Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 279: Cuộn tranh bí ẩn




Bây giờ Đinh Hạo cùng tu bốn đạo là võ đạo, minh văn, đan dược và luyện khí. Đinh Hạo như con quay bận rộn mỗi ngày chỉ ngủ một, hai canh giờ, thời gian khác tu luyện khô khan. Nếu có đột phá nhỏ hay bình cảnh thì Đinh Hạo sẽ đi ra ngoài săn giết yêu ma tu luyện khẳng định mình tu luyện được gì.

Thật là sinh hoạt như khổ hạnh tăng.

May mắn có Kiếm Tổ dạy Thất Huyền Uẩn Thần quyết cho Đinh Hạo, tu luyện giây lát là lấy lại sức lực giúp hắn tiếp tục chống chọi.

Chớp mắt lại qua một đêm.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt thức dậy thấy Đinh Hạo đã tu luyện buổi tối xong xuôi, đang ngồi trên hòn đá bên đống lửa ngẩn người nhìn cuộn tranh giấy da ố vàng.

- Meo, không lẽ ngươi tin lời lão nhân Xao nói trong cuộn tranh rách nát này ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa gì?

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng, biểu tình cao quý lãnh diễm đi bước mèo, đuôi nhếch lên như cột cờ bước ra ngoài.

Vương Phong đầu trọc theo sau lưng mèo ác quỷ Tà Nguyệt.

Mỗi sáng sớm miêu gia sẽ thải chất độc ra ngoài, công tác của Vương Phong đầu trọc là theo sau chờ miêu gia đi xong chịu dựng mùi hôi dùng gậy lật qua lật lại tìm yêu tinh trong đó, rửa sạch sẽ cất giữ.

Đinh Hạo nhìn đôi chủ tớ không ra gì, cười lắc đầu. Đinh Hạo lại nhìn cuộn tranh giấy da ố vàng.

Lúc trước khi chia tay, trưởng lão Cao Lâm Thung Lũng thôn tặng cuộn tranh cho Đinh Hạo.

- Cuộn tranh thượng cổ này truyền đời đời trong tộc Cao thị chúng ta, có lịch sử lâu dài. Trong tộc đồn rằng bên trong cuộn tranh ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa, nếu phá giải được là có thể nhất phi xung thiên, trở thành tuyệt thế cường giả...

-... Tiếc rằng đến bây giờ đã mấy trăm năm nhưng không ai khám phá ra huyền bí bên trong. Nhiều tộc nhân không tin vào bí mật này, có lẽ tổ tiên đùa với chúng ta. Khi ta nhận cuộn tranh này từ tay trưởng lão đời trước thì trưởng lão cho ta biết nếu tộc Cao thị giữ cuộn tranh lâu dài như vậy, chúng ta không được cơ duyên mà cứ suy sụp nói lên cơ duyên không thuộ về chúng ta. Sau này nếu gặp người hữu duyên hãy tặng cuộn tranh đi, không chừng làm như thế giúp tộc Cao thị kết thiện duyên.

-... Ta vốn định tặng cuộn tranh cho Quách Nộ nhưng tiếc rằng thiên phú của hắn không cao, tư chất có hạn và đã... Ài, bây giờ tộc Cao thị được thiếu hiệp che chở có thể vào Thái Bình thành, không còn lo gì nữa. Vì để cảm tạ, ta nên tặng cuộn tranh này cho thiếu hiệp.

Đây là nguyên câu trưởng lão Cao Lâm nói khi tặng cuộn tranh.

Đinh Hạo từ chối một lần nhưng trưởng lão Cao Lâm nhiệt tình đưa, cuối cùng đành nhận cuộn tranh.

Nói thật là ban đầu Đinh Hạo không để cuộn tranh vào lòng.

Thung Lũng thôn Cao gia suy sụp thậm chí không mời nổi võ giả thủ hộ, nghe nói khi Thung Lũng thôn xuất hiện trên Tuyết Châu chỉ khoảng trăm năm, không phải di tộc xa xưa hay đại thế gia suy đồi, làm gì có bí mật?

Nhưng hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ rất có hứng thú với cuộn tranh.

Theo Đao Tổ nói thì cuộn tranh vố vàng này mặt ngoài nhìn bình thường nhưng có lịch sử cỡ vạn năm, dùng chất liệu như da như kim rất hiếm thấy. Bản thân Đao Tổ cũng không nắm rõ được, chưa biết chừng thật sự có nguyên nhân gì.

Vậy nên Đinh Hạo chú ý nhiều đến cuộn tranh.

Tuy Đinh Hạo không phải loại người cả ngày nằm mơ mong quà từ trên trời rớt xuống, không làm mà hưởng nhưng nếu trong cuộn tranh thật sự ẩn giấu cơ duyên kinh thiên động địa thì rất đáng giá suy nghĩ.

Một khi phá giải bí mật cuộn tranh Đinh Hạo càng có tin tưởng ba năm sau khiêu chiến Mục Thiên Dưỡng.

Nhưng trông cuộn tranh rất bình thường, không phải bản đồ kho búa gì, chất liệu ố vàng, vẽ ba ngọn núi sát bên nhau như ba người sóng vai cùng đi. Nét vẽ thô ráp nhưng tả ý rõ ràng, trông ngọn núi cực kỳ hiểm trở nguy nga.

Có hai thác nước bạc to lớn chảy xuống từ giữa ba ngọn núi như ngân hà đảo ngược, rất đẹp, mộng ảo gần như không thực.

Cuộn tranh cho Đinh Hạo cảm giác rất lạ.

Bởi vì tỷ lệ ngọn núi và thác nước hơi khoa trương. Thác nước rất rộng lớn, như cầu bạc treo giữa khe núi. Tin tưởng nếu trên đời có thác nước lớn như vậy và ở trên dãy núi cao như thế thì nguồn nước vô tận từ đâu ra?

Cuộn tranh hấp dẫn chú ý nhất là giữa sườn núi, chính giữa thác nước cố ý khoanh tròn màu đỏ, không có chữ ghi chú, không biết là gì.

- Theo trưởng lão Cao Lâm Thung Lũng thôn nói thì vị trí cuộn tranh khoanh tròn là trong Tuyết Long sơn, nhưng qua hơn một tháng ta đi hết bảy mươi hai núi cũng không tìm ra ba ngọn núi cuộn tranh vẽ. Thác nước thì càng chưa từng nghe nói, bí mật cuộn tranh thật khó phá giải.

Đinh Hạo suy nghĩ nhiều ngày nhưng không ra lý do.

- Meo, ngươi vẫn vắt óc phá giải bí mật cuộn tranh sao?

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt bước mèo từ bên ngoài băng thất đi vào trong.

- Nếu thật sự có bí mật thì tộc Cao thị đã không như suy đồi như hôm nay, theo ta thấy chắc là lão tổ tông Cao thị chơi ác đùa với hậu đại.

- Có lẽ ngươi nói đúng.

Đinh Hạo đăm chiêu, cất cuộn tranh.

- Meo, yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu to chết được, suýt bị bón rồi, báo hại bản meo gần như chảy máu.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng đổi đề tài, nghiêm túc nói:

- Có lẽ sau này ta cần chú ý ẩm thực, không thể một hơi nuốt thứ to.

Đinh Hạo:

-...

Cùng lúc đó, Vương Phong đầu trọc vui vẻ chạy vào, tay cầm một khối thủy tinh vàng nhạt to cỡ bàn tay.

Vương Phong đầu trọc lớn tiếng nói:

- Đinh gia, Miêu gia, một khối cực to, yêu tinh yêu thú đỉnh giai, ít nhất có thể bán năm mươi vạn kim!

Đó là yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu.

Đinh Hạo bịt mũi phất tay:

- Đừng qua đây, cất đi.

Vương Phong đầu trọc đứng lại ngay, cười nịt bỏ yêu tinh của Cức Bối Trư Yêu vào trong túi đặt hú chuyên dụng.

Trong túi chứa yêu tinh của yêu ma một tháng nay bị Đinh Hạo giết, cỡ mấy trăm cái, kích cỡ khác nhau, phẩm chất có cao có thấp, đa số là hàng tốt. Nếu đổi thành vàng ít nhất bán được sáu, bảy trăm vạn kim.