“Cha, mẹ, con không thích Diệp Thiến, nhưng cô ta lại nhằm vào A Tuyết khắp nơi, còn tuyên bố muốn g.i.ế.c A Tuyết, con bất đắc dĩ mới đính hôn với cô ta. Người con yêu là A Tuyết, nếu hai người không đồng ý chúng con ở bên nhau, tám năm sau vào ngày 23 tháng 6, con sẽ xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng. Tai nạn này là do Diệp Thiến gây ra, cô ta muốn g.i.ế.c A Tuyết, chỉ có điều người c.h.ế.t là con. Nếu như hai người không tin, chúng ta có thể đi xem.”
Tần Diễm thẳng lưng, mở miệng nói những “Lời điên”.
Không chỉ có tôi, cha mẹ hắn cũng bị sợ ngây người. Căn phòng rơi vào trầm mặc quỷ dị.
Tần Diễm không nói gì nữa, có lẽ là chờ cha mẹ hắn tỏ thái độ.
Quên đi, muốn điên thì cùng nhau điên.
Tôi giãy dụa liên tục, ho khan hai tiếng mở miệng: “Lời Tần Diễm nói là sự thật, chẳng qua là sự thật xảy ra trong tương lai. Cháu không biết hai người có tin quái lực loạn thần hay không, nhưng hai chúng cháu đều từ tương lai trở về. Nói như vậy hai người có thể không tin, nhưng mà cháu biết một ít chuyện”
Tôi nhìn quanh một vòng, tay chỉ về một hướng: “Bức tường đó có thể di chuyển được. Phía sau là một chiếc két sắt Tiger được sản xuất từ những năm 1990. Mật khẩu là 85396520. Bên trong có một chiếc vòng tay quý phi bằng thủy tinh màu xanh lá cây, trị giá 39,7 triệu nhân dân tệ, vòng miệng...”
Tôi khoa tay múa chân một chút: “Vòng miệng có lẽ là 54. Đó là món quà gặp mặt mà hai người định tặng cho con dâu. Kiếp trước thiếu chút nữa không đưa được ra ngoài, nhưng cuối cùng lại rơi xuống biển.”
Cả phòng yên tĩnh. Cha mẹ hắn chống bàn, chậm rãi ngồi xuống ghế. Tần Diễm mơ hồ nhìn tôi, đại khái không kịp phản ứng tôi còn có thể thổi phồng hơn hắn.
“Tiểu Diễm à, qua mấy tháng nữa con sẽ tròn hai mươi hai tuổi.” Thật lâu sau, cha hắn trầm giọng mở miệng: “Cha cảm thấy Trung thu là một ngày không tồi, chuẩn bị cho hôn sự này đi.”
Cha Tần Diễm nói xong, thong thả bước ra ngoài.
[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]
Tôi tinh mắt nhìn thấy bàn tay ông ấy sau lưng có chút run rẩy.
Mẹ Tần Diễm oán giận Tần Diễm một cái, đuổi theo.
Từ phòng làm việc đi ra, cả người Tần Diễm đều như bay.
Tôi biết, cái “quỳ cho hai người” này của hắn đã hoàn toàn làm cho sự phản đối của cha mẹ hắn không còn nữa.
14
Ngày hôn ước của Tần Diễm và Diệp Thiến bị hủy bỏ, nhà họ Diệp dẫn người tới làm loạn.
Cha Tần Diễm ném một xấp ảnh chụp Diệp Thiến lêu lổng với đủ loại đàn ông ra, khiến bọn họ hoàn toàn ngậm miệng.
Tôi lấy kho bạc nhỏ của Tần Diễm, ký một hợp đồng dài hạn với Tôn Dịch.
Anh ta giúp tôi theo dõi chặt chẽ Diệp Thiến, từ nay về sau Tần thị và truyền thông Điệp Vũ thông báo tuyển dụng quản lý cấp cao sẽ ưu tiên nghiêng về phía anh ta.
Tôn Dịch không phụ sự ủy thác của tôi, cung cấp cho tôi một đống hoạt động phạm pháp của Diệp Thiến.
Tôi gửi tài liệu nặc danh cho các cơ quan liên quan.
Vài ngày sau, Diệp Thiến tham gia giao dịch phi pháp, tang vật cũng bị bắt.
Cô ta bị giam 15 ngày, phạt 2.000 đồng.
Hành vi của Diệp Thiến đã bôi nhọ nghiêm trọng danh dự của Diệp thị, giá cổ phiếu của Diệp thị giảm mạnh.
Tựa như gió thu đi ngang qua, suốt một đêm vàng.
Nhà họ Diệp xám mặt rời khỏi Tân Thành thì xảy ra tai nạn xe cộ ở cầu vượt sông. Xe rơi xuống biển, t.h.i t.h.ể cả nhà đều không vớt được.
Tôi lén hỏi cha Tần Diễm, Diệp thị đóng cửa có bút tích của ông ấy hay không. Ông ấy vẫy vẫy tay nói nhỏ với tôi: “Giám đốc Hạ biết địa vị đầu rồng của Tần thị từ đâu tới không?”
Tôi mờ mịt lắc đầu.
Ông ấy thần thần bí bí nói lời của đồng chí Lôi Phong: “Đối xử với đồng chí phải ấm áp như mùa xuân, đối xử với kẻ thù phải tàn nhẫn như mùa đông khắc nghiệt!”
*(Lôi Phong là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Sau khi qua đời, Lôi Phong đã được hình tượng hóa thành một nhân vật vị tha và khiêm tốn, một người hết lòng với Đảng Cộng sản Trung Quốc)
Tôi “Chịu phục”.
Sau đó tôi phát hiện mình có thai, là song thai.
Lịch trình hôn lễ của tôi và Tần Diễm được điều chỉnh khẩn cấp.
Đêm trước hôn lễ, Mẹ Tần Diễm lấy ra chiếc vòng tay quý phi thủy tinh màu xanh lá đưa tới tay tôi.
“Vòng tay đẹp như vậy, đừng lấy đi lấp biển nữa.” Bà ấy vuốt tay tôi, cẩn thận dặn dò tôi.
Tôi không biết mình khóc hay cười.
Ngày cưới, nhà đầy khách.
Mặc dù bụng tôi hơi phình ra nhưng mọi ánh nhìn từ mọi hướng đều tử tế.
Những người không kiêng nể gì chế nhạo tôi vào ngày Tần Diễm và Diệp Thiến đính hôn đều không xuất hiện.
Viên Dã dẫn theo đám phù rể bận trước bận sau, thoạt nhìn còn kích động hơn cả Tần Diễm.
“Tôi sẽ đối xử tốt với chị cả đời, sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi sống chị và đứa nhỏ, điều kiện tiên quyết là không được vứt bỏ tôi nữa.” Lúc trao nhẫn, Tần Diễm len lén thì thầm với tôi.
Tôi không nói gì, chỉ dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn.
Hắn mỉm cười chăm chú nhìn tôi, dịu dàng hôn lên.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Tần Diễm nhậm chức tại Tần thị, bắt đầu từ vị trí Tổ trưởng tổ đầu tư. Với ánh mắt sắc bén, sáng tạo ra từng câu chuyện thần thoại trong ngành đầu tư.