Danh Nghĩa

Chương 46




Dương Kiệt Thụy lần này ngoài đưa kịch bản phim điện ảnh cho Lương Ngư còn thuận lợi gia hạn hợp đồng đại diện thương hiệu thời trang lam huyết. Những sóng gió từ chương trình phát sóng trước mắt đều không cần anh ta động tay vào, bên phòng làm việc của Hứa Kinh Trập đã ra tay mạnh bạo, dàn xếp xong xuôi rồi.

Xào CP tốt nha, buộc chặt hợp tác hay nha. Dương Kiệt Thụy nghĩ mà thấy đắc ý dạt dào. Anh ta không sốt ruột thì nửa bên kia sẽ sốt ruột, anh ta không xử lý được thì nửa bên kia sẽ giúp anh ta xử lý. Khi nhìn nhận như vậy thì cũng không phải hoàn toàn không có chút lợi ích nào.

Trương Mạn lần này hành động nhanh như thế tuy một phần là do Hứa Kinh Trập có lời nhưng lúc bình thường cô cũng sẽ không làm ngơ. Dù sao cũng cùng trên một con thuyền, môi hở thì răng lạnh, Lương Ngư ổn thì Hứa Kinh Trập mới có thể ổn được. Hợp đồng ký ba năm rồi, ba năm này hai người phải sống chết có nhau, vinh nhục cùng hưởng, cũng không muốn dính vào những chuyện vớ vẩn vào thời khắc quan trọng để rồi không thoát ra được.

Chương trình “Nay ngủ” cho tới hiện tại đã nổi tới mức mà trước giờ chưa từng thấy, có xu hướng trở thành chương trình thực tế quốc dân, thậm chí còn dấy lên làn sóng “hổ thẹn vì ship CP” trên Weibo. Bắt nguồn từ một bài viết dài đầy chân thành của một vị blogger người qua đường đăng lên sau khi xem chương trình. Trong đó có một câu được tôn là tổng kết thần thánh, ý kiểu như này: “Tôi cảm thấy việc tôi ship “Cá nước vui vầy” là có lỗi với tình cảm của hai thầy. Hai thầy không phải đang xào CP, chẳng hề có tí gì là diễn kịch tạo fame cả. Hai thầy ấy là tình yêu đích thực, tình yêu đích thực đấy. Bọn họ là thật, tôi mới là giả.”

Chu Hiểu Hiểu sau khi đọc được cũng thấy bùi ngùi. Cô thấy giờ ngay cả ship CP cũng phải cạnh tranh, mấy cặp đôi fan service thật thật giả giả trong showbiz nếu không lên giường thì cũng chưa được tính là đã nỗ lực.

Hiển nhiên độ nổi tiếng cao đồng nghĩa với độ thảo luận cao. Ekip của Hứa Kinh Trập sau khi chương trình phát sóng đã theo dõi sát sao chiều hướng của bình luận cùng các blog marketing. Tập mới nhất Trương Mạn thậm chí còn được mời tới trường quay làm khách mời cổ vũ cho Hứa Kinh Trập.

Niên Bảo cũng không quên lấy điểm này để chọc cô: “Thầy Hứa ít bạn bè trong giới vậy sao? Còn mời cả quản lý tới?”

Trương Mạn mỉm cười không để bụng. Cô điềm tĩnh đáp: “Dẫu sao đến cả cô cũng là “Hạt mưa nhỏ” mà, tôi chỉ tới cho đủ quân số thôi.”

Niên Bảo kêu lên “Ôi chao”. Cô lần trước vì nói ra mấy lời tâng bốc Hứa Kinh Trập trong chương trình mà lên cả hot search, sau đó thậm chí còn bị người ta đào ra được tài khoản phụ. Điểm danh thiếu một ngày trong siêu thoại cũng lên Weibo gào rú, quá là chân chính.

Trương Mạn tham gia chương trình cũng không hẳn với vị thế khách mời. Cô rất kiệm lời. Tuy đã biết rõ mọi chuyện nhưng khi thấy Hứa Kinh Trập và Lương Ngư tương tác trong chương trình thì cô vẫn như lạc vào xứ sở thần tiên, có cảm giác mơ hồ xa rời hiện thực.

Tập này ghi hình vừa đúng lúc sau đợt sóng gió kia, hai người ra ngoài làm nông. Trong chương trình hoàn toàn không cảm thấy được những bình luận bên ngoài có bất cứ ảnh hưởng gì tới bọn họ. La Dao Duệ và Thái Tâm Nhị lúc đầu còn khá căng thẳng, dù sao hai người họ tập nào cũng con má nó quá mức chân thật. Meme của La Dao Duệ sắp thành tiêu đề phụ của tổ chương trình rồi. Mỗi tuần trước giờ chiếu cô đều sẽ chủ động đăng một ảnh gif tấu hài thuộc hàng kinh điển của bản thân, chương trình chiếu xong lại đăng thêm một tấm. Đánh giá của Trương Mạn về cô là trần đời chưa thấy nghệ sĩ nữ nào đu CP còn chăm chỉ hơn công việc của bản thân, La Dao Duệ có lẽ còn chẳng chịu khó quảng bá cho phim mới như này.

Triệu Hán với tư cách là một rapper thì tương đối thực tế. Dạng nghệ sĩ như anh ta nhận xét trên mạng thường thuộc hai thái cực rất trái ngược nhau, vì thế anh ta không quá để tâm chuyện bị anti chửi mắng. Trương Mạn nhớ lần đầu độ nổi tiếng của người này vượt ra khỏi vòng fan là vì có anti mắng anh ta, sau đó Triệu Hán làm thẳng một bài đáp lễ, trình độ diss khiến người ta phải respect.

Anh ta không hề nhạy cảm với các vụ tranh chấp, chỉ hâm mộ phần cơ bắp lộ ra khi Lương Ngư cởi áo.

Giản Chung Linh cũng không khác anh ta làm bao. Dường như trai thẳng đều chú ý mấy cái rất nhạt nhẽo, tình yêu đúng là cảm động đó nhưng cơ bụng, cơ ngực và giầy còn phê hơn.

Thật ra lúc Trương Mạn thấy tổ chương trình yêu cầu xuống đồng cấy mạ thì đã có dự cảm chẳng lành. Cô dõi mắt theo Hứa Kinh Trập, khi thấy trên mặt anh lộ vẻ ngơ ngác là biết nguy rồi.

Đương nhiên sẽ không có chuyện bên biên tập cùng nhóm khách mới lại không nể mặt đến vậy. Biên tập thậm chí còn thêm vào bên cạnh caption “Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì?” đầy tinh nghịch, La Dao Duệ và Thái Tâm Nhị thì thi nhau kêu gào “Thấy Hứa đáng yêu quá!”

Niên Bảo vẫn nhớ để hỏi Trương Mạn: “Thầy Hứa từng làm những công việc như này chưa?”

Trương Mạn giây phút này cảm thấy mình đang gánh trên vai trọng trách cứu vớt hình tượng cho Hứa Kinh Trập, thận trọng đáp: “Thật sự là chưa….. Thầy Hứa có thể không am hiểu cho lắm.”

Lời cô vừa dứt, đã nghe thấy Giảng Chung Linh kêu lên: “Úi trời, thầy Lương khỏe quá nhỉ?!”

Trương Mạn: “……”

Cô cũng hơi giật mình. Cách Lương Ngư nhấc Hứa Kinh Trập hệt như đang nhấc một đứa trẻ, còn quay lại nhặt ủng giúp anh, cầm về rồi còn đi vào chân cho….. Trương Mạn không khỏi trầm ngâm, lo lắng liệu bọn họ có phải hơi quá rồi không?

Vì bận rộn nên Trương Mạn chưa xem mấy tập trước của “Nay ngủ”. Đương nhiên mấy cảnh nổi tiếng thì cô chắc chắn có biết nhưng mấy cái này nói thế nào nhỉ, cắt nối rồi thêm kịch bản và diễn viên phối hợp, muốn có những phân đoạn hot thì cũng không khó khăn gì. Vì vậy trước khi tới làm khách mời cô cũng không chuẩn bị tâm lý mấy, dẫn tới một đòn tấn công này suýt đã thổi bay đỉnh đầu của cô ngay tại chỗ.

“Bình thường Chu Hiểu Hiểu đều xem mấy cái này sao?!” Trương Mạn nghĩ mà thấy không sao tin nổi. Ngay sau đó cô lại hoài nghi, “Ngày nào cũng xem mấy cái này mà cô nhóc đó còn tập trung làm việc được?!”

Càng về sau, biểu cảm của Trương Mạn càng biến dạng. Cô không phải diễn viên chuyên nghiệp, hoàn toàn không cách nào kiểm soát được, ống kính mấy lần lướt qua đều thấy cô như sắp “nứt” rồi.

“Thầy Lương man quá đi.” Từ giọng nói đến thái độ của Triệu Hán đều vô cùng respect. Anh ta thậm chí còn đấm tay lên ngực cực trẻ trâu, “Đàn ông là phải yêu thương bà xã như vậy.”

Lương Ngư trong chương trình vừa dốc chai nước lên đầu mình. Hắn tùy tiện lắc vài cái, phối hợp với BGM là tiếng nhạc Jazz kéo dài, cảnh quay slow-motion được lặp lại N lần, hiển thị toàn cảnh 360o.

(BGM: background music, nhạc nền)

Thái Tâm Nhị sắp xỉu rồi: “Thầy Lương quyến rũ quá.”

Niên Bảo ở đó kêu gào với PD: “Động tác này có chỉ đạo thực hiện đúng không? Lúc ở hiện trường mấy anh thật sự không bắt anh ấy làm lại mấy lần sao? Chung Giản Linh, anh làm thử một lần tôi coi nào.”

Chung Giản Linh sống chết không chịu làm. Tới cuối anh ta còn suýt thì quỳ lậy: “Thầy Lương mở lớp đi, dạy làm việc nông cũng được.”

Từ đầu tới cuối Trương Mạn đều không tham gia thảo luận cùng bọn họ, chủ yếu vì cô thật sự không biết nói gì. Thứ nhất là cô không ngờ Lương Ngư lại giỏi như vậy, thứ hai là có Lương Ngư làm nền thì Hứa Kinh Trập như người tàn tật cấp độ III. Đây hoàn toàn không giống anh lúc thường, đặc biệt là sau đó còn có đoạn quay cảnh anh lưng đeo sọt trúc, ngồi xổm dưới đất gặm đào.

Nếu là bình thường thì Hứa Kinh Trập dù có bị đánh chết cũng sẽ không làm ra những chuyện như này. Cái gì mà đeo sọt trúc cơ, cái gì mà ngồi xổm cơ, cái gì mà gặm đào cơ. Hứa Kinh Trập không biết có máy quay đang quay sao?! Bản thân cậu ấy không biết lúc gặm đào thì miệng mình bị miếng đào làm cho căng phồng sao?! Còn cả nước quả chảy xuống thì chảy xuống thôi, phản ứng đầu tiên của cậu ấy không phải là lau đi mà lại là kêu Lương Ngư?! Vì sao lại kêu Lương Ngư?! Lương Ngư cũng chẳng phải khăn lau! Cậu ta cũng đâu giúp cậu lau sạch được… Thế mà lại liếm! Liếm đấy!!

Trương Mạn đờ ra như bị sét đánh. Niên Bảo lại vẫn nhớ tới cô, giọng điệu như bà mai: “Với thân phận “nhà mẹ đẻ” của thầy Hứa, chị quản lý thấy thầy Lương như nào, có phải cực kỳ hài lòng với chàng rể hiền này không!”

Trương Mạn: “……..”