Hồi ức
Lâm Ngôn sợ Trần giáo sư lâm trận bỏ chạy,tọa đàm vừa chấm dứt thì ngay cả quần áo cũng chưa kịp đổi, gọi điện thoại cho tiểu đạo sĩ đứng canh ở trước cửa phòng nghỉ,không may mọi người ào ra ngoài chật như nêm cối, Lâm Ngôn nhất thời không ra được,mặt sau lại có phóng viên đuổi theo, vội đến mức cảđầu đổđầy mồ hôi.
_ “Tránh đường! Tránh đường!” Trong lúc cấp bách không biết đạp phải chân ai,bị nữ sinh đi trước hồi đầu hung hăng liếc cặp mắt trắng dã.
_”Lâm Ngôn!” Một thanh âm thanh thúy vang lên,Lâm Ngôn ngẩng đầu liền thấy Vivian đứng trước cửa,trên cổđeo một tấm thẻ bài màu đỏ.
Lâm Ngôn lúc này cũng không có thời gian để xấu hổ,vội vàng chạy đến, một bên hét to về phía Vivian “Giúp ta với, có việc gấp!”
_ “ Cuối tuần là sinh nhật của ta, cùng ăn cơm đi!” Vivian hô trở lại.
_Đồng ý, sao cũng được, mau giúp ta cản phía sau lại!
Lâm Ngôn mặc một thân áo dài,trên hành lang một đường chạy nhưđiên,thường thường đạp phải vạt ảo, lảo đảo chật vật không chịu nổi vọt vào phòng dành cho khách quý sau hội trường, phát hiện bản thân tựa hồ lo lắng có chút thái quá,vị giáo sư kia cũng không có ý định chuồn êm, mà ngồi trên sôpha, uống trà chờ hắn.
_Đến rồi sao ? Ngồi xuống.
Lâm Ngôn ôm ngực gật đầu,chạy quá mau khiến hắn nhất thời không nói nên lời.
Phòng nghỉđược bố trí rất xa hoa,cửa sổ hình cung sát mặt đất,giấy dán tường màu vàng nhạt,sô pha da trâu ngả nâu vừa thấy liền biết giá trị xa xỉ, trường học về phương diện tiếp đãi khách quý thì luôn luôn không tiếc tiền. Giáo sư rót trà cho Lâm Ngôn,chỉ chỉ về phía ghế sôpha đối diện.
_”Ngươi chính là người lần trước tham gia thực tập, Lâm Ngôn đúng không,biểu hiện hôm nay không sai,lá gan lại lớn, suy nghĩ cũng rõ ràng.” Giáo sư trầm ngâm một lát “Ta đãđoán trước sớm muộn gì ngươi cũng sẽđến tìm ta, chỉ là không nghĩ tới ngươi lại làm thầy sượng mặt trên sân khấu.”
_”Ngài biết ta ?” Liên tiếp những vấn đề toát ra trong đầu,Lâm Ngôn cố gắng ngăn chặn không cho mình tỏ ra quá xúc động,miễn cưỡng vì sựđường đột mà nói lời xin lỗi,sau đó nghiêm mặt nói “Ta vì lần thực tập đó màđến,việc này đối với ta rất quan trọng,xin ngài hãy đem tất cả mọi chuyện mà ngài biết kể lại cho ta nghe.”
Giáo sư hơi hơi gật đầu, “Ta đại khái cũng có thểđoán được chuyện gìđã xảy ra, như vậy, ta nói ngươi chậm rãi nghe,nếu có thông tin nào dùng được thì xem như là thầy bồi thường cho ngươi.” Nói xong thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ,nhẹ giọng nói “Ngươi bây giờ còn có thểêm đẹp đứng ở chỗ này, làđã may mắn hơn những người đi trước rất nhiều.”
Lâm Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Tiêu Úc,người sau đang gắt gao nắm tay hắn,đứng một cách vô tri vô giác.
Đối diện cửa sổ là con đường ra khỏi hội trường, mọi người tấp nập quay về kí túc xá, trong bóng đêm từng tốp nam nữ sinh viên tụm năm tụm ba tranh cãi ầm ĩ, không biết là ai rống to “Sông lớn chảy về phía đông,sao trên trời mọc ở hướng Bắc.” Giáo sư cười cười,quay sang nhìn Lâm Ngôn, chậm rãi nói “Lần đầu tiên tiến vào ngôi mộ kia, ta cũng bằng tuổi các ngươi, thời thanh xuân thật tốt.”
_ Tuổi trẻ thường không biết nặng nhẹ…
Giáo sư nói đến đây liền dừng lại, phảng phất như những lời này được giấu trong tận sâu đáy lòng, Lâm Ngôn thậm chí có cảm giác hắn đang mượn việc của mình để hồi tưởng vềthời thanh xuân tươi đẹp,nhưng khi giáo sư kể lại tình cảnh phục chế năm đó, hình ảnh kia khiến Lâm Ngôn không khỏi từng đợt phát lạnh.
Hai mươi lăm năm trước,tại huyện Sơn Tây,một nhóm thợ trong lúc đào giếng đã phát hiện một vài khoảnh đất trũng và rỗng, từ bên trong moi được những món ngọc khí cùng rương gỗ,kia thật sự là cửa khẩu dẫn tới một ngôi mộ cổ dưới lòng đất. Huyện trưởng sau khi biết, liền sắp xếp người bảo vệ,mang tin tức trọng đại này đăng lên báo. Khi đó, Trung Quốc vô luận là chuyên môn khảo cổ hay bảo tồn văn vật đều rất lạc hậu,rất nhiều hoàng lăng vẫn chưa thể khai quật hoàn toàn,bởi vậy ngôi mộ dân gian cổ thời nhà Minh kia liền được giao cho trường đại học,do vài vị thạc sĩ cùng những người được mướn từ bên ngoài lập thành tổđội đi đến Sơn Tây nghiên cứu.
Trong nhóm cũng bao gồm giáo sư cùng đạo sư của Lâm Ngôn,khi thu thập tư liệu giáo sư cũng rơi vào hoàn cảnh hệt như Lâm Ngôn,kì quái phát hiện, huyện chí, hương chí, hay gia phảđều không có ghi chép gì về thân phận của mộ chủ. Trong đội ngũ, có người tự xưng là thầy phong thủy,xem xét lăng mộ xong liền nói, nơi này không thể xâm phạm, địa mạch hình thành dưỡng thi,âm khí quá nặng căn bản không thể an táng người chết,mộ chủ khi chết không được bình an thì không nói,con cháu sau này cũng không gặp chuyện hay ho. Nhưng mọi người phần lớn đều là sinh viên, tuổi trẻ khí thịnh,sau khi nhìn thấy những kiện ngọc khíđược điêu khắc tinh mỹ kia liền nóng lòng muốn thử,không quá suy xét liền mang theo dụng cụ cùng thiết bị tiếng vào lăng mộ.
_”Sau đó liên tiếp những việc lạ cũng bắt đầu phát sinh.” Giáo sư tháo kính mắt xuống,xoay xoay cổ tay “Lời của tổ tiên truyền lại đều rất cóđạo lý,chỉ là lúc đó chúng ta không tin mà thôi.”
Đầu tiên là vìđể trừ tà mà bốn con gà sống vừa mua,chỉ trong một đêm đều chết hết, lúc mở cửa mộ thì giàng giáo bị sụp,làm một nam sinh mười tám tuổi rơi xuống gãy tay . Lúc bắt đầu mọi người chỉ nghĩđó là sự cố ngoài ý muốn,nhưng từ khi tiến vào trong mộ,mỗi ngày đều có người mơ thấy bản thân mình chết oan chết uổng,rồi cũng không ai dám ngủ nữa,mệt mọi cùng cùng lo lắng khiến số người trong tổ chỉ sau một tuần đã vơi đi một nửa.
_”Sau đó thì sao ?” Lâm Ngôn kinh ngạc quay đầu nhìn Tiêu Úc,hắn cứ tưởng rằng chính mình bị hù dọa đãđủ thảm,thật không ngờ ngoan chiêu còn chưa có xuất ra a.
_Sau khi tiến vào lăng mộ, chúng ta tìm được rất nhiều văn vật có giá trị bên cạnh quan tài,nhưng lúc ấy trình độ bảo tồn còn kém,chúng ta chỉ có thểđánh vẹc ni lên vải vóc, trơ mắt nhìn những trân phẩm thật vất vả mới có thể mang ra đều biến thành màu đen dưới ánh mặt trời,khô nứt, quả thật làđả kích trí mạng đối với những thanh niên mang trong mình nhiệt huyết sôi trào như chúng ta. Lúc đó ta khóc thực thảm,nhưng mọi người đều đã uể oải,thậm chí là lòng mang sợ hãi,không có tinh lực đi an ủi ta a.
_Ngôi mộ kia tựa hồ có một cỗ lực lượng,có thể làm cho người ta lâm vào tuyệt vọng không thể kiềm chế,mỗi ngày chúng ta đều phải vừa làm việc vừa ca hát để lấy thêm can đảm,nhưng vẫn vô dụng,đến khi có một phụ nữđược mướn từ trong thôn đến ngày thứ chín thì phát điên,thừa dịp hỗn loạn cằm dao hung hăng chặt đầu chồng mình.
_”Máu phun đầy khắp vòm mộ,tí tách tí tách rơi xuống mặt đất,nơi nơi một mảnh đỏ tươi,nữ nhân đặt đầu chồng mình trước linh bài trống trơn kia,dập đầu ba cái sau đó ngả ngồi trên mặt đất, cả người run rẩy lợi hại,âm trầm không ngừng cười khanh khách, vừa cười vừa thì thào hai chữ.” Giáo sư nhìn Lâm Ngôn,ngữ khí mơ hồ“Ngươi biết rõ là ai đi ?”
Lâm Ngôn kinh ngạc lùi về sau một bước,hắn muốn giựt tay lại,nhưng Tiêu Úc lại nắm càng chặt, một chút cơ hội đào tẩu đều không chừa cho hắn.
_”Chính là Tiêu Úc,Tiêu Úc là ai,ta đã lật tung tất cả tư liệu lịch sựđều không thể tìm ra.” Biểu tình giáo sư trở nên bi thống “Chúng ta đưa cho nữ nhân một số tiền coi như là an ủi, không ngờ nữ nhân kia cầm tiền xong liền hắc hắc cười nửa ngày,cầm dao chém lên cổ mình,máu phun đặc cả linh bài,thời điểm ngã xuống đầu cùng thân thể chỉ còn dính lại một miếng da. Lúc ấy nhận thức của mọi người đối với khảo cổ còn chưa sâu, vừa thấy chết người,vài sinh viên thì không sao, còn những người khác nhìn thấy cảnh đóđều bị dọa chạy, nói chúng ta đào mộ phần của người chết, gặp phải báo ứng.”
_ Cuối cùng có một vị tiên sinh tinh thông âm dương,nói cho chúng ta biết mộ phần này nằm trên phong thủy cô sát, mộ chủ chết thảm, bị người nhốt trong đây trong thể siêu sinh,thời gian lâu liền thành tai họa,trên người nữ nhân âm khí trọng nên mới xảy ra chuyện như vậy.
_Người trong thôn đi mất,sinh viên chúng ta lại không muốn đi,nhưng vừa nằm xuống liền gặp ác mộng,kiên trìđược một tuần thật sự không thể chống đỡ nổi mới thu thập mọi thứ trở về trường học,ngược lại trong lúc đó cũng không có người chết,chỉ là lần đầu tiên ra ngoài thực tập lại không thể chạm tay vào quan tài đều khiến mọi người cực kì thất vọng.
Lâm Ngôn tưởng tượng đến cảnh chặt đầu,sắc mặt trắng bệch,dạ dày dâng lên từng trận ghê tởm.
_”Không sao chứ, nhìn sắc mặt ngươi không được tốt.” Giáo sư tựa hồđã nhìn quen sắc mặt này của hậu bối,nhìn Lâm Ngôn chỉ chỉ tách trà“Uống chút nước rồi nghe tiếp.”
Lâm Ngôn lắc đầu hỏi “Thầy phong thủy thật sựđã nói như vậy sao ?”
Giáo sư do dự một hồi, dùng viết hai chữ“Tiêu Úc” lên thủy tinh, sau đó lập tức bôi ngay tựa hồ thực không muốn nhìn thấy nó,lắc đầu nói “Nhiều năm như vậy, việc lạ ta thấy cũng không thiếu,nói đến yêu ma quỷ quái cũng không phải không có căn cứ, nhưng riêng ta cho rằng trong lăng mộđãđược thiết lập một loại trận pháp nào đó, thời xưa đế vương vì không muốn xác chết của mình bị thối rữa mà có thể không từ bất kì thủđoạn tồi tệ nào, rất nhiều kì môn thuật số cũng từđó mà sinh ra. Nữ nhân kia chắc hẳn trong lòng vẫn luôn nơm nớp lo sợ, tại bản thân ám thị cùng bầu không khíâm trầm màđánh mất lý trí, cũng là một loại khả năng.”
Lâm Ngôn nghĩ trong lăng mộ tối như mực,hai cỗ thi thể không đầu ngã xuống,miễn cưỡng bài trừ một tia cười khổ“Vậy những sự kiện này thì có liên quan gì tới ta ?”
_”Ta nói ngay đây.” Giáo sư gục đầu xuống,có chút bi thương, “Ngươi trẻ tuổi chưa bao giờ chịu thua, sau chuyện đó ta bắt đầu phá lệ có hứng thú với lịch sử thời nhà Minh, lúc bắt đầu chỉ là muốn tìm ra thân phận của mộ chủ,nhưng sau lại thật sự yêu thích đoạn lịch sửđó, hai mươi năm sau như nguyện đạt được danh hiệu chuyên gia cao quý này. Nhưng trong bất kì lĩnh vực nào, nghiên cứu lâu đều sẽ gặp tình trạng dậm chân tại chỗ,ta bị một vấn đề làm khó hơn hai tháng, cuối cùng quyết định trở lại lăng mộ kia một chuyến.”
Lâm Ngôn khó hiểu hỏi “Ngài không sợ sao ?”
Giáo sư buông tay “Không còn cách nào khác,bên trong còn có rất nhiều văn vật chưa bị thời gian tàn phá rất có lực hấp dẫn, lần trước đi vào ngay cả quan tài còn chưa đụng tới đã phải giải tán,mỗi lần nhớ lại ta đều không cam tâm.”
_”Thông cảm cho ta, đó là chấp niệm của một lão giàđã dành hơn nửa đời người để nghiên cứu a.” Giáo sư nói “Khi tin tức khai quật lăng mộđược đưa lên báo,từ một nguồn tin thư kí nói cho ta biết có người có thể giúp ta, hắn biết bí thuật phong thủy,nếu gặp chuyện không may có thể tìm hắn.”
_Ta đã không còn là thằng nhóc năm đó chỉ biết vùi đầu vào nghiên cứu,suốt ngày phải chạy khắp nơi, bận rộn không nghỉ,cho nên đành phải dặn dò thư kí cố gắng giữ liên lạc với người kia.
_Sau thì , quả nhiên mọi chuyện lại xảy ra,hệt như năm đó,mọi người chỉ cần tiến vào lăng mộ sẽ lập tức lâm vào tình trạng mạc danh kì diệu bi quan tuyệt vọng, lâu dần bắt đầu mơ thấy ác mộng, ta cực kì sợ hãi bi kịch sẽ tiếp tục tái diễn,đành phải xin giúp đỡ từ thầy phong thủy kia. Hắn nói phải tìm một người có bát tự tướng hợp thì nghiệt súc kia mới cho tiến vào,tiếp đó cho ta năm sinh, nói chừng nào tìm được người thích hợp thì mang ngày sinh tháng đẻ của người đóđến cho hắn xem.
Lâm Ngôn đã muốn đoán được,lấy tay chỉ vào mũi mình, do dự hỏi “Ta ?”
Giáo sư gật đầu,”Lúc đó ta liền nghĩ ngay đến trường học,nhờđạo sư của ngươi,hắn nói con của bạn hắn đang cần một chỗ thực tập,người này lại là học sinh của hắn,tên Lâm Ngôn,cực kì trùng hợp là lấy ngày sinh tháng đẻ của ngươi ra tính toàn thì vô cùng tương thích.”
_”Chuyện sau đó thì như ngươi đã biết.” Giáo sư lại nhìn ra cửa sổ,mọi người đều đãđi hết,con đường nhỏ không thấy ánh trăng,bóng cây tối om,trong gióđêm không ngừng đung đưa. “Ngươi muốn hỏi mộ chủ là ai, ta nói thật ta cũng không biết a,thật dọa người , chuyện xảy ra cách đây đã hơn hai mươi năm, dù cho đã nhiều lần nghiên cứu, nhưng vẫn không có tiến triển.”
_”Còn có cái gì muốn hỏi ngươi cứ việc nói,chỉ cần hai chữ“Tiêu Úc” ta liền biết là ngươi,thanh niên quả nhiên rất lớn mật,dám cả gan đập đồ của ta.” Giáo sư cười ha ha “Này cũng là do lão già như ta nhiều năm tại bị quan trường mài mòn mà trở nên ôn hòa hơn, nếu là ta năm đó thì ngươi xong đời rồi.”
Lâm Ngôn vội vàng cúi đầu nhận lỗi,trong đầu không ngừng tự hỏi,túi hồ sơ quả thật đã kéo mình vào cục diện rối rằm này, nhưng cũng không phải là cốý…Hắn còn biết bao nhiêu ? Nghĩ vậy Lâm Ngôn ngẩng đầu hỏi “Ngươi không tò mò muốn nghe tại sao ta biết hai chữ Tiêu Úc này sao ?”
Giáo sư khoát tay, giận tái mặt “Người lớn tuổi không thích nghe kể chuyện ma nữa a, điềm xấu, ta thấy ngươi vẫn hoàn hảo đứng trước mặt ta là biết ngươi bình an vô sự rồi,không thương lượng với ngươn màđã tự tiện đẩy ngươi vào chuyện này là lỗi của ta,về sau nếu gặp phải phiền toái thì ta nhất định sẽ tận lực,nhưng còn lại…” giáo sư nói xong liền buông tay, tỏ vẻ bất lực.
Trong khi nói chuyện, thư kí riêng của túi hồ sơ tiến vào thúc giục,nói xe đã chuẩn bị xong,lãnh đạo của trường đều đang chờ dưới lầu,giáo sư nhìn thư kí gật gật đầu, xoay người nói với Lâm Ngôn “Còn có việc gì nữa không ?”
Lâm Ngôn có chút không cam lòng,chuyên gia khảo cổ nổi tiếng nhất nước cũng bó tay,chẳng lẽ hắn đành thủ sách vô mưu chờđợi ba tháng,chờđến khi con quỷ nhớ lại rồi nói ra tâm nguyện của mình với hắn, nhưng nếu nó vẫn không nhớ thì sao,chẳng lẽ kêu Lâm Ngôn này chết uổng mạng ?
Nghĩ nghĩ, một ý tưởng trong đầu đột nhiên lóe ra,giống nhưđồng tiền rơi xuống mặt kính thủy tinh phát ra một tiếng thanh thúy,Lâm Ngôn ngăn giáo sư lại, hỏi “Ngài, ngài nói thầy phong thủy kia cho ngài năm sinh,vừa lúc ta đang cần chỗ thực tập, ngày sinh tháng đẻ tương hợp ?” Trong giọng nói của Lâm Ngôn bởi vì kích động mà phát run, “Chuyện này không phải là quá trùng hợp sao ,quả thực giống nhưđang chờ ta…Vậy người kia hắn hiện tại đang ởđâu ? Làm thế nào mà biết được sẽ lại xảy ra chuyện không may ?”
Động tác của giáo sưđột nhiên ngừng lại,cau mày nghĩ nghĩ“Ngươi hoài nghi không sai,lúc ấy vì vội vàng lên kế hoạch cho cuộc khai quật nên ta không nghĩ tới chuyện này…” Nói xong liền hướng ra cửa hô“Tiểu Lưu,thầy phong thủy kia người còn nhớ rõ sao ? Cho ta phương thức liên lạc.”
Cô gái lên tiếng,lật lật xấp văn kiện trong tay,nói “Người nọ cũng không liên hệ trực tiếp với ta, làđược người chuyển lời,để ta giúp người hỏi,hai ngày sau sẽ trả lời cho ngài.”
Sắc mặt giáo sư trầm xuống,dường như cũng phát hiện ra chỗ bất thường giống Lâm Ngôn, nhẹ giọng nói “Năng lực phán đoán rất tốt.” Sau đó vỗ vỗ vai Lâm Ngôn “Việc này ta nhất định sẽ giúp người điều tra,yên tâm đi.”Nói ra liền lấy bút máy, ghi lại sốđiện thoại di động cho Lâm Ngôn,mỉm cười ôn hòa “Còn nợ ngươi một con dấu a,đến lúc đó tiện thểđưa cho ngươi luôn.”
Lúc đi ra, người xem đã muốn tan hết,hành lang trống trơn quang đãng,bác bảo vệ vì tiết kiệm điện mà không mởđèn dẫn đường,chỉ còn lại đèn đường phát ra ánh sáng mờ nhạt,sắc mặt Lâm Ngôn trắng bệch không chút máu, hắn đột nhiên cảm thấy mình giống hệt như nam chính trong phim kinh dị, nghiêng ngả lảo đảo đỡ lấy vách tường.
Kí ức của giáo sư khiến hắn vô cùng sợ hãi,sau lưng lại là một con quỷ,vừa dùng phương thức huyết tinh tàn nhẫn nhất dồn người ta vào chỗ chết, hắn thậm chí không dám quay đầu lại,hắn sợ một khi mình quay lại,trước mặt hắn sẽ xuất hiện một kẻ người đầy vết máu, mái tóc xõa dài rối tung che hết cả khuôn mặt, âm trầm trắc trắc cười nói với hắn nói “Đến phiên ngươi.”
Lâm Ngôn càng ngày càng khó thở,ngay khi nhịn không được muốn quay đầu bỏ chạy thì bả vai đột nhiên bị giữ lấy,thân thểđổ lên tường, Lâm Ngôn ngửa đầu, gắt gao nhắm chặt hai mắt.
END 18