Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 228: Dư âm điên cuồng




Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn vừa nhai vừa chào Đinh Hạo:

- Đinh... Sư huynh... Đến... Rồi...

Tuy nhiên vì miệng Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đầy thức ăn nên không nghe rõ gã nói cái gì.

Đinh Hạo cười đáp lại.

Đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng đứng trong đám người, thấy Đinh Hạo trở về mấy người đó gật đầu nhưng không nhiệt tình bao nhiêu.

Lòng Đinh Hạo máy động, nhớ đến người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lúc ở trong U Minh Quy ảo trận, cẩn thận quan sát Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng giây lát. Đinh Hạo không phát hiện điều gì, thất vọng lắc đầu.

Lư Bằng Phi Thanh Sam Đông Viện đứng bên cạnh ba cao thủ Thất Nghĩa Minh, thấy Đinh Hạo trở về gã không chào hỏi, luôn cúi gằm mặt, không biết gã suy nghĩ điều gì.

Cuồng Nhân Lữ Cuồng Tử Sam Nam Viện vẫn là biểu tình kiêu ngạo không để ai vào mắt.

Người Cuồng Nhân Lữ Cuồng quấn đầy vải trắng thấm máu đỏ, vết thương chưa lành. Tuy Đinh Hạo có an cứu mạng nhưng Cuồng Nhân Lữ Cuồng chỉ nhìn hắn vài cái, nhẹ gật đầu, không nói.

Đinh Hạo không trách mcó gì, thấy mọi người còn sống hắn thầm thở phào.

Tuy trong quá trình di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch liên tục xảy ra biến cố ngoài ý muốn, vô số võ giả chết thảm dưới lòng đất nhưng Vấn Kiếm tông phái đệ tử ký danh đến rèn luyện không một ai chết đã là may mắn.

Như hai đại tông phái Tinh Vẫn tông, Thanh Bình học viện tổn thất thảm trọng.

Tính sơ thì đệ tử chết trong tay Đinh Hạo hơn hai mươi, đều là hạt giống mới tham gia môn phái không lâu, hết yểu trong rèn luyện là đả kích khá lớn vớih ia đại tông môn.

- Ủa? Vương giáo sư đâu?

Đinh Hạo không thấy Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong trong đám người, thầm giật mình. Không lẽ...

- Giáo sư chờ ngươi mãi không thấy, lo lắng xảy ra chuyện gì, không muốn cứ đứng chờ, tự mình ra ngoài tìm ngươi.

Lý Lan thấy ngay suy nghĩ trong lòng Đinh Hạo, cười nói:

- Không cần lo, thực lực của Vương giáo sư sâu không lường được, sẽ không ra ngoài ý muốn.

Lý Lan chưa dứt lời thì...

Vù vù vù vù vù!

Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong búng tay, một luồng kiếm khí rực rỡ rạch hư không.

Trên bầu trời vang tiếng xé gió chói tai như đáp lại Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong. Mọi người cảm thấy trước mắt hoa lên, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đã quay về.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đáp xuống đất lập tức nhìn hướng Đinh Hạo.

Ánh mắt Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sắc bén như điện lộ rõ quan tâm.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới, thấy hắn khỏe mạnh gã mới gật đầu, nói:

- Có câu nói tai họa ở ngàn năm, quả nhiên ngươi còn sống. Ta đã nói tên khốn kiếp ành ngươi sẽ không dễ dàng chết.

Bà nội nó!

Không độc miệng ngươi sẽ chết sao?

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh, nhưng hắn vẫn cung kính cúi đầu trước Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong hay kéo thù hận, chân thành nói cảm ơn.

Ai đều nhìn ra Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong miệng cứng lòng mềm, không lạnh nhạt như vẻ ngoài.

Lúc trước Đinh Hạo chưa về Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong sốt ruột hươn ai hết, tự mình đi bốn phía tìm kiếm. Lúc Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đáp xuống đất, ánh mắt quan tâm không phải giả vờ, đó là lo lắng từ tận đáy lòng. Đinh Hạo biết rõ nên làm sao hắn có thể không cảm kích.

Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, lạnh nhạt nói:

- Được rồi, nếu mọi người đã an toàn trở về thì kết thúc rèn luyện, chỗ này không thể ở lâu, bây giờ chúng ta về tông môn.

Mọi người nghỉ ngơi một lúc, Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong dẫn đầu phát ra khí thế cường đại bảo vệ mọi người đi bên ngoài Tây Nham sơn mạch. Đám người theo sát.

Vì đường lúc trước đến bị băng tuyết phủ trùm nên mọi người đi chậm rất nhiều.

Đến sáng ngày thứ hai đám người mới ra khỏi Tây Nham sơn mạch.

Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong kêu gọi con chim ưng huyền khí khổng lồ kia, rót huyền khí vào. Mấy tiếng kim loại ma sát vang lên, hỏa hoa bắn tung. Huyền Cương Thanh Ưng trướng to gấp mấy lần, từng thanh trường kiếm khắc minh văn duỗi ra như đôi cánh. Huyền Cương Thanh Ưng sống lại, khí thế khiến người sợ hãi lan tràn.

Mọi người leo lên lưng Huyền Cương Thanh Ưng.

Trong tiếng chim ưng hú trong trẻo rạch phá bầu trời, Huyền Cương Thanh Ưng khổng lồ bay lên cao.

* * *

Khi mọi người quay về Vấn Kiếm tông đã qua ba ngày.

Di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch biến dị khiến chín tông môn nhân loại Tuyết Châu thậm chí là thế lực yêu tộc chú ý. Các đại thế lực hoặc minh hoặc ám điều tra, đặc biệt là tin tức lộ ra từ tán tu may mắn sống sốt, các đệ tử đại môn phái khiến nhiều cường giả thế hệ trước thầm giật mình.

Nhiều người hiểu rằng di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch không đơn giản như ban đầu họ nghĩ.

Thần đồng Mục Thiên Dưỡng công phá cấm chế chỉ là một khu vực bình thường nhất, bên trong còn có nhiều bí mật chưa bị khám phá.

Ít nhất theo tin tức hiện có thì bên trong còn cường giả thời đại thượng cổ sống âm thầm khống chế di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch, đây đúng là tin tức chấn động.

Trong phút chốc gió nổi mây phun, vô số cường giả Tuyết Châu tụ tập tại Tây Nham sơn mạch.

Trong sơn môn Vấn Kiếm tông, các đệ tử ký danh trải qua biến dị như Đinh Hạo bị mấy chục trưởng lão cao tầng tông môn tự mình triệu kiến, hỏi kỹ càng điều bọn họ nghe, thấy được, muốn tìm kiếm dấu vết manh mối.

Thậm chí những tán tu còn sống cũng bị cao thủ các phái hỏi han.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý của Vấn Kiếm tông cố ý kêu Đinh Hạo đến, gã mơ hồ thấy trên người thiếu niên này có bí mật gì đó nên muốn hỏi toàn quá trình.

Dĩ nhiên Đinh Hạo sẽ không kể chuyện hắn xử lý hồn thể cường giả thượng cổ, được hai năng lượng tinh hoa uẩn thần địa mạch. Đinh Hạo không nói vì chuyện Quách Nộ nổi khùng gần như giết sạch đệ tử ký danh của Thanh Bình học viện.

Đinh Hạo chọn lọc nói chuyện thời kỳ đầu trong Quy U Minh ảo trận, giống như những người khác đã kể, chẳng có một chút sơ hở.

Cuối cùng Vấn Kiếm tông bỏ mặc chuyện này.

Trong đoạn thời gian sau có nhiều cường giả ôm lòng may mắn đi Tây Nham sơn mạch cầu may.

Bọn họ lật tung đất đai ở đó.

Di tích thượng cổ tông môn sụp xuống bị hoàn chỉnh khai quật ra, tiếc rằng bọn họ tốn nhiều công sức nhưng không được gì.

Khiến các cường giả phát điên bên dưới di tích thượng cổ sụp đổ phát hiện cung điện, cảnh tượng kỳ lạ, bao gồm uẩn thần địa mạch đã khô cạn. Xem thời gian thì uẩn thần địa mạch khô cạn chính là lúc di tích thượng cổ tông môn biến dị không lâu.