Lời này vừa nói ra, Ngưu Hữu Đạo cảm thấy không ổn, ho khan một tiếng nói: "Là ta hồ đồ rồi, loại chuyện này cần phải ngươi tình ta nguyện, không thể cưỡng ép, làm sao có thể nói nhất định thúc đẩy, là ta nói sai rồi." Một câu hai ý nghĩa.
Thương Thục Thanh lại cúi đầu chải tóc dài trong tay, thấp giọng nói: "Cảm ơn Đạo gia quan tâm, Thanh nhi không muốn lấy chồng!"
"....." Ngưu Hữu Đạo còn có thể nói gì nữa?
Qua một hồi lâu, Thương Thục Thanh lại hỏi: "Đạo gia có ý trung nhân chưa?"
Ngưu Hữu Đạo: "Có!"
Răng ngà Thương Thục Thanh cắn cắn môi, yếu ớt hỏi: "Thanh nhi có thể biết là ai không?"
"Không muốn nói, đã lâu không gặp rồi." Ngưu Hữu Đạo líu ríu chậm rãi nhắm mắt, không tiếp tục lên tiếng.
.....
Cửa mở, quản gia Phạm Chuyên chờ đợi ở trong đình viện lập tức đi đến cửa, chỉ thấy hai người vợ đẹp đang giúp Cao Kiến Thành sửa sang lại sau khi thức dậy mới mặc y phục, không có làm bừa.
"Tướng gia!" Phạm Chuyên đứng ở cửa gật đầu ra hiệu một chút.
Cao Kiến Thành hiểu ý, biết có việc, liền phất tay ra hiệu hai người phụ nữ lui xuống.
Phạm Chuyên lúc này mới đi đến, từ trong dây lưng móc ra một phần mật thư: "Đạo gia gửi thư đến."
Đối với việc Ngưu Hữu Đạo trở thành trưởng lão Tử Kim động, bên này trước đó đã nhận được tin, Cao Kiến Thành vì thế còn từng cảm khái qua, phát hiện lo lắng lúc trước quá lo xa rồi, vị đó sớm đã chuẩn bị sẵn đường lui, không lo lắng mâu thuẫn trong lúc đó cùng với ba đại phái.
Sau khi nhận thư xem qua, Cao Kiến Thành xoay người đi đến bên cạnh giá cắm nến, đích thân đốt đi bức thư, nhìn ánh lửa trong tay, chân mày nhíu sâu.
Phạm Chuyên đã xem qua bức thư trước đi đến bên cạnh, thấp giọng nói: "Tướng gia, chuyện này e là không dễ làm a."
Ném xuống tro tàn trong tay, Cao Kiến Thành chắp tay lưỡng lự hồi lâu, cuối cùng dừng bước, sau khi nhắm mắt suy tư một hồi, mở mắt lại híp mắt nói: "Hắn đối với chúng ta phía bên này vẫn luôn cẩn thận bảo vệ, không phải là việc quan trọng sẽ không tuỳ tiện bắt đầu sử dụng chúng ta phía bên này, lên tiếng rồi, thì nhất định là việc quan trọng, lão phu không thể khước từ, chỉ có thể ra tay!" Nói rồi quay người đi ra ngoài.
Sau khi dùng xong bữa sáng, rời phủ ngồi một chiếc xe ngựa chạy thẳng đến hoàng thành tham gia tảo triều.
Trong triều đình, phía dưới đế vương, đứng hàng cấp cao nhất.
Bách quan nghị sự xong xuôi, sau khi bãi triều, Cao Kiến Thành để một tên thái giám thông báo, đơn độc cầu kiến hoàng thượng Thương Kiến Hùng.
Trong ngự thư phòng, quân thần hai người gặp nhau, tâm tình Thương Kiếm Hùng không tốt, cảm xúc hiện ở trên mặt.
Cao Kiến Thành hỏi dò: "Bệ hạ có phải là bởi vì việc Ngưu Hữu Đạo trở thành trưởng lão Tử Kim động mà phiền não?"
Thương Kiến Hùng từ sau ngự án vỗ tay vịn đứng dậy, lách qua bàn, dạo bước đi đến bên cạnh ông ta, nghiêm mặt nói: "Ngưu tặc lắc mình biến hoá, thân phận địa vị bây giờ, muốn động đến hắn càng khó hơn, cơ hồ không có bất kỳ cơ hội nào. Thương Triều Tông có hắn chống lưng rồi...." Lắc đầu: "Hoạ lớn a!"
Cao Kiến Thành thấp giọng nói: "Chúng ta không động nổi hắn, không có nghĩa là ba đại phái tự mình không động nổi hắn."
Thương Kiến Hùng nhất thời hứng thú: "Đại Tư Không có cao kiến gì?"
Cao Kiến Thành nói: "Lão thần nhận được tin tức, bên phía Bắc châu, chưởng môn Thiên Ngọc môn Bành Hữu Tại đi Tử Kim động, đã gặp mặt Ngưu Hữu Đạo, còn có vương phi Dung thân vương làm bạn, Bành Hữu Tại còn nhận trọng lễ của Ngưu Hữu Đạo, hai bên có lẽ đã chung một thuyền."
Thương Kiến Hùng không hiểu: "Việc này quả nhân biết, thì có thể làm gì? Hoàn toàn bó tay!"
Cao Kiến Thành: "Bên phía Bắc châu, có không ít quan viên triều đình phái đi, những năm gần đây cũng nhận được không ít thứ tố cáo tội trạng của những quan viên kia, có thể phái người đi làm theo y chang, sau khi kiểm chứng từng việc một, tội trạng thế nhưng để lộ cho Thiệu Đăng Vân!"
Thương Kiến Hùng càng ngày càng không hiểu: "Vì sao phải để lộ cho Thiệu Đăng Vân?"
Cao Kiến Thành: "Bành Hữu Tại và Thiệu Đăng Vân đều thành người của Ngưu tặc, giường nằm thì há lại để cho người khác ngủ say sưa (1), chỉ cần có lý do động thủ, bên phía Bắc châu rất có thể sẽ ra tay xử lý quan viên triều đình phái đi?"
(1) Giường nằm thì há lại để cho người khác ngủ say sưa: ý chỉ không để người khác xâm phạm đến lợi ích của bản thân.
Thương Kiến Hùng: "Bắc châu dám hành động thiếu suy nghĩ sao? Những người đó ít nhiều gì cũng có dính dáng đến ba đại phái..." Nói đến đây giật mình, dường như hiểu ra được chút gì đó: "Ý của Đại Tư Không là..."
Cao Kiến Thành gật đầu: "Bất động, thì tất thảy như cũ, cũng không tổn thất gì. Nếu như động rồi, thì k1ch thích mâu thuẫn của Ngưu tặc và ba đại phái, một việc không thể trở mặt, sau đó tuỳ thời lại thêm vài việc, sớm muộn khiến ba đại phái và Ngưu tặc hoàn toàn trở mặt!"
Thương Kiến Hùng chần chừ: "Thật sự động rồi, há chẳng phải tiện nghi cho Ngưu tặc, cho hắn cơ hội khống chế toàn bộ Bắc châu?"
Cao Kiến Thành: "Bệ hạ, Thiệu Đăng Vân và Bành Hữu Tại đều trở thành người của Ngưu tặc, có được hai người họ thao túng song song, Bắc châu đã là Bắc châu của Ngưu tặc! Nếu đã như vậy, xem xem có thể làm suy giảm tới lợi ích của một ít người trong ba đại phái hay không, khiến những người đó và Ngưu Hữu Đạo thành hai thế đối địch!"
Thương Kiến Hùng hơi nhíu mày, khoé mắt nhảy lên, xem xem vị cựu thần ở trước mắt này nhiều thêm một chút, phát hiện lão già này đủ hung ác, vì báo mối thù giết con, lại không tiếc tính mạng của nhiều quan viên triều đình như vậy, có điều rất hợp ý ông ta...
"Trưởng lão Tử Kim động..."
Trong Hiên các, Thiệu Bình Ba cầm trong tay tình báo tình hình cụ thể nước Tấn mà tổ chức Hắc Thuỷ Đài đưa đến, không nhịn được líu ríu than thở một tiếng.
Mấy ngày trước y đã nhận được tin tức, sau đó lập tức yêu cầu điều tra tường tận.
Nội tình kỹ càng thật sự và quá trình cụ thể nhất thời khó mà đạt được, nhưng một số tình hình bây giờ có dược đã đủ để y đưa ra phán đoán nhất định.
Trong lòng y phiền muộn, nhớ năm đó, Ngưu Hữu Đạo có là cái thá gì, so với y cách xa một trời một vực, một ánh mắt của y không đúng liền đủ để Ngưu Hữu Đạo chạy trối chết, nhưng hôm nay, y bị bỏ rơi lại phía sau vẫn luôn giậm chân tại chỗ, mà Ngưu Hữu Đạo đã trở thành trưởng lão Tử Kim động, trên tay còn nắm giữ quyền lực khổng lồ.
Trong lòng nhất thời hiện lên một tia hối hận, nếu như sớm biết Hiểu Nguyệt các muốn dựng nước, ban đầu không bằng tham gia vào Hiểu Nguyệt các, vậy thân phận địa vị của y bây giờ đương nhiên sẽ khác.
Tia hối hận này rất nhanh lại bị y ép xuống, nếu như ban đầu gia nhập vào Hiểu Nguyệt các, Ngưu Hữu Đạo sau đó nhất định sẽ nghĩ mọi cách giế t chết y, nếu như lấy phối hợp Hiểu Nguyệt các khởi binh để uy hiếp, Hiểu Nguyệt các còn không biết sẽ làm ra chuyện hoang đường gì đối với y đây, quá nguy hiểm rồi, vẫn là nương nhờ vào nước Tấn ổn thoả hơn.
"Bây giờ muốn động vào hắn, càng khó hơn rồi." Thiệu Bình Ba quay đầu buông tiếng thở dài với Thiệu Tam Tỉnh ở một bên.
Thiệu Tam Tỉnh do dự một hồi, nhắc nhở nói: "Đại công tử, không bằng để người tung ra lời đồn, cứ nói Ngưu Hữu Đạo muốn làm chưởng môn Tử Kim động!"
Thiệu Bình Ba hiểu ý của ông ta, nhưng lại lắc đầu nói: "Không phải lúc! Bên phía nước Vệ, đại sự sắp đến, ta không muốn thu hút sự chú ý của hắn đối với ta. Một khi lời đồn truyền ra, người hắn hoài nghi đầu tiên sẽ là ta, việc bên phía nước Vệ nhất định phải bí mật cẩn trọng, thủ đoạn tên đó quỷ dị khó lường, ta không muốn thu hút sự chú ý của hắn mà dẫn đến thêm phiền toái. Hắn bây giờ vừa mới đặt chân đến Tử Kim động, hẳn là có rất nhiều việc cần phải ứng đối, tinh lực của hắn tạm thời không thể chú ý đến ta, trước khi việc thành, ta cần phải duy trì khiêm tốn, đừng ở trong sự lựa chọn tốt nhất trong tầm mắt của hắn.