“Nhà Uchiha mưu phản và Itachi là nội gián!?” Sự bàng hoàng xảy ra đột ngột đến với Uchiha Sasuke. Hắn hoàn toàn không thể tin tưởng được những điều gì mình đang nghe.Mặt Sasuke xuất hiện đầy mồ hôi và sự hoảng hốt viết rõ trên mặt hắn: “Ngươi đang nói cái quái quỷ gì vậy?”
“Chắc cậu không biết gia tộc đang mưu tính điều gì vì lúc đó cậu còn quá nhỏ mà...” Đầu hơi quay ra liếc mắt nhìn Sasuke một cái, người thần bí tiếp tục câu chuyện của mình: “Nhưng ta dám bảo đảm đó là sự thật. Cha cậu, Uchiha Fugaku là kẻ chủ mưu toàn bộ kế hoạch. Itachi chỉ theo lệnh ông ta làm gián điệp nội gian nhưng thực tế lại trái ngược hoàn toàn. Itachi đã lén tuồn thông tin về gia tộc cho làng có thể gọi cậu ta là gián điệp hai mang. Cậu sẽ không tưởng tượng được gánh nặng mà Itachi mang phải!”
“Tại sao chứ?” Uchiha Sasuke tức giận quát lớn. Bây giờ hắn đã muốn như mất bình tĩnh: “Sao anh ta lại phản bội gia tộc?”
“Những người chưa từng được chứng kiện một trận chiến thực sự như cậu thì không thể hiểu được đâu...” Hai tay người thần bí ôm ngực, hắn hơi cúi đầu như nhớ lại gì đó: “Trong đại chiến ninja lần thứ ba. Itachi mới bốn tuổi đã phải chứng kiến hàng nghìn người chết thảm. Cậu ta còn quá bé để hiểu được chiến tranh. Với cậu ta đó là địa ngục. Tổn thương tinh thần đó khiến cậu ta căm ghét chiến tranh và luôn khát khao hoà bình. Cậu ta làm việc không ngừng nghỉ để cho làng an bình và ổn định. Itachi đặt tình yêu làng lên trên tất cả và cả gia đình. Các trưởng lão đã nhận ra điều đó và dùng nó điều khiển cậu ta. Cậu ta được giao nhiệm vụ tuyệt mật. Cậu biết nhãn thuật đấu nhãn thuật chứ? Để đấu lại nhà Uchiha cần có người có Sharingan!”
Uchiha Sasuke không có nói gì mà giữ im lặng. Khuôn mặt mê mang Uchiha Sasuke đã nói lên tất cả. Người thần bí cũng gật đầu: “Chính thế! Nhiệm vụ bí mật đó là tiêu diệt toàn bộ tộc Uchiha! Sự rằng co mâu thuẫn trong người Itachi vượt xa sức tưởng tượng của cậu. Cậu ta phải đối diện với sự lựa chọn tàn nhẫn, phản bội lại cả gia tộc. Đó là một điều cậu ta chưa bao giờ nghĩ đến. Nhưng nếu như một gia tộc mạnh như Uchiha phát động nội chiến sẽ khiến không chỉ những người sáng lập làng Lá mà toàn bộ Hoả quốc chấn động. Nó sẽ tạo cơ hội cho các nước khác kéo quân sang xâm lược. Sự náo loạn trong làng Lá có thể còn châm ngòi cho cuộc đại chiến ninja lần thứ tư. Chỉ vì sự tham lam quyền lực của nhà Uchiha mà khiến bao nhiêu người vô tội phải thiệt mạng!”
“Nếu ở địa vị Itachi, cậu sẽ làm gì!?” Người thần bí tiếp tục hỏi. Điều này làm cho Uchiha Sasuke lâm vào im lặng. Sự trầm mặc này làm cho người thần bí hài lòng. Hắn tiếp tục nói: “Cuối cùng, Itachi đã quyết định tự mình bế mạc lịch sử gia tộc. Cậu ta không phản bội vì thù hận. Đơn giản là không có lựa chọn nào khác. Phải đặt lợi ích của làng lên trên hết. Rồi mối thù truyền kiếp giữa hai gia tộc với tất cả mâu thuẫn trong nội tâm như vậy. Không ai có thể đổi lỗi cho quyết định đó của Itachi!”
Khuôn mặt Sasuke đã biến thành mất mác và buồn khổ. Hắn tiếp tục nghe người thần bí nói: “Thật tình cờ vào lúc đó ta cũng đang tìm cách khơi mào chiến tranh. Nhớ chứ, ta từng nói ta căm ghét làng Lá và cả tộc Uchiha nhưng Itachi đã nhận ra ta. Cậu ta là người duy nhất biết ta vẫn còn sống. Cậu ta hẹn gặp và ra tối hậu thư vơi ta...” Một tay ôm ngực một tay chìa ra, người thân bí thở ra một hơi: “Để đội lại giúp ta trả thù nhà Uchiha. Ta phải hứa không làm gì tổn hại đến làng Lá! Và ta đã đồng ý.”
“Nhưng Hokage đệ tam đã từ chối kế hoạch đó. Ông ta cố gắng thuyết phục mọi người rằng hoà giải mới là cách tốt nhất. Tiếc thay thời gian đã không cho phép và ông ta đã thất bại. Bây giờ, chúng ta sẽ nói về cái đêm định mệnh đó. Toàn bộ kế hoạch đó là tiêu diệt toàn bộ gia tộc rời bỏ làng với ô danh kẻ sát nhân. Mọi việc đã được lên kế hoạch sẵn. Itachi đã hoàn thành nhiệm vu một cách xuất sắc và nhanh chóng. Ngoài trừ một chi tiết nhỏ, một điều cậu ta không làm được.” Đôi mắt người thần bí nheo lại quan sát Uchiha Sasuke: “Xuống tay với chính đứa em trai nhỏ bé của mình. Itachi đã cầu xin Hokage đệ tam bảo vệ cậu khỏi Danzou và những người khác. trước khi bỏ đi, cậu ta đã đe doạ Danzou. Nếu như ông ta làm hại cậu, cậu ta sẽ đem toàn bộ thông tin làng Lá cho các nước thù địch!”
“Cậu ta lo lắng cho cậu hơn hết thảy cả bản thân mình. Nhưng tất nhiên không thể nói sự thật cho cậu được nên cậu ta đã chào từ biệt theo cách khác. Cậu ta khiến cậu nung nấu ý chí trả thù là để cậu mạnh mẽ hơn. Cậu ta muốn cậu tin tưởng rằng nhà Uchiha vẫn là niềm kiêu ngạo của làng Lá. Thế nên Itachi đã cầu xin Hokage đệ tam không bao giờ tiết lộ sự thật cho cậu. Ngay khi rời khỏi làng, cậu ta đã quyết định sẽ chết trong tay cậu để cậu nhận được sức mạnh mới. Đó toàn bộ là sự thật ta biết!”
“Dối trá...” Đầu Uchiha Sasuke cúi thấp xuống, hắn hoàn toàn đã thất thần. Miệng hắn liên tục lẩm bẩm: “Toàn là dối trá. Chắc chắn ngươi đang nói dối. Không thể nào, ta xém chút nữa là mất mạng trong tay hắn rồi!”
“Cậu thực sự nghĩ như thế hả!?” Người thân bí mở miệng lên tiếng: “Mặc dù cậu đã thức tỉnh Mangekyou Sharingan. Thế nhưng Uchiha Itachi cũng không phải không có phần thắng. Với thanh kiếm Totsuka có năng lực phong ấn và chiếc khiên Yata có thể phòng ngự bắn ngược mọi loại thuật. Cậu nghĩ cậu có thể chiến thắng hai thứ này sao? Itachi đã tính toán mọi thứ khi đánh với cậu cũng như hắn đã diễn rất tốt cho đến giây phút cuối cùng khi đánh với cậu.”
“Giờ ngươi muốn ta tin tưởng vào những điều dối trá mà ngươi nói!” Mangekyou Sharingan Uchiha Sasuke xuất hiện khi nhìn trừng trừng vào người thần bí.
“Có lẽ cậu không tin nhưng tất cả là sự thật!” Đầu người thần bí hơi ngước lên nhìn hang động, hắn bình tĩnh nói: “sau khi rời làng Lá gánh trên vai tội ác không thể tha thứ. Uchiha Itachi đã gia nhập vào Akatsuki để có thể nằm vùng trong tổ chức đáng sợ này. Cậu ta luôn luôn nghĩ về làng Lá và về cả cậu. Đệ tam đã hứa bảo vệ cho cậu vì thế Itachi đã phải trở về làng Lá ngay sau khi Đệ tam qua đời. Bởi vì hắn muốn nhắn nhủ tới Danzou và những người khác rằng: ta đang còn sống đây này. Cậu quá quan trọng với...”
“Câm miệng đi!” Uchiha Sasuke giận dữ và gầm lên: “Tất cả đều là dối trá!”
“Cậu thực sự cho rằng như vậy à!?” Người đeo mặt nạ thần bí gõ gõ ngón tay trên vai: “Cậu nhớ đến chiêu cuối cùng không? Uchiha Itachi có thể dễ dàng tránh thoát chiêu đó. Vì sao, cậu ta không né tránh mà để cho cậu đâm Thiên Điểu vào ngực cậu ta.”
Vẻ mặt Sasuke lập tức dại ra vì lời nói của người đeo mặt nạ thần bí: “Vì với cậu ta, được chết trong tay cậu chính là sự giải thoát. ” Hắn đứng dậy đi về phía Uchiha Sasuke và dùng cái giọng giễu cợt khi nói chuyện: “Cậu chẳng thấy được con người của Itachi. Cậu chẳng nhận ra được ảo ảnh từ hắn ta. Nhưng Itachi đã giết bạn, giết cấp trên, đã giết người yêu, giết cha, giết mẹ. Vậy mà hắn không thể xuống tay với đứa em bé bỏng của hắn.” Đầu người đàn ông thần bí hơi nghiêng nhìn về phía Sasuke: “Người đàn ông đổ cả máu lẫn nước mắt khi phải vứt bỏ cảm xúc cá nhân để giết người thân thuộc máu mủ lại không thể xuống tay với cậu!”
“Cậu không hiểu sao?” Hai tay người thần bí ôm ngực. Giọng nói hắn như từ xa xăm nhưng lại rõ ràng rót vào trong tai Uchiha Sasuke: “Với Itachi, mạng sống của cậu còn quan trọng hơn làng Lá!” Thấy Sasuke đã rơi vào trạng thái đờ đẫn, hắn tiếp tục đánh sâu vào trong trái tim Sasuke: “Cho đến lúc chết. Không phải, ngay cả khi chết hắn cũng nghĩ tới cậu. Có lẽ cậu đã có được sức mạnh mới. Vậy khi cậu đánh bại được hắn và trả thù cho tộc Uchiha, cậu đã nghiễm nhiên trỏ thành anh hùng của làng Lá! Bị bệnh tật và sự dằn vặt, hắn đã dùng thuốc để kéo dài mạng sống của mình. Tất cả chỉ vì đứa em thân yêu! Hắn phải đánh với cậu và chết trong tay cậu. Đối với hắn, đó chính là sự giải thoát!”
Những cơn sóng vỗ lên trên mỏm đá, ánh sáng buổi chiều tà chiếu lên khuôn mặt Uchiha Sasuke. Giọng nói người thần bí vẫn vang vọng trên bầu Uchiha Sasuke. Lúc này, Uchiha Sasuke mê mang nhìn về phía con sông ở phía xa và bầu trời đỏ thắm. Đôi mắt Uchiha Sasuke nhắm lại, từng giọt nước mắt mê mang từ trong khoé mắt hắn nhỏ xuống. Ký ức như thuỷ triều về Uchiha Itachi vọt thẳng vào trong đầu hắn khiến cho trái tim hắn quặn đau. Nước mắt không kìm chế được tiếp tục chảy xuống.
“Xin lỗi Sasuke! Đây là lần cuối cùng.” Hai ngón tay Uchiha Itachi chạm trên trán Sasuke, giờ hắn nhớ lại lúc đó những lời mà Uchiha Itachi nói với hắn trước khi chết.
“Kiu...” Âm thanh một tiếng chim vang lên thức tỉnh Uchiha Sasuke. Hắn bàng hoàng mở ra đôi mắt của mình thấy được con đại bàng từ vách đá cất cao đôi cánh lướt xuống mặt biển. Hình ảnh ấy đánh thật sâu vào trong tim của hắn.
“Chúng ta không còn là những con rắn nữa. Từ giờ chúng ta sẽ biết được với cái tên Taka (Đại bàng)!” Uchiha Sasuke lạnh lùng mở miệng nói chuyện: “Là đại bàng chúng ta có một mục tiêu duy nhất đó là huỷ diệt làng Lá.”
“Nga...” Đôi mắt người thần bí nheo lại, hắn đứng dậy và từ từ đi lại gần Uchiha Sasuke rồi nói: “Vậy là cậu đã có quyết định của riêng mình. Tiếp theo, cậu định làm gì đây?”
“Ta đã có kế hoạch của riêng mình. Ta sẽ phục hưng gia tộc Uchiha theo cách của riêng ta. Ta không thể làm theo ý của Itachi được.” Giọng nói Sasuke lạnh như băng nhìn về phía trước, ánh mắt hắn mang theo mê mang và bất định: “Nhưng trước đó, ta còn có phiền phức cần giải quyết!”
Phập! Thanh katana sau lưng Uchiha Sasuke nhanh như chớp được hắn rút ra. Hắn trực tiếp đâm xuyên qua thân thể người thần bí. Trước con mắt hoàn toàn kinh ngạc của người thần bí, máu đỏ tươi từ vết thương dọc theo sống đao rơi tí tách xuống mặt đất.
“Người được ưu tiên giải quyết chính là ngươi...” Giọng nói Sasuke lạnh như băng giống như từ mười tám tầng địa ngục rơi vào trong tai người thần bí. Con mắt Sharingan trong mắt người thần bí co rụt lại. Hắn thấy được đôi mắt Sasuke đã biến đổi. Một trong những con mắt Sasuke đã tiến hoá thành những đường vòng tròn đồng tâm. Mà hắn cũng không nghĩ tới Uchiha Sasuke sẽ ra tay giết hắn.