Đạo Mộ Bút Ký

Quyển 8 - Chương 50




Khối thi thể trong cỗ quan tài hắc mộc này, chắc là một trong số những người Trương gia đời thứ ba mười bốn. Căn cứ vào những văn tự khắc trên mộ thu được một ít tin tức mà nhận định, anh ta hẳn là ra đời vào giữa thời triều Thanh, tên gọi là Trương Thắng Tình. Về cuộc đời tôi cũng không nhiều lời nữa, chủ yếu là muốn xem người này sống bao lâu.

Theo *mộ chí minh* ghi lại thì thấy, người này sống hơn một trăm bảy mươi tuổi. Trường thọ dường như là một điểm đặc trưng của gia tộc này. Người này chết vào một trận chiến, lúc ấy hẳn là thời điểm vùng biên giới xung đột ác liệt nhất, người này chết ở địa phận Triều Tiên, được người trong tộc mang về Trương gia cổ lâu an táng.

Những cống hiến của người này đối với toàn gia tộc, được viết sau thuở bình sinh, lưu loát, trừ bỏ các loại từ ngữ trau chuốt kỳ quái, bên trong nói nhiều nhất là hai điểm: Điểm thứ nhất là cha mẹ anh ta, cha mẹ ông ta hình như là người tương đương có công lao. Cho nên ông ta có Tiên Thiên ưu thế; Điểm thứ hai là “Phát trủng vô số, đoạt được vô số, dĩ định Chu gia giang sơn, thu lợi pha phong”.

Với hai công lao này thì người cũng được an táng bên trong nhân mộ lâu. Vì vậy có thể suy đoán ra, Trương gia và hoàng tộc ngay lúc đó là có quan hệ, thậm chí vào lúc đó còn vì hoàng tộc mà làm rất nhiều chuyện. Vì thế có thể giải thích Trương gia vì sao mỗi khi gặp thời loạn lạc đều có thể bình yên vượt qua, đem chính tộc gia mình tiếp tục tồn tại thời gian dài như vậy.

Điều này có điểm rất giống tiểu thuyết trong thần bí gia tộc, quanh năm ẩn cư ở trong núi, bảo vệ bí mật bất truyền của gia tộc mình, có thể là võ công, cũng có thể là binh pháp, thậm chí là pháp thuật. Sau đó mỗi ngày có người quan sát thiên tượng, phát hiện được thời điểm thiên hạ loạn lạc, bọn họ sẽ phái vài người nhập thế chuyển một phen, kiếm lấy một ít ký ích lợi. Cũng may người họ Trương thật sự rất nhiều, mỗi hướng đều có một vài người họ Trương lợi hại, nếu không khẳng định tôi sẽ sinh nhiều liên tưởng.

“ Tôi bỗng nhiên nghĩ tới Trương Thiên Sư, Trương Thiên Sư có thể cũng là người Trương gia hay không?” Bàn Tử nói.

“ Không nói chính xác, họ đều là những người lợi hại.”Tôi nói.

Kỳ thật tôi càng để ý, điều này khiến tôi có thể lấy được rất nhiều tin tức , từ nhiều chi tiết quan trọng chính xác. Đầu tiên tôi xác định, Trương gia vẫn là hoạt động ở phương bắc Trung Quốc. Tất cả đều được sinh ra ở đây, hoạt động ngay tại địa phương, gần như tất cả đều là ở phương bắc Trung Quốc, gần kề vùng Triều Tiên, cũng chính là vùng lân cận Trường Bạch sơn. Nơi đó vào thời kỳ cổ đại cũng không phải thuộc địa phận Trung Quốc, phần nhiều là thuộc về khống chế của một số dân tộc thiểu số, Trương gia hiển nhiên là một số ít ngoại tộc trong đại gia tộc Hán.Quan trọng là có thể hoạt động ở một vùng như vậy, có thể thấy được gia tộc này có thế lực khổng lồ bao nhiêu. Thứ hai, tôi cơ bản có thể khẳng định, Trương gia tộc bên trong còn có rất nhiều chi nhánh, ví dụ như chi nhánh ở đây, tên là “ Kỳ Bàn Trương”.

Tuy rằng những gia tộc này đều thuộc về bổn gia Trương gia, nhưng bởi vì nhân số quá nhiều, cũng giống như gia tộc Mãn Thanh bát kì hình thành chi nhánh. Trương gia cũng có năm chi nhánh. Những người này hẳn là sau khi xây dựng hoàn thành cổ lâu rồi mới hạ táng ở đây.

Lúc này tôi mới nghĩ đến thủ thiên mộ dưới lầu, ý thức được những……. thủ đó có lẽ không phải giống như tôi nghĩ vậy. Có thể vì ở trong quá trình di chuyển cổ lâu hay không, trong cổ lâu quá nhiều thi thể, nên không thể đem quan tài chuyển hết vào trong tân cổ lâu, cho nên liền lấy thủ của một số người không quá quan trọng thay cho đại thân, nhập vào trong đó an táng? Hơn nữa, từ giữa những hàng chữ đó tôi có thể thấy được,“ Kỳ Bàn Trương ” này là một chi nhánh bên trong Trương gia rất là có địa vị, nguyên nhân là vì “ Kỳ Bàn Trương” có mang chữ kỳ trong cái tên kỳ lân.

Bây giờ còn chưa nhìn ra cái này là ẩn dụ cái gì, bất quá, tôi chỉ có thể mơ hồ đoán được mấu chốt. Nhìn xong “ mộ chí minh “, Bàn Tử liền nháy mắt với tôi, chỉ chỉ vào hắc đại quan tài, ý muốn là, có muốn nhanh chóng mở ra xem một chút hay không? Tôi nhìn lên trên quan tài. Hắc mộc quan và cổ lâu là cùng một loại gỗ giống nhau để làm thành, mặt bên trên quét lên ba tầng nước sơn đen, có vẻ bị mục rất nghiêm trọng.

Bàn Tử lấy tay lau lớp tro bụi bên trên, bởi vì thời gian quá mức lâu đời, rất nhiều chỗ nước sơn hắc sắc đều bị rạn nứt , để lộ ra lớp gỗ cũ kĩ. Bệnh cũ sinh viên nghành kiến trúc của tôi lại tái phát — tôi ý thức được tầng lưu sa sâu phía dưới tầng kia còn có tác dụng khác. Nơi này hệ thống nước ngầm vô cùng phong phú, sơn động bên trong núi phi thường ẩm ướt, đối với kết cấu bằng gỗ thì cổ lâu có tác dụng ăn mòn khá lợi hại. Tầng lưu sa chúng tôi đi qua lúc trước, là phòng ngừa hơi nước dâng lên làm ẩm ướt cổ lâu bên trên.

Tôi đoán chừng phía dưới lưu sa không chỉ có một tầng như vậy. Chúng tôi chân có thể đạp tới đá phiến bên dưới lưu sa, mà dưới phiến đá, nói không chừng còn có một tầng lưu sa nữa. Tôi nhìn quan tài, thấy rằng nhất định phải mở ra. Tuy rằng bất luận trải qua bao nhiêu lần, nhưng đối với chuyện khai quan này tôi vẫn còn sinh lòng rất e sợ, nhưng mà chuyện đã tới lúc này, chẳng lẽ còn có thể làm như không thấy?

Trương gia chính xác là Bắc Phái truyền thừa, Bàn Tử nói phải lấy lễ nghi của Bắc phái mà đối lễ, lòng tôi nói, chứ thật ra đây không phải là lễ nghi đi trộm của Bắc phái sao. Trộm mộ Bắc phái đã bị xuống dốc thời gian rất lâu rồi. Cùng lúc, hiện tại trộm mộ tặc càng ngày càng hiệu quả và lợi ích, thiết bị cũng càng ngày càng tiên tiến. Căn bản không có tâm tư đi tuân thủ những…… lễ nghi phiền phức này; Về phương diện khác, bắc phái khuôn phép quá cứng nhắc khiến cho việc truyền thừa càng ngày càng ít, không giống như Nam phái không có chi phân dòng dõi, chỉ cần ngươi theo ta thì ta sẽ dạy ngươi, hết thảy cuối cùng cũng chỉ vì tiền tài và ích lợi. Cho nên Nam phái tài nghệ không những không bị tuyệt tự, mà hơn nữa lại luôn luôn kéo dài phát triển bên trong.

Tôi hỏi Bàn Tử vậy phải làm như thế nào, Bàn Tử dùng quần áo làm cái chổi, đem tro bụi trong phòng gom lại một chỗ, làm cả căn phòng tràn ngập bụi. Anh ấy một bên ho khan một bên đang hất tro bụi đến góc đông nam của gian phòng, cắm vào vài điếu thuốc, vừa định đốt, phát hiện không được, liền hỏi tôi:

“ Thiên chân, thuốc lá của cậụ là hiệu gì? ”

“ Hoàng Hạc lâu đó.” Tôi nói.

“ Được, được, đổi lại.” Bàn Tử lấy thuốc của tôi đi qua, “ Tôi không thể để cho tổ tông Tiểu Ca hút thuốc tám đồng một gói này của tôi được. Chúng ta lần đầu tiên đến thăm, không được làm Tiểu Ca mất mặt à.”

(cho cười một phút, đi ăn trộm cúng chủ nhà ba điếu thuốc xịn lấy le :D còn làm ra vẻ như nể con cháu chủ nhà lắm lắm :v )

Nói xong Bàn Tử đốt thuốc, quay vào góc tường bái bái: “ Dạ thưa…… Chúng tôi cùng người nhà các vị tức Trương Khởi Linh là bằng hữu, giờ tôi tới đây thực ra là không phải đến để đổ đấu. Chúng tôi là…… chúng tôi là ừm…. xem như đến tham quan đi. Nhìn xong các vị trưởng bối, cái kia…… là để tiện cho tiểu Trương bổ túc môn học. Ngài cũng biết, tiểu hài tử nhà các ngài trí nhớ cũng không được tốt. :D Hiện tại, tiểu Trương cũng không biết đã đi tới nơi nào, cho nên tôi tính muốn hỏi đường một chút, nếu ngài biết thì mong là ngài cũng đừng làm, đừng nói gì cả, còn như nếu ngài không biết, vậy vẫn cứ duy trì nguyên dạng là được. Vậy chào lễ, A di đà Phật, con lừa ngốc ngươi dám cùng bần đạo cướp sư thái (câu này giống như là nam mô a di đà phật, thiên linh linh địa linh linh, a men ).”

Dịch tới câu cuối mà xém ngất, Bàn gia anh chỉ được cái vui tình. Cười lăn lộn )