Đạo Quân

Chương 1188: Y như chim non nép vào người (2)




Không chỉ nàng ta, còn cả An Diệu Nhi và Lâm Phi Yến nữa.

Ba nữ đệ tử của Lưu Tiên tông, Phù Vân tông, Linh Tú sơn đều tự tìm chỗ để nương thân.

Ba phái đều cử ra một nữ đệ tử như vậy, sau khi bên này ép Ngưu Hữu Đạo đi, các nàng liền hoàn toàn không nơi nương tựa, trong thời gian ngắn thì không sao, về lâu về dài, các nàng thân là nữ nhân ở trong thế giới nguy hiểm này sự bất an và sợ hãi không cần nghĩ vẫn có thể tưởng tượng được.

Có đôi lúc đẹp thật sự cũng không phải chuyện tốt, ba phái Lưu Tiên tông cố ý cử người đi hầu hạ Ngưu Hữu Đạo, tư sắc đương nhiên đều không tệ.

Cả đám nam nhân ở đây tịch mịch lâu ngày, cộng thêm ba nàng tư sắc không tệ, có người tìm các nàng hóa giải tịch mịch cũng không có gì là lạ.

Lúc đầu ba người còn kháng cự, nhưng ba người chẳng còn cách nào khác, nếu không ai lên tiếng giúp các nàng, chuyện nguy hiểm, chuyện vất vả phần lớn đều sắp xếp các nàng làm.

Sau khi ba người bị dày vò một trận, ai nấy đều không thể chịu đựng được nữa, các nàng nhận ra rằng không gì dễ bằng thả lỏng lưng quần của mình, thế là ai nấy đều lần lượt thả lỏng dây lưng quần, tự tìm cho mình đệ tử ba phái lớn tương đối có quyền phát ngôn để nương tựa.

Trái phải đều phải tháo lỏng dây lưng quần, trái phải đều muốn trèo cành cao, vậy thì dĩ nhiên phải trèo cành cao nhất.

Các nàng muốn nương thân theo các vị trưởng lão chủ sự của ba phái lớn, nhưng ba vị đó dù có lòng nhưng cũng phải chú ý ảnh hưởng, ở cái nơi không gì che đậy xảy ra quan hệ gì cũng không thể che giấu mọi người này, ba người chỉ có thể tìm các đệ tử tương đối có quyền phát ngôn của ba phái lớn để hiến thân lấy lòng.

Có người bảo bọc, kết quả dĩ nhiên dễ chịu hơn, không cần phải mạo hiểm bôn ba vất vả khắp nơi, chỉ đi theo liên minh trung tâm của Nước Yến làm vài chuyện vặt vãnh, cả chặng đường rất thoải mái bình an.

Triệu Đăng Huyền: “Phát hiện ra Ngưu Hữu Đạo...” Gã ta kể đại khái tình hình.

Đổng Kim Hoàn giật nảy cả mình: “Mấy trăm người Thái Kim Kỳ đều bị Ngưu Hữu Đạo giết? Ngưu Hữu Đạo có thể tiêu diệt nhiều người của Linh Hư phủ và Đại Khâu môn như vậy sao?”

Nói thật, nàng ta sợ hãi, nàng ta không ngờ Ngưu Hữu Đạo rơi vào tình huống như vậy rồi mà vẫn còn có được năng lực lớn đến thế.

Xử lý được nhiều người của những phái lớn như vậy, dưới cái nhìn của nàng ta, đó là chuyện ngay cả nghĩ nàng ta cũng không dám nghĩ đến. Sau lưng nàng ta túa mồ hôi lạnh, nhớ tới hình ảnh duy ngã độc tôn của Ngưu Hữu Đạo đứng chống kiếm bên ngoài Mao Lư sơn trang, trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi khó ngăn chặn được.

Triệu Đăng Huyền nhìn xung quanh, đưa tay kéo eo nàng ta, bóp mông nàng ta một cái, trêu chọc nói: “Sao? Sợ rồi à?”

Đổng Kim Hoàn chủ động ôm lấy gã ta, dịu dàng dựa vào lồng ngực gã ta, tủi thân nói: “Triệu lang, chàng không biết đâu, ở Nam châu, Ngưu Hữu Đạo thực sự quyền thế ngập trời, cho dù là giới tu hành hay giới quyền quý thế tục, không ai dám đối nghịch với hắn, ngay cả chưởng môn của bọn thiếp nhìn thấy hắn còn phải quy củ gọi một tiếng “Đạo gia”, một khi hắn còn sống sót trở ra, chỉ cần nửa câu nói thiếp sẽ phải chết không có chỗ chôn! Đến lúc đó còn không biết hắn muốn tra tấn thiếp như thế nào, chàng nói sao thiếp có thể không sợ được cơ chứ?”

Triệu Đăng Huyền hưởng thụ cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, cười haha nói: “Đừng lo, bây giờ ba nước đang muốn liên thủ thu thập hắn, nàng cho rằng hắn còn có thể sống sót ra ngoài được hay không?”

Đổng Kim Hoàn: “Nhưng trong lòng thiếp thân thật sự bất an và sợ hãi, trước đây không phải cũng tưởng rằng hắn đã cùng đường mạt lộ sao? Hắn có thể trở thành bá chủ một phương ở Nam châu, chắc chắn thủ đoạn không tầm thường, thiếp thân thật sự sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!”

Triệu Đăng Huyền vỗ vỗ sau lưng nàng ta: “Cho dù hắn có thể ra ngoài thì đã sao? Giờ nàng đã là nữ nhân của ta, có Tiêu Dao cung ta bảo vệ nàng, hắn dám động vào nàng sao? Ra khỏi nơi này, hắn có quyền thế ngập trời ở Nam châu thì đã sao? Không phải vẫn phải nhìn sắc mặt Tiêu Dao cung ta để làm việc à? Lui một vạn bước mà nói, nếu hắn thật sự may mắn ra ngoài được, nàng cứ yên tâm, ta sẽ ra mặt đánh tiếng, Ngưu Hữu Đạo hắn cũng sẽ phải ngoan ngoãn nể mặt ta mấy phần. Sư môn nàng sẽ càng không dám động tới nàng!”

Nghe gã ta nói vậy, có được lời cam đoan này của gã ta, trái tim đang lo lắng của Đổng Kim Hoàn cũng thả lỏng xuống, gương mặt đầy dịu dàng nói: “Triệu lang, thiếp thân là người của chàng rồi, cả đời này đều phải nhờ chàng chăm sóc đấy.”

“Biết là người của ta là đúng rồi, nàng cứ yên tâm, cho dù ta cưới nàng sẽ hơi phiền phức, nhưng truyền lời cho sư môn nàng để nàng trở thành một người ở trên mọi người trong môn thì vẫn không thành vấn đề.” Triệu Đăng Huyền cười haha nói, đưa tay nhéo cái cằm đầy đặn cùa nàng ta. “Đây giờ không phải lúc chàng chàng thiếp thiếp, mau thu dọn một chút, chuẩn bị lên đường đi, sau này nếu có cơ hội, ta sẽ tranh thủ để nàng đích thân đi nhặt xác Ngưu Hữu Đạo, sau khi nàng trở về cũng dễ bàn giao với sư môn.”

“Vâng!” Đổng Kim Hoàn liên tục gật đầu, nghe lời y như con chim non nép vào người vậy.

Không chỉ mình nàng ta nghe tin mà sợ hãi, An Diệu Nhi và Lâm Phi Yến cũng rất căng thẳng, đương nhiên cũng đều đã tìm được người trấn an.

...

Nhân mã ba nước liên thủ hành động tìm kiếm, trên đường không tìm được Ngưu Hữu Đạo và đám người hải ngoại kia mà lần lượt gặp người Nước Hàn và Nước Tống.

Muốn không gặp cũng khó, hai nước Hàn Tống cũng gặp người của Vạn Động Thiên phủ đi khắp nơi tìm kiếm chưởng môn, sau khi được đệ tử Vạn Động Thiên phủ chỉ điểm vị trí liền cố ý đến tìm Nước Yến.

Nhân mã liên thủ của ba bên Yến, Vệ, Tề lúc này mới hiểu ra, đám người hải ngoại kia không chỉ đánh bại người hai nước Tề, Vệ, mà còn cướp bóc của Thiên Nữ giáo Nước Hàn và Huyết Thần điện Nước Tống, số lượng linh chủng trên tay chúng đã vượt quá mức tưởng tượng của bọn hắn.

Ba nước liên thủ lập tức không thể kiềm chế được lửa nóng trong lòng, suy nghĩ tìm đám người hải ngoại kia càng trở nên mãnh liệt, còn về phần Ngưu Hữu Đạo trở thành chó săn của đám tu sĩ hải ngoại thì đã trở thành thứ yếu rồi.

Yến, Vệ, Tề giấu diếm hai nước Hàn, Tống, không nói chân tướng cho bọn hắn, vì có ba nhà liên thủ đã đủ giải quyết đám người hải ngoại kia, không đáng dung nhập thêm hai nhà nữa để phải chia thêm chén canh.

Nhưng tình thế đã không còn là việc bọn hắn có thể chi phối, có người động tay động chân trong bóng tối thế nên rất không may, người của Yến, Tề, Vệ đã rơi vào tay Hàn, Tống trong lúc tìm kiếm, khiến hai nước biết được chân tướng.

Hàn, Tống ở ngoài chiến trường đánh nhau đến mức ta sống ngươi chết lập tức liên thủ, chuẩn bị theo đuôi nhân cơ hội làm ngư ông đắc lợi.

“Đám người hải ngoại kia đã đoạt hết linh chủng trên tay Thiên Nữ giáo, Huyết Thần điện, Linh Hư phủ, Đại Khâu môn?”

Rất không may, người Yến, Tề, Vệ phái đi tìm kiếm lại rơi vào tay Nước Tấn, nghe thấy đệ tử báo cáo, Thái Thúc Sơn Nhạc trưởng lão Khí Vân tông lập tức đem người tới, đích thân tra hỏi xác nhận.

Tu sĩ trùng hợp bị bắt liên tục cầu khẩn: “Không dám dấu gì trưởng lão! Trưởng lão, ta chỉ là một tán tu, không phải người của bên nào, làm chân chạy việc bôn ba khắp nơi cũng do tình thế bất đắc dĩ, vẫn mong trưởng lão giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho ta!”

“Được, chỉ cần ngươi đảm bảo những gì ngươi nói là sự thật, lão phu nói lời giữ lời, tha cho ngươi khỏi chết!” Thái Thúc Sơn Nhạc hứa hẹn, vung tay lên, cho người áp giải đi, sau đó nhướng mày, tay vuốt râu trắng, hai mắt tỏa sáng cười lạnh.

Được biết trên tay đám người hải ngoại cướp được một lượng lớn linh chủng, làm một vố có thể bằng làm mấy vố, nếu nắm được cơ hội này chắc chắn sẽ tạo dựng được cơ sở giành lấy hạng nhất, lợi ích cực lớn đặt ngay trước mắt, Thái Thúc Sơn Nhạc không thể kềm chế được, huống hồ Tần quốc còn chỉ định muốn xử lý Ngưu Hữu Đạo, sao có thể bỏ lỡ được, thế nên ông ta liền hùng hổ dẫn nhân mã Nước Tấn tiến lên.