Nếu biết không liên quan đến Phiêu Miểu các, chẳng qua chỉ bị những người khác mượn cơ hội ám toán, hắn có thể thở phào nhẹ nhõm.
Về phần những ai muốn nhân cơ hội giết chết hắn, cơ bản nằm trong số những cái tên có thể đề cử hắn mà Cung Lâm Sách đã nói. Hắn và những người này không ân không oán, nhưng khi hắn bị cuốn vào sự việc, cố ý chơi hắn cũng không nằm ngoài dự định.
Nghe nói vốn có Triệu Hùng Ca nhưng lại bị Toa Như Lai bác bỏ, Ngưu Hữu Đạo hiếu kỳ hỏi: “Vì sao vậy?”
Cung Lâm Sách đáp: “Ta biết Triệu Hùng Ca có thể trợ lực cho ngươi, ta cũng muốn biết vì sao, nhưng Toa Như Lai lại không chịu trả lời, ta đoán chừng là có liên quan đến Ma giáo. Bây giờ Ma giáo đang bị ai nắm giữ, chắc không cần ta phải nhắc nhở ngươi.”
Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu, biết đối phương không vạch rõ là ai, lại hỏi: “Có bao nhiêu người đề cử Quỷ Mẫu và Vân Cơ?”
Sau khi biết chân tướng, bây giờ hắn muốn xác nhận lại Quỷ Mẫu và Vân Cơ có phải bị hắn liên lụy hay không.
Nguyên nhân rất đơn giản, Quỷ Mẫu từ trước đến giờ luôn khiêm tốn ở núi Hãm Âm.
Nước Tề ủng hộ nước Yến tự vệ, thậm chí cung cấp không ít tài nguyên, cho nên hoàn toàn không có ý kiến đối với việc Quỷ Mẫu trợ lực bên này. Vân Cơ ở Độ Vân Sơn cũng thế, cũng rất khiêm tốn, nhưng lần này lại đứng về phía hắn, đã hoàn toàn chọc giận nước Triệu.
Hai người bình thường luôn khiêm tốn, nhưng thủ hạ bên dưới cũng có chút thế lực, sẽ không có người vô duyên vô cớ đắc tội.
Thông qua việc có bao nhiêu người đề danh, đại khái có thể suy ra được có phải vì chuyện của hắn mà bị cuốn vào hay không.
Câu hỏi này không có đáp án. Cung Lâm Sách lắc đầu: “Ta cũng không để ý. Có đến một ngàn tán tu, ta không có sức để chú ý từng người. Hai người bọn họ được bao nhiêu đề danh, ta không có ấn tượng. Nhưng chuyện này dường như cũng không phải chuyện xấu đối với ngươi. Có bọn họ đứng bên cạnh ngươi, ít nhiều ngươi cũng có được hai người trợ giúp sau khi tiến vào bí cảnh Thiên Đô.”
Ngưu Hữu Đạo thầm than, vẫn là câu nói kia, bình thường Quỷ Mẫu và Vân Cơ đều rất thấp điệu, lần này bị đẩy ra, sợ là hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan đến hắn.
“Cung chưởng môn, nếu chiến sự đã bị đóng băng, lúc đó ngài có thể nói ta đã là đệ tử của Tử Kim động, chỉ cần ta không tiến vào, vấn đề đang đối mặt tất có thể nghĩ biện pháp.” Ngưu Hữu Đạo cười khổ, thở dài nói.
Cung Lâm Sách nói: “Bây giờ nhớ lại, lúc trước kéo dài là ai chứ? Ngươi tưởng Phiêu Miểu các dễ gạt lắm sao? Ta còn rõ tác phong của Phiêu Miểu các hơn ngươi. Ta thậm chí có thể dự liệu được hậu quả tranh chấp. Trong lúc phần lớn người đều kiên trì để ngươi tham gia, nhất thời ta không thể đưa ra được chứng cứ xác thực. Để ngươi tham gia chỉ là một câu nói của Phiêu Miểu các, đồng thời cũng có thể xếp ngươi vào danh sách thành viên tham gia của Tử Kim động. Một khi ngươi không thể thoát khỏi danh sách tiến vào bí cảnh Thiên Động, mà ta lại bị bại lộ ý đồ, ngươi nghĩ Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn sẽ không có phản ứng?”
“Bây giờ, Tử Kim động ta muốn bảo đảm cho ngươi ở bí cảnh Thiên Đao đã là việc khó rồi, nhất định phải nhờ lực lượng của Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn, đồng thời nhờ toàn bộ lực lượng nước Yến tiến vào để cung cấp sự an toàn cho ngươi. Một khi để Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn phát hiện được chuyện gì, đến lúc đó không chỉ mười hai người đề danh muốn giết chết ngươi, Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn cũng là hai người đầu tiên không buông tha ngươi. Đến lúc đó, một mình Tử Kim động ta cũng không thể bảo vệ được ngươi, thậm chí bởi vì ngươi mà khiến cho đệ tử Tử Kim động đưa vào cũng bị tổn thất to lớn. Ngươi là người thông minh, biết ta nói nặng nhẹ như thế nào. Lúc đó ta không nói đỡ cho ngươi cũng là vì muốn tốt cho ngươi.”
Ông ta đã nói như vậy rồi, Ngưu Hữu Đạo còn có thể nói cái gì, nhưng vẫn hỏi đến một người: “Tây Môn Tình Không có được bao nhiêu người đề danh? Chắc ngài có để ý chứ?”
Cung Lâm Sách có chút ngoài ý muốn: “Ngươi có quan hệ với Tây Môn Tình Không? Y có thể giúp ngươi?”
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu: “Không, ta và y không quen, ngay cả mặt cũng chưa từng gặp.”
Không liên quan thì hỏi y làm gì? Cung Lâm Sách không tin, nhưng rồi lại suy nghĩ: “Ừm, vợ trước của ngươi hình như là người bên cạnh Huyền Vi, ngược lại có thể thông qua vợ trước của ngươi xem có thể nghĩ biện pháp trên người Tây Môn Tình Không hay không. Nếu được y trợ giúp, ngươi sẽ được bảo vệ nhiều hơn một chút.”
Tìm Đường Nghi? Ngưu Hữu Đạo dở khóc dở cười. Hắn biết đối phương hiểu lầm ý của hắn. Nhưng hắn cũng không cần thiết nói ra mối quan hệ với Huyền Vi.
Nhưng hắn không khỏi liên tưởng đến Thượng Thanh Tông. Ân oán giữa hắn và Thượng Thanh Tông kéo dài không rõ. Thân phận của hắn có phải là đệ tử của Thượng Thanh Tông hay không cũng không rõ. Nếu biết có chuyện này, hắn có thể lấy ra thân phận đệ tử Thượng Thanh Tông để đỡ một chút cũng được.
Nhưng có ai ngờ sẽ có ngày hôm nay chứ. Thượng Thanh Tông bị hắn đẩy đi nước Vệ. Hắn cũng đã công nhiên tách khỏi quan hệ với Thượng Thanh Tông trước mặt Đường Nghi. Bây giờ ai mà biết hắn có phải là đệ tử Thượng Thanh Tông hay không.
Còn chuyện gia nhập Tử Kim động, trước đó vì để ổn thỏa, phòng ngừa vạn nhất tiến vào bí cảnh Thiên Đô, hắn cứ trì hoãn việc này. Kết quả biến khéo thành vụng, chẳng khác nào vác đá đập chân mình.
Cung Lâm Sách không biết suy nghĩ của hắn, tiếp tục nói: “Tây Môn Tình Không khẳng định là phải chú ý rồi. Y là một trong rất ít người được đề cử toàn bộ, cùng với Triệu Hùng Ca, vào danh sách tiến vào bí cảnh Thiên Đô.”
“Toàn bộ?” Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc: “Ba mươi người đều đề cử y? Ngay cả ba Đại Phái của nước Vệ cũng vậy?”
Cung Lâm Sách thản nhiên nói: “Nói đến tán tu, nếu ngươi có mặt, chỉ sợ người đầu tiên nghĩ đến nhất định là y. Thân là tán tu nhưng thực lực quá cao, chưa chắc đã là chuyện tốt. Giống như lúc đó ta đề cử y, y và ta cũng chẳng quen biết, mọi người không đề cử y thì đề cử ai? Ba Đại Phái nước Vệ đề danh y lạ lắm sao? Ngươi cho rằng ba Đại Phái nước Vệ hy vọng có một cao thủ bên ngoài hộ pháp cho Huyền Vi à? Bọn họ chỉ muốn mình vất vả một chút, tình nguyện phái ra cao thủ bản môn để hộ pháp cho Huyền Vi. Ba Đại Phái nước Vệ đề danh y là chuyện rất bình thường.”
Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ý của Cung Lâm Sách. Chuyện ẩn bên trong cũng không khó hiểu. Đúng như Cung Lâm Sách đã nói, là chuyện rất bình thường.
Cung Lâm Sách nói tiếp: “Có khi ba Đại Phái nước Vệ cũng không nghĩ đến Tây Môn Tình Không sẽ được đề cử toàn bộ như thế. Việc này liền có chút lúng túng, ngay cả tấm màn che cũng không có. Không cách nào ăn nói với Huyền Vi thì không nói, lại biến nó thành trò cười. Danh sách đề cử ban ra, sẽ bại lộ rất nhiều chuyện thú vị bên trong. Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng cho Tây Môn Tình Không. Thực lực của hắn bày ra đó, đề danh hay không đề danh, người trêu chọc được y cũng không nhiều. Cho dù y tiến vào bí cảnh Thiên Đô, cũng sẽ có năng lực tự vệ.”
Sự việc không sai biệt lắm là như vậy. Nói đến đây cũng đủ hiểu rồi.
Thái độ của Cung Lâm Sách cũng không thay đổi, đại diện cho Tử Kim động, vẫn ra sức đảm bảo cho Ngưu Hữu Đạo. Như lời ông ta đã nói, bao gồm luôn cả Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn, có vận dụng hết lực lượng nước Yến tiến vào bí cảnh cũng phải đảm bảo cho Ngưu Hữu Đạo.
Vẫn như trước, việc Ngưu Hữu Đạo muốn gia nhập Tử Kim động quyết không để bại lộ. Nếu không, Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn không có khả năng ngồi nhìn mưu đồ của Tử Kim động thành công, tất sẽ để cho Ngưu Hữu Đạo không cách nào còn sống rời khỏi bí cảnh.
Nên biết rõ thì đã biết rõ, nên hiệp thương thì đã hiệp thương, Ngưu Hữu Đạo cũng không ở lâu, cứ như vậy mà cáo từ.