Đạo Chu

Chương 702: Thần thực sự




Vũ Vô Cực bình tĩnh không nhanh không chậm giải thích cho Thiên Nhận Tuyết. Bàn tay hắn hơi chìa ra phía trước: “Ngươi cũng biết ngay cả hồn thú dù có hiến tế đi nữa thì hồn sư cũng chưa chắc có thể hấp thu nổi. Một hồn thú có mười vạn năm tu vi mà hiến tế cho một hồn sĩ mười cấp căn bản chính là cửu tử nhất sinh. Chứ đừng nói hồn hoàn đạt đến trăm vạn năm.”

“Tuy nhiên sẽ có chút khác biệt nếu như lực lượng hồn hoàn và hồn cốt đều bị phong ấn lại. Từ mười vạn năm trở về chỉ còn hơn trăm năm thậm chí chỉ có mấy chục năm. Ngươi nói xem hồn sư có thể hấp thu hay không? Cơ bản là thành công trăm phần trăm mà chúng ta lại nắm giữ loại kỹ thuật này. Không cần giết chết hồn thú, chúng ta học cách chóc lấy hồn hoàn và hồn cốt sau đó nâng cấp chúng đến cực hạn trăm vạn năm. Rồi lại đem chúng phong ấn lại chỉ còn mấy trăm hoặc mấy chục năm. Các nàng cơ bản sẽ chẳng có khó khăn gì. Để hoàn thành nó, chúng ta đã mất rất nhiều công sức!”

Thiên Nhận Tuyết chấn động, nhìn Vũ Vô Cực đầy nghi hoặc: ”Thiên Địa tông các ngươi thật sự là một người giỏi sáng tạo ra kỳ tích… Các ngươi vậy mà giải đáp nan đề của cả đại lục bao năm nay. Hoàn thành hồn thú và nhân loài sống chung. Thực sự làm cho người cảm thán không thôi!”

“Không có cách nào...” Vũ Vô Cực nhún nhún vai, hắn hơi liếc mắt nhìn về phía đám thiếu nữ nói: “Các nàng đều là vợ ta. Ta chỉ có thể làm hết sức cho các nàng đảm bảo trải con đường tốt nhất. Ngươi đã thành thần hẳn phải biết con đường thành thần không dễ. Chính vì vậy mà ta mới đem công pháp cũng như cách để hồn thú và nhân loài chung sống tốt với nhau. Chỉ có vậy tín ngưỡng mới đủ để các nàng có thể trở thành thần.”

“Mà đúng là buồn cười. Võ Hồn Điện các ngươi rõ ràng muốn đánh chủ ý lên Thiên Địa tông chúng. Họ bất quá vì phương pháp chóc hồn hoàn và hồn cốt mà thôi. Hiện giờ thì phương pháp trải rộng khắp đại lục, ngươi nói xem có đáng buồn không. Nếu không phải như vậy ta cũng không ra tay với Võ Hồn Điện. Ta chỉ muốn thu thập tín ngưỡng cho các nàng có thể thành thần mà thôi! Có lẽ sẽ xung đột với Võ Hồn Điện nhưng không đến mức người chết ta sống như bây giờ.”

Thiên Nhận Tuyết thở dài một tiếng: “Có lẽ là tạo hoá trêu người, làm cho chúng ta ở hai bên đối lập, nếu ngươi xuất thân từ Võ Hồn điện, chỉ sợ là cũng sẽ có một ý nghĩ khác. Đến đi, hãy cho ta xem, ngươi bằng vào cái gì mà có thể khiêu chiến một vị thần thực sự!”

Khi Thiên Nhận Tuyết trở thành thần thì nàng mới biết được giữa thần cùng với người là chênh lệch như thế nào. Cho dù đối phương có là cực hạn đấu la đi nữa. Chênh lệch giữa hai bên giống như trời và đất như vậy. Cực hạn đấu la muốn khiêu chiến thần là không thể nào. Bất quá nàng cũng không thể quá chủ quan mà trực tiếp cầm lên thanh kiếm thiên sứ quyết định nghênh địch. Mặc dù trong lòng tự nói như vậy nhưng nàng vẫn có chút cho rằng bản thân mình so với đối phương vẫn là giữa người và thần.

Đột nhiên đôi mắt của Thiên Nhận Tuyết co rụt lại. Nàng đột nhiên thấy được Vũ Vô Cực biến mất. Ngay theo sau đó thì hắn xuất hiện sau lưng của nàng. Thần thức của nàng cảm nhận được không gian xuất hiện giao động. Ngay sau đó hắn đã xuất hiện sau lưng nàng, một thanh kiếm cực lớn trực tiếp bị hai tay hắn nắm chặt.

“Khởi nguyên: Khai Thiên Tích Địa!” Vũ Vô Cực cười lạnh quát một tiếng. Trong đó hắn cũng trực tiếp điều động lực lượng của mình. Trong đó có một thần thông đó là vô hạn tăng lên chiến lực. Nghe thần thông rất trâu bò nhưng nói là như thế nhưng lực lượng có thể gia tăng vài lần là cùng. Tăng bao nhiêu lần thì lực phản chấn mạnh đến bấy nhiêu. Nếu như tăng lên quá nhiều thì Vũ Vô Cực sợ rằng chưa đánh ra được chiêu nào đã trực tiếp bị phản lực chấn sát.

Hắn cũng độ chín lần đại kiếp cũng tương đương với đạt được chín loại thần thông. May mắn là một lần lột xác đều sẽ thức tỉnh một loại thần thông. Trong đó có hai thần thông có công sát cực mạnh đó là Khởi nguyên: Khai Thiên Tích Địa và Nguyên Ám: Vũ Trụ Chung Kết. Mỗi loại thần thông đều có uy lực vượt cấp giết địch.

Oanh! Một âm thanh xé gió kinh hồn phát ra. Thiên Nhận Tuyết lập tức giơ kiếm đón đỡ. Đồng thời một hồn hoàn trong đó của nàng sáng lên. Một vòng bảo hộ trong suốt theo đó bao bọc lấy cơ thể xinh đẹp của nàng. Đồng thời sáu chiếc cánh trực tiếp vươn ra bao phủ lấy cơ thể nàng che chắn đòn tấn công này.

Phanh! Cự lực một tiếng va chạm khiến cho Thiên Nhận Tuyết trực tiếp bị đánh bay. Theo đó không gian trước đòn tấn công này trực tiếp bị phá nát. Từng đợt không gian xuất hiện giống như cái khe nơi mà Thiên Nhận Tuyết đang đứng xuất hiện rạn nứt. Ở trên không trung còn xuất hiện những đợt gợn sóng làm cho hình ảnh bị vặn vẹo.

Cơ thể Thiên Nhận Tuyết cảm giác được giống như một viên thiên thạch trực tiếp đâm bay nàng. Miệng Thiên Nhận Tuyết theo đó trực tiếp cảm giác được ngọt ngọt: “Phốc!” ở trong không trung nàng trực tiếp phun ra một tia máu.

Ầm! Một cú chẹm mạnh xuống mặt biển phát ra một âm thanh khủng bố. Một khe sâu đáng sợ xuất hiện trước mắt mọi người. Vết cắt dài đến tận cuối chân trời đồng thời mặt biển theo đó cũng bị tách ra làm đôi.

“Hộc...” Vũ Vô Cực trực tiếp khụ ra một ngụm máu. Trên người hắn đột nhiên vỡ ra máu tươi theo đó trực tiếp bắn ra tung tóe. Ngay cả bộ áo giáp hư ảo do ma hồn ngưng tụ cũng theo đó vỡ vụn tiêu tán. Tuy nhiên quỷ dị máu tươi vừa vụt ra lập tức từ phía ngoài nhanh chóng bay ngược lại hấp thu vào trong cơ thể Vũ Vô Cực. Vết thương trên người hắn cũng theo đó trực tiếp nhanh chóng liền lại.

Thân mình lảo đảo, sáu đôi cánh rách nát, từng cái lông vũ xinh đẹp biến thành tan tác bay đầy trời. Khi mà nàng ổn định được tinh thần thì thấy được Vũ Vô Cực cũng theo đó bay tới. Hắn đứng trước nàng với khoảng cách khá xa nhìn chăm chú về phía nàng. Bộ dạng vẫn là ngạo mạn như vậy mang theo cái cảm giác cao cao tại thượng nhìn về phía nàng.

Đến lúc này nàng cố nén đau nhức lại, trên bầu trời thái dương chiếu xuống. Năng lượng mặt trời nhanh chóng chuyển hóa thành thần lực đem thân thể của nàng chữa trị. Tuy nhiên có một cỗ dị lực lại đang ngăn chặn không cho phép nàng chữa trị thương thế của mình. Nàng chỉ có thể cố nén đau nhức mở miệng nói: “Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy được? Chẳng lẽ ngươi đã thành thần!”

Vũ Vô Cực vậy mà lắc lắc đầu mở miệng nói: “Không phải!?”

“Không thể nào!” Thiên Nhận Tuyết lập tức mở miệng nói: “Nếu ngươi không thành thần làm sao có thể đả thương được đến ta!”

“Ta thực sự không hiểu được ý ngươi nói là gì?” Vũ Vô Cực mở miệng hỏi lại: “Vậy trong mắt ngươi thần là gì?” Lập tức Thiên Nhận Tuyết cũng theo đó lâm vào suy tư, Vũ Vô Cực nói: “Không giống như các ngươi tu luyện hồn lực, võ tu chúng ta tu luyện hoàn toàn khác biệt. Ở trong cơ thể chúng ta ngưng tụ võ đan cũng giống như thần cách vậy. Khác biệt võ đan chúng ta đó là ngưng tụ thuộc về đạo của mình. Hiện giờ ta bất quá kết thúc chín lần lột xác mà thôi. Mặc dù cơ thể ta không giống như ngươi có thần thể khôi phục đáng sợ nhưng thân thể ta tuyệt đối không kém có khi có mặt khác còn hơn.”

“Thần trong mắt ngươi chỉ giống như ngươi thực sự ta cảm giác có phần hơi yếu. Hiện giờ ta muốn trở thành thần thực sự còn cần trải qua chín lần đại lôi kiếp nữa nhận được đại đạo thừa nhận ta mới chân chính là thần. Ngươi hẳn phải biết đại lục Đấu La này trên một mảnh tinh cầu có hình tròn đi!” Vũ Vô Cực nói làm cho Thiên Nhận Tuyết ngây ngẩn người lại nghe được Vũ Vô Cực thở ra một hơi nói: “Không biết thần định nghĩa của người là gì? Ta chỉ biết ta thực sự trở thành thần thành tiên là vượt qua chín đại lôi kiếp sau này mới chân chính bước vào ngãnh cửa thần của võ tu. Đến lúc đó sức mạnh của ta sẽ lột xác chênh lệch như trời với đất. Ta hoàn toàn có thể dùng một quyền đấm vỡ cả cái tinh cầu đấu la này. Đó mới là chân chính thần thực sự!”

“Không thể nào!” Thiên Nhận Tuyết lập tức phủ nhận: “Thần dù rất mạnh nhưng làm sao có thể như ngươi nói được. Ta biết được thần rất mạnh nhưng như ngươi nói... không thể nào!” Nàng lại một lần nữa phủ nhận.

“Ta cần lừa ngươi sao?” Vũ Vô Cực lắc đầu thở ra một hơi dài: “Nãy giờ nghỉ ngơi thật lâu rồi. Ngươi hẳn cũng hoàn toàn khôi phục. Chúng ta có thể đánh một trận thật rồi. Đem toàn lực của ngươi lấy ra nếu như ngươi không muốn mình thua quá khó coi.”