Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1237: Không nhịn được




Trong thức hải của người mặc giáp đen che mặt tay cụt kim câu Đinh Hạo trông thấy bóng lưng Đinh Đồng liên quan lực lượng hắc ám này, kết hợp với tât cả dấu hiệu thì sự thật đã quá rõ ràng. Mấy ngày nay Thần Đình phương đông nhẫn nhịn, im hơi lặng tiếng không phải yếu thế mà mưu đồ tại sao.

- Đuổi theo!

Đinh Hạo tăng tốc độ, lực lượng cơ thể cường đại bùng phát. Tốc độ của Đinh Hạo như dán sát mặt đất bay đi.

Tốc độ của Vũ Diệt Tuyệt cũng không chậm.

Vũ Diệt Tuyệt đứng trên thần khí Trấn Thần Ấn bay sát mặt đất.

Đinh Hạo nhìn phía trước, gần đó có một luồng sáng đen bay nhanh hướng tiên phong phía xa, tốc độ vượt qua cường giả thần cảnh đê giai. Đó là lão nhân hướng dẫn viên tóc rối bí ẩn.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối lấm lét thập thò, đùi và chân cắm một cây đinh đỏ như buộc thần hành phú lao nhanh đi.

Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:

- Lão già này sống đến tận đây?

Lúc trước lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đi chúng với đại ma vương Tà Nguyệt nên chắc cũng bị cuốn vào Thần Điện Hoàng Kim, Đinh Hạo không bất ngờ về điều này. Khiến Đinh Hạo ngạc nhiên là mặt ngoài lão nhân hướng dẫn viên tóc rối chỉ có tu vi cảnh giới Võ Hoàng cảnh nhưng sống vươn lên tầng tầng cuộc chiến thiên tuyển?

Không lẽ lúc trước lão nhân hướng dẫn viên tóc rối luôn che giấu thực lực?

Phiên Thiên Thử Khúc Phong là thần thánh phương nào?

Khi Đinh Hạo trông thấy lão nhân hướng dẫn viên tóc rối thì kiềm không được nhớ đến đại ma vương Tà Nguyệt, lòng rất đau.

Đinh Hạo nghĩ đến tại lão nhân hướng dẫn viên tóc rối lôi kéo đại ma vương Tà Nguyệt đến Lạc Thánh sơn mạch thì kiềm không được hét to:

- Này Khúc Phong, đứng lại đó! Sao lão ở đây?

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đang lén lút chạy đi nghe người ta kêu tên mình thì giật nảy mình, biểu tình khủng hoảng định chui vào khe núi. Phiên Thiên Thử Khúc Phong phản ứng lại thanh âm quen thuộc, ngoái đầu nhìn Đinh Hạo.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối vui mừng nói:

- Đông gia, thì ra là ngươi, thấy ngươi thì tốt quá, ta và mèo mập thất lạc...

Đinh Hạo nhìn khuôn mặt cười của lão nhân hướng dẫn viên tóc rối, không biết nên nói cái gì.

Trực giác Thắng Tự Quyết nói cho Đinh Hạo lão nhân hướng dẫn viên tóc rối lộ ra vui sướng, nhẹ nhõm tuyệt đối không phải giả bộ. Biểu tình kinh hoàng trước đó của Phiên Thiên Thử Khúc Phong không phải giả dối, mấy ngày nay lão cũng không dễ sống.

- Đi.

Đinh Hạo vẫy tay, tiếp tục chạy nhanh tới trước.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối hưng phấn theo sau Đinh Hạo, thở pahò nhẹ nhõm. Giờ lão không phải lo lắng phập phồng nữa, đông gia trẻ này có khí chất khiến người yên lòng, tin tưởng vào hắn.

Đinh Hạo ngẩng đầu nói:

- Sắp đến nơi.

Đinh Hạo trông thấy tiên phong toát ra tiên đạo linh khí hỗn độn đã gần ngay trước mắt, linh khí ập vào mặt càng lúc càng đậm đặc. Hơi thở tiên đạo kỳ lạ này làm mỗi một tế bào thoải mái vô cùng.

Sau lưng Đinh Hạo dâng lên lực lượng huyền khí, ngày càng nhiều người chạy đến.

- Đi!

Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt liếc nhau, co giò chạy nhanh.

Rốt cuộc đến dưới tiên phong.

- Ngọn núi này hơi lạ.

Đinh Hạo nhún chân định nhảy lên nhưng ngạc nhiên phát hiện chảy nhảy cao chưa đến hai thước, pháp tắc cấm chế bay càng khủng bố. Chẳng những Đinh Hạo không thể lơ lửng trong không trung mà nhảy lên cũng bị áp chế.

Vũ Diệt Tuyệt thử dùng thần khí Trấn Thần Ấn bay lên, nhưng rất nhanh nếm mùi thất bại

Thần khí Trấn Thần Ấn mất hiệu lực tại Lạc Thánh sơn mạch.

Ánh mắt Vũ Diệt Tuyệt kiên quyết nói:

- Leo len.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn tiên phong cao ngất đâm mây, nếu leo lên từng bước thì cần ít nhất hai ngày. Đinh Hạo nhớ đến lúc trước thấy óng dáng mấy người kia, nếu bọn họ có thể bay nhảy thì chờ Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt leo lên đỉnh núi tiên khí đã sớm có chủ nhân.

Nhưng trừ bỏ ra nhóm Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt không có cách nào khác.

Đinh Hạo cắn răng, cùng Vũ Diệt Tuyệt trèo lên tiên phong, nhờ đá nhô ra bò lên. Thân hình Đinh Hạo nhanh nhạy như con vượn khỉ to khỏe nhanh chóng bò.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối cắn răng cắm cây đỉnh đỏ nhỏ vào bàn tay, tay lão biến thành kim loại đỏ, móng dài ra như thần binh lợi khí. Phiên Thiên Thử Khúc Phong duỗi tay có thể cắm móng vào tảng đá.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối như con gấu tuối bấu móng vuốt vào tảng đá bò lên tiên phong.

Tốc độ Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối không chậm.

Nửa nén nhang sau ba người Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đã leo lên bảy trăm thước, đám người đến sau cũng hì hục leo tiên phong.

Vách núi cheo leo gần như dựng đứng, rất khó bò lên tiên phong.

Áp lực tồn tại, các cao thủ bò lên tiên phong rất khó tưởng tượng nếu trượt tay rơi khỏi vách núi có bị té chết không.

Đinh Hạo thấy trên đỉnh đầu khoảng hơn năm mươi thước có một thạch đàin hô ra như quảng trường thì mừng rỡ.

Đinh Hạo nói với Vũ Diệt Tuyệt:

- Phù, mặt trước dường như có thạch đài, có thể nghỉ ngơi một lúc.

Trán thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng thấm ướt mồ hôi.

Cả tòa tiên phong bao phủ trong lực hút kỳ lạ, càng leo lên thì trọng lực càng lớn. Khi leo đến bảy trăm thước ba người Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối cảm giác như lưng congx một ngọn núi cổ nặng nề.

Bỗng nhiên...

Vũ Diệt Tuyệt lớn tiếng nhắc nhở:

- Cẩn thận!

Đinh Hạo ngẩng đầu lên, thấy có mũi tên từ bên trên bắn xuống, âm u độc ác. Đinh Hạo vội dịch sang bên né tránh trong đường tơ kẽ tóc, mũi tên dán sát vạch núi lao xuống. Một cường giả thú nhân tộc bị bắn hét thảm rơi xuống vách tiên phong.

Đinh Hạo cắn răng:

- Lại là hắn!

Người tập kích chính là một cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đi theo Đinh Linh.

Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đứng trên thạch đài, biểu tình tàn nhẫn, trêu cợt nhìn xuống dưới, ánh mắt lóe tia độc ác. Tay cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông cầm trường cung kỳ lạ kéo căng như trăng tròn, mười mũi tên ánh sáng chậm rãi hình thành nhắm vào ba người Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối.

Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông cười khẩy nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ tiểu tiện chủng nhà ngươi mạng cứng hơn con gián, sống sót đi đến chỗ này. Đáng tiếc chỉ có thể dừng ở đây... Chết đi!

Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đứng trên bình đài nhìn xuống như thẩm phán, thả lỏng ngón tay kéo dây cung.

Vù vù vù vù vù!

Mấy chục mũi tên từ bên trên bay xuống dưới, dán sát vách tiên phong lao nhanh.

Kình khí sóng tên đáng sợ xé vách tiên phong, đá lăn lông lốc như núi lở, đất cát bay đầy. Ánh sáng mũi tên hầu như biến mất nhưng càng nguy hiểm hơn.

Lòng Đinh Hạo dâng trào sát ý.

Đã đến phút mấu chốt, không thể giấu tài nữa, nếu còn chậm trễ thì tiên khí sẽ rơi vào tay người khác.

Nghĩ vậy Đinh Hạo co tay lại, thanh kiếm rỉ sét vào tay.