tôn tới đôn đốc kiểm tra, ai có lá gan lớn tới mức ra tay giết hắn như vậy chứ?