Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 548: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn




Tuy rằng đã bị cắt thành hơn mười đoạn, nhưng Đinh Hạo cũng không bỏ qua. Hắn quấn tất cả tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu dài gần ngàn mét lên thanh kiếm rỉ, cũng chỉ tăng thêm một lớp mỏng, mang chút ngân sắc. Dùng mắt thường căn bản không nhìn thấy được, cần dùng thần thức mới có thể nhận biết.

Thứ này đều là bảo bối. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt đứt. Đây chính là một cách nói có chút khoa trương. Nhưng mức độ sắc bén của nó thật sự đáng tin. Sau đó tuyệt đối sẽ có chỗ cần dùng đến. Nó là một vũ khí siêu cấp không thể xem thường. Nếu sử dụng thoả đáng, cường giả cấp Vũ Đế, thậm chí ngay cả Vũ Hoàng cao giai đều có thể giết chết!

- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai, trong tay lại có thần khí như vậy? Ngươi rốt cuộc có xuất thân thế nào? Thần khí có linh tính. Trong cơ thể không có thần huyết, tuyệt đối không cách nào thôi động được nó. Ngươi lại có thể...

Mịch La Chu Hoàng dường như đang choáng váng, thân thể ngơ ngác đứng ở tại chỗ, trơ mắt nhìn trấn tộc chi bảo của mình bị Đinh Hạo lấy đi, nhưng không ngăn cản.

- Một võ giả Nhân tộc rất bình thường mà thôi...

Đinh Hạo quấn một đoàn tơ nhện ở trên thân kiếm, nhìn Mịch La Chu Hoàng một chút, đột nhiên nghĩ đến điều gì. Đinh Hạo nhìn hắn, nói:

- Tơ nhện này có thể cắt đứt thần thể của các thần. Nhưng ngươi có sáu chi lại có thể điều khiển được... Nếu như sử dụng sáu chân nhện của ngươi, chế luyện ra sáu bộ trợ giúp, hẳn có thể dùng để điều khiển tơ nhện chứ?

- Ngươi...

Mịch La Chu Hoàng đang ngẩn người, chợt giận dữ hét lên:

- Bản hoàng, quyết chiến công bằng với ngươi. Cho dù là chết trận, ngươi cũng không thể sỉ nhục thân thể ta...

Mọi người còn chưa hiểu hắn nói những lời này là có ý gì.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một sự biến đổi khác thường đột ngột phát sinh

Mịch La Chu Hoàng đang đứng yên, đột nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi màu nâu.

Chỉ thấy vô số đạo kiếm ý kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt đột nhiên từ vị tí bụng hắn nối tiếp với xác nhện bắn ra với khí thể không thể ngăn chặn nổi. Toàn thân hắn giống như một quả khí cầu bị loạn tiễn bắn thủng, trong nháy mắt đã sắp rời khỏi thân thể to lớn của hắn. Máu đen rơi xuống mặt đất, phát ra những tiếng xì xì khe khẽ, khiến mặt nham thạch cứng rắn cũng bị ăn mòn tạo thành một cái hố sâu.

- Ngươi bố trí cạm bẫy giết ta, sao có thể xem là một trận đánh công bằng!

Đinh Hạo cười lạnh nói:

- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ luyện chế thân thể ngươi thành một bảo khí tuyệt phẩm. Tay nghề của ta rất tốt... A, còn nữa, kiếp sau nhớ tìm chỗ đầu thai tốt, không nên để ta gặp phải. Bằng không, kết quả vẫn là loạn kiếm phân thân!

- A... Thật khiến ta tức chết...

Mịch La Chu Hoàng vốn chỉ còn lại một cái đầu vẫn tính là hoàn chỉnh. Sau khi nghe Đinh Hạo nói vậy, nhất thời lại phun ra một búng máu. Sáu con mắt của hắn trợn tròn, rõ ràng bị Đinh Hạo làm cho tức chết.

Đinh Hạo nói, chính là những lời hắn đã nói với Đinh Hạo khi hắn chiếm thượng phong lúc trước.

Hiện tại Đinh Hạo đã trả lại nguyên xi không thay đổi.

Một luồng quang diễm lục bích từ trong thi thể tràn tới, giống như tia chớp, phóng về phía vòng xoáy màu tím đen đang lơ lửng trong không trung. Đó là thần hồn của Mịch La Chu Hoàng. Hắn muốn chạy trốn.

- Meo meo, chờ ngươi đã quá lâu rồi...

Một đạo bạch quang từ trong lao tới, ngay lập tức cắn lấy quang diễm màu xanh này. Trong khi thần hồn của Mịch La Chu Hoàng kinh hoàng giãy dụa gào thét, chỉ ba hai cái, mèo ác ma đã hoàn toàn cắn nuốt nó.

- Meo meo, có chút mùi chua, chỉ có điều vẫn tính là ngon miệng...

Mèo mập Tà Nguyệt cảm thấy mỹ mãn. Nó chờ giờ phút này đã quá lâu rồi. Nó hưng phấn liếm mép.

Cuối cùng, nó từ trạng thái co quắp trúng độc khôi phục lại bình thường. Lần này, Mịch La Chu Hoàng rốt cuộc đã chết thật sự.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng vẫn chưa kịp tỉnh lại.

Tất cả biến hóa thật sự diễn ra quá nhanh.

Ban đầu, Mịch La Chu Hoàng vốn chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Mắt thấy sẽ chém giết Đinh Hạo, ai biết chỉ trong chớp mắt, người chết lại trở thành Mịch La Chu Hoàng. Sự nghịch chuyển tới quá nhanh, cho nên bọn họ căn bản đều không có thời gian ra tay trợ giúp. Đợi tới khi tất cả dừng lại, thật ra trong cơ thể Mịch La Chu Hoàng đã sớm bị kiếm khí đánh nát bấy!

Trong nháy mắt, thanh trường kiếm rỉ rét loang lổ phóng ra quang hoa, giống như thần vương kiếm, khiến người ta có ấn tượng thật sự quá đáng sợ.

Lục Tiên Nhi và nam đệ tử học viện Thanh Bình kia mặt mũi trắng bệch. Hai người đã bắt đầu lén lút lùi về phía xa.

Đinh Hạo dường như không nhìn thấy.

Hắn không xem kẻ địch vào mắt, mang theo thanh kiếm rỉ, từng bước đi tới bên cạnh thi thể của Mịch La Chu Hoàng, sử dụng mũi kiếm của thanh kiếm rỉ rét rạch một đường ngắn, giống như đang chọc tiết lợn, chia thi thể khổng lồ này ra thành từng mảnh.

Nhất sáu cái chân của con nhện màu đen này có thể điều khiển tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu, nói rõ chúng cũng không sợ bị loại tơ nhện kỳ lạ kia cắt phải. Có thể đoán được mức độ cứng rắn của chung. Nếu như lấy bọn họ luyện ra sáu Phó Thủ hoặc là áo giáp, có thể thoải mái điều khiển những tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu.

Đây cũng là cái gọi là nước biển điểm đậu hũ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Đinh Hạo cắt từng phần một rất cẩn thận rất nghiêm túc, hoàn toàn chăm chú. Gần như tất cả những gì có giá trị ở trên người Mịch La Chu Hoàng, hắn đều cắt bỏ giống như thịt muối, từng miếng một được hắn bỏ vào trong một cái bình màu đen.

Cái bình nhìn như bằng gốm sứ này, đen bóng không có gì đặc biệt, giống như là bình người ta thường ướp thịt heo, nhưng có thể chứa hết thân hình khổng lồ của Mịch La Chu Hoàng. Hiển nhiên đó là một bình trữ vật không gian, được Đinh Hạo chế tạo ra trong lúc rảnh rỗi.

Đám người Hùng Bi Yêu Hoàng hoàn toàn bị gạt sang một bên. Hoặc là nói Đinh Hạo căn bản cũng không để bọn họ vào mắt.

Đám người Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng, vào giờ phút này cũng bị hung uy của Đinh Hạo chấn áp. Trong khoảng thời gian ngắn không người nào dám tiến lên. Hai người đều từng chịu thua trong tay Đinh Hạo. Lúc này thực lực bọn họ còn chưa hoàn toàn khôi phục. Người khác càng không cần phải nói. Ngay cả dũng khí nắm chặt đao kiếm vũ khí cũng không có, thở mạnh cũng không dám, hoàn toàn tập trung vào hành động của Ma thần toàn thân đầy máu tươi trước mặt.

Cục diện quỷ dị như vậy.

Bọn họ trơ mắt nhìn thân thể Mịch La Chu Hoàng khổng lồ giống như ngọn núi nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại có một đống nội tạng. Vẻ mặt Đinh Hạo vẫn cuồng nhiệt tìm kiếm trong thân thể đầy máu tươi cái gì đó. Cảnh tượng giống như ác mộng này khiến tất cả mọi người khiếp sợ tới cực độ.

Trước đó, Đinh Hạo từng nói qua, muốn Mịch La Chu Hoàng chết giống như vị bằng hữu đã chết của hắn, cũng biến thành một đống thịt nát. Khi đó không ai tin tưởng vào lời hắn nói. Nhưng hiện tại... sự sợ hãi vô cùng đã bao phủ lấy bọn họ!