Đạo Quân

Chương 1113: Thiên cốc bạt kiếm (1)




Ngưu Hữu Đạo không có ý đó, cũng không đáng phải lấy phương thức thông gia để khống chế Nam châu. Vì thế, mọi người mở miệng hoàn toàn không thích hợp.

Nói trắng ra, Thương Thục Thanh như vậy, đã không xứng với Ngưu Hữu Đạo.

Có một số việc một khi bỏ qua, khả năng sẽ vĩnh viễn bỏ qua.

Thiên lao Tống Kinh, La Chiếu vừa tiếp nhận thẩm vấn xong được giải về phòng giam.

Chạng vạng tối, cửa thiên lao một lần nữa mở ra. Lần này kéo theo một người khác, là Văn Du, mưu sĩ tâm phúc của La Chiếu, người toàn vết máu loang lổ.

Hắn ta không có được đãi ngộ tốt như La Chiếu, nhân viên thẩm vấn đã dùng hình với hắn ta.

Nghe được tiếng vang, La Chiếu chỉ nhìn qua hàng rào phòng giam. Ánh sáng trong nhà lao không tốt, cũng không thấy rõ là ai, chỉ ước chừng người đó bị nhốt cách mình mấy gian.

Tiếng bước chân rời đi, lại có tiếng bước chân đến, có người đứng bên ngoài phòng giam, một gương mặt quen thuộc đang mỉm cười: “Đại đô đốc chịu khổ rồi.”

“Đại tổng quản?” La Chiếu kinh ngạc. Người đến chính là Tổng quản đại nội Mạc Cao.

Mạc Cao bảo cai ngục mở cửa, lấy hộp cơm từ tay thái giám bên cạnh bước vào, để hộp cơm lên trên bàn, bày ra trước mặt: “Bệ hạ bảo lão nô mang chút rượu thịt đến cho Đại đô đốc.”

“Tạ bệ hạ.” Giọng nói La Chiếu trầm xuống.

Bày thức ăn xong, Mạc Cao xoay người nói: “Sự việc đến nước này rồi, áp lực của bệ hạ cũng rất lớn. Bệ hạ đã phái người tìm kiếm Tôn phu nhân khắp nơi. Chỉ cần phu nhân trở về, tất sẽ đến Lăng Tiêu các làm loạn. Lăng Tiêu các sẽ tạo áp lực với triều thần, triều thần nhất định sẽ nhả ra. Đến lúc đó Đại đô đốc có thể ra ngoài.”

La Chiếu hỏi: “Có đầu mối gì sao?”

“Tạm thời còn chưa có.” Mạc Cao lắc đầu, cố ý nhắc nhở một câu: “Chẳng những trong triều xuất hiện mâu thuẫn, nội bộ ba Đại Phái cũng xuất hiện mâu thuẫn. Áp lực của bệ hạ rất lớn. Có người cảm thấy cơ hội đã đến, muốn bệ hạ tự nhận lỗi thoái vị, ngay cả ba Đại Phái cũng đã hoạt động. Đại đô đốc hiểu ý của lão nô chứ?”

La Chiếu khẽ gật đầu. Đây là muốn y tiếp tục chống đỡ sự việc.

Mạc Cao nói: “Hiểu là tốt rồi. Cho nên, Đại đô đốc nhất định phải một ngụm cắn chết. Bệ hạ sở dĩ đồng ý đều là bị ngươi mê hoặc, bởi vì sự kiên trì của ngươi mà bất đắc dĩ. Chỉ cần bệ hạ ổn định thế cục, Đại đô đốc sớm muộn gì cũng sẽ ra ngoài, chỉ là tạm thời chịu chút thiệt thòi mà thôi.”

La Chiếu cười lạnh: “Đã đến nước này rồi còn nội đấu.”

Mạc Cao thở dài: “Ai nói không phải chứ? Càng loạn, lại càng toát ra nhiều yêu ma quỷ quái. Cái này chính là nhân tâm. Haiz, bây giờ chó dại quá nhiều, ta đến đây cũng không dễ dàng. Đại đô đốc có lời gì cần lão nô chuyển cáo cho bệ hạ không?”

La Chiếu nói: “Rượu!”

“Được rồi, bao no.” Mạc Cao gật đầu đồng ý, sau đó chắp tay quay người rời đi.

Đây là lần đầu tiên Ngưu Hữu Đạo đến Phiêu Miểu các.

Bí cảnh Thiên Đô cách Phiêu Miểu các không xa. Người tiến vào bí cảnh cũng không có tư cách bước vào Phiêu Miểu các, chỉ có thể từ xa đứng nhìn khí thế của Phiêu Miểu các một chút.

Đám người Ngưu Hữu Đạo có phi cầm, không cần lặn lội đường xa, sát giờ mới tới. Bởi vậy được xem là nhóm đến tương đối trễ.

Khi bọn họ đến, trong một sơn cốc gần Thiên Đô Phong đã tụ tập không ít tu sĩ và tán tu từ khắp nơi đến.

Sơn cốc này được gọi là Thiên cốc, vừa lúc nằm ngay cửa vào bí cảnh Thiên Đô.

Khi đám người Ngưu Hữu Đạo đến, ít nhiều vẫn tạo nên sự rối loạn. Một loạt phi cầm đáp xuống, mọi người không biết là ai. Chiến trận phô trương như vậy chỉ có đệ tử Vạn Thú môn lúc trước mà thôi.

Cũng không còn cách nào, Vạn Thú môn là nơi bán phi cầm cỡ lớn. Đệ tử lớn nhỏ tiến vào bí cảnh Thiên Đô đều được phi cầm cỡ lớn đưa tới, các môn phái khác không thể so sánh được.

Phi cầm cỡ lớn đáp xuống bên ngoài sơn cốc, đưa người đến xong thì quay về, nơi này không phải là nơi ở lâu.

Ngoài sơn cốc có người của Phiêu Miểu các phụ trách xác nhận thân phận người đến. Được biết người đến là tu sĩ nước Yến và nước Triệu, bên này lập tức gọi người của ba Đại Phái nước Yến và nước Triệu đến xác nhận có sai lầm gì không. Nếu như xảy ra sơ suất hoặc có người giả mạo, người của ba Đại Phái hai nước phải gánh chịu trách nhiệm.

Nước Yến hỗ trợ xác nhận thì dễ dàng rồi. Nước Triệu bên kia sắc mặt chẳng tốt gì, cũng không có khả năng nhìn đám người Tư Đồ Diệu bằng ánh mắt dễ coi.

Hai mẹ con Vân Cơ là bạn của Ngưu Hữu Đạo, cùng nước Triệu loạn thành dạng như vậy, cũng không có khả năng kết bạn với tu sĩ nước Triệu. Nếu không, sự xấu hổ và nhục nhã trên đường đi là khó tránh khỏi.

Tương tự như Vạn Động Thiên Phủ, Vân Cơ và Vân Hoan đều bị nước Triệu đề danh điểm tên.

Rất nhiều chuyện trước kia không nghĩ đến. Ngay từ đầu, khi Độ Vân Sơn đến Nam châu giúp Ngưu Hữu Đạo, mẹ con họ không nghĩ đến nước Triệu sẽ tiến đánh Nam châu, chỉ vì hóa giải hoài nghi của Phiêu Miểu các mà đến Nam châu thôi.

Đợi đến khi nước Triệu ra tay với Nam châu, hai mẹ con đã không còn đường lui.

Trước khi bại lộ quan hệ với Ngưu Hữu Đạo, nước Triệu đã hoài nghi lập trường của Độ Vân Sơn, há để lại hậu hoạn, buộc mẹ con họ ra tay với Nam châu, không cho bọn họ cơ hội hàm hồ.

Ngưu Hữu Đạo đang nắm bí mật rất lớn của Vân Cơ trong tay, làm sao có thể ra tay với Nam châu chứ?

Cộng thêm Ngưu Hữu Đạo cũng chẳng phải loại người lương thiện, muốn nhân cơ hội này nắm giữ thế lực Độ Vân Sơn, cũng đã đưa ra yêu cầu nhờ Độ Vân Sơn hỗ trợ.

Vân Cơ lựa chọn được sao? Bầy yêu Độ Vân Sơn chỉ có thể phản bội nước Triệu đầu nhập vào Ngưu Hữu Đạo. Bây giờ, Độ Vân Sơn đã không còn trở về được nữa, chỉ có thể phụ thuộc vào Ngưu Hữu Đạo. Mặc dù Ngưu Hữu Đạo rất khách sáo, nhưng trên thực tế, lấy Vân Cơ cầm đầu bầy yêu Độ Vân Sơn, đã không thể không thần phục Ngưu Hữu Đạo.

Quan hệ xoay chuyển. Vân Hoan là người cảm khái nhất. Nhớ ngày đó, y hoàn toàn không để Ngưu Hữu Đạo vào mắt. Bây giờ, ngoài mặt thì là huynh đệ kết bái, trên thực tế đã cúi đầu xưng thần. Thực lực mẫu thân có mạnh hơn, nhưng khi đối mặt với Ngưu Hữu Đạo cũng phải khuất phục.

Đồng dạng cảm khái còn có Quản Phương Nghi. Chỉ bỏ qua một viên Vạn Thú Linh châu, bây giờ toàn bộ yêu tu của Độ Vân Sơn đều do hắn nắm giữ.

Hắn đối với mối thù Hắc Mẫu Đơn ẩn mà không phát, kéo người của Hiểu Nguyệt các đến bên cạnh trợ lực, lại nắm giữ Trưởng lão Triều Kính của Vạn Thú môn trong tay.

Để tranh đoạt quyền khống chế Nam châu, hắn và Thiên Ngọc môn đấu tranh không ngừng, cuối cùng đã thành công đá đi Thiên Ngọc môn. Bây giờ lại kéo Đại Thiền Sơn đến, vững vàng áp chế, một mực nắm giữ quyền lên tiếng ở Nam châu.

Đối mặt với chiến hỏa uy hiếp, để thế lực Kim châu lui vào Nam châu là một quyết sách quan trọng.

Bây giờ, Vạn Động Thiên Phủ dường như trong lúc vô tình đã bị Ngưu Hữu Đạo tóm lấy. Xu thế phía sau là có thể tưởng tượng, rất khó thoát khỏi sự khống chế của Ngưu Hữu Đạo. Thế cục đã không còn do Vạn Động Thiên Phủ chi phối nữa. Khống chế được Vạn Động Thiên Phủ, sắp tới là tăng cường kềm chế Đại Thiền Sơn, lại càng nắm chặt quyền lên tiếng ở Nam châu. Bây giờ, bất luận là thực lực nắm giữ trong tay hay là lực ảnh hưởng đối với Nam châu, đám người Thương Triều Tông trước mắt cũng đã mất đi sự lựa chọn.

Bây giờ, Phù Vân tông, Lưu Tiên tông, Linh Tú sơn thì không cần phải nói. Ba phái đối mặt với Ngưu Hữu Đạo chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời. Ba Chưởng môn khi gặp Ngưu Hữu Đạo cũng phải cung kính gọi hắn một tiếng “gia”.

Trên tay Ngưu Hữu Đạo nhìn thì như không có thế lực của mình, trên thực tế hắn lại có thể đứng trong bóng tối kéo được một đống thế lực đến cho hắn ra lệnh.

Bây giờ, dường như Ngưu Hữu Đạo đã có sự lựa chọn chiến lược mới, muốn gia nhập Tử Kim động.

Quản Phương Nghi tự đáy lòng lo lắng cho Tử Kim động. Ngưu Hữu Đạo nhìn thì như khiêm tốn, nhưng thật ra chỉ là che giấu mà thôi.