Đêm nay, Lục Thâm được khiêng về phòng.
Hồ Chí Bắc ngay bên cnh, nhưng li không dám mở cửa, đi ra xem xt.
Cũng không biết c phi là do xấu hổ không dm nhn mt Lục Thâm, hay là sợ
bị Quyền Hãn Đình nhn thy tm đi "sai vic".
Ngày hôm sau, Lục Thâm không ra khi phng.
Sáng trưa ti, ba ba cơm đều gii quyt trong phng.
Cũng may Quyền Hãn Đình không tiếp tục nổi điên, dậy sớm tập thể dục buổi
sáng, sau khi ăn xong th nghỉ ngơi, bắn bia tp đm bc... dưng như lại khôi
phục như lc bnh thưng.
Ngoi tr chic đin thoi di đng lưu gi hnh nh ca Thm Loan...
T lc Hồ Chí Bắc giao np ra, đ không trông cy vo vic c th ly li, tt
nhiên, Quyền Hãn Đình đng l không tr li cho anh ta.
Cc cc cc —
Ba giây trôi qua, bên trong không hề pht ra mt ting đng.
Hồ Chí Bắc tiếp tục gõ ca.
Vẫn không trả lời.
Khe ming anh ta nhch lên: "Tiểu Thất, mở cửa!"
"..."
"Anh biết cu ở trong đy, ln chn ci g na? M ca nhanh lên!"
Hai giây sau, cửa mở ra.
Tht ra cũng không xem như l m ca, ch hơi m he h ra mt cht, mt con
mt n np sau khe ca, va ra v cn thn lại cảnh giác.
"G đy?" Lục Thâm hỏi.
"Cu m ca ra, anh đi vào ri nói."
"Không được —"
Hồ Chí Bắc: "?"
"Ai biết anh lại nghĩ ra cái gì cch g hnh h em th sao?"
Tam gia vô cng oan uổng: "Anh ngh cch hnh h cu lc no h?"
"Ngăn cn Lục ca không cho anh y ra ngoi đi tìm Thẩm Loan, nói cái gì m
đưng li kiêu ngo lnh đm, phi kiêu căng lên, không đưc đ mt gi, kết
quả th sao? Chưa ht một tuần em đã bị lôi đi thao luyện hai lần ri, ln sau li
cng thm hơn ln trưc, anh cho kin tru tre g th!"
"Lc y không phi my cũng gật đầu như g m thc?"
Lục Thâm: "Đó l do em b anh mê hoc, đầu óc m m không ngh ra đưc!
Em vn cm thy c g đ sai sai, Lục ca tìm em, tìm Lăng Vân, Sở Ngộ Giang,
nhưng ti sao li b qua anh nh?"
Hồ Chí Bắc: "..." Ngưi ta s may, trách anh my?
"Đi ch khc chơi đi, nhìn thy anh l bc c mnh!" Lục Thâm nói xong, đang
chuẩn bị đóng cửa li.
Hồ Chí Bắc tiến lên mt bưc, trực tiếp cậy mạnh chen vào trong.
Lục Thâm: "!"
"Ci đ ăn cưp nh anh — "
"Câm miệng!" Hồ Chí Bắc quay đầu, trầm giọng mng: "Còn mun giải quyết
vấn đề không? Cu ngh rng đuổi anh my đi, lão Lục s không điểm danh lôi
cu ra sân huấn luyện na?"
V mt Lục Thâm lp tc cng đ.
Bây gi anh ta vừa nghe thy ba ch "Sân huấn luyện" liền sợ run ngưi: "Rốt
cuộc anh muốn nói cái gì?!"
Hồ Chí Bắc: "Bình tĩnh một chút, chúng ta t t thương lưng."
"Thương lưng? Thương lưng như thế nào? Bây gi b hun luyn như ch
cht chính là em, anh ch cn ni hai ba câu nhẹ nhàng. Tam ca, Tam gia, Tam
đại gia, em xin anh mau chng khuyên Lục ca kết thúc ci chnh sch công lưc
cao ngo lnh lng ch cht ny đi đưc không? Anh y c ra v kiêu ngo như
th no chăng na m Thẩm Loan không thm nhn anh y ly mt ci, th cn
c tc dng ch g?!"
Hồ Chí Bắc nhíu mày: "Đừng st rut... Đ anh nghĩ lại xem..."
Lục Thâm sp bị anh ta dy v đn pht điên rồi: "Còn ngh lm cái gì na?
Anh y thch đi ra ngoài, th đ anh y đi luôn đi, anh y thch đi tìm Thẩm
Loan, th c mc cho anh y đi tìm, ni tóm lại hi ai cũng đừng lại gây ha lên
đu em. Thân xc b nh yu t ny ca em không chu nổi my ln hnh h
na, c tip tc như vậy, sớm hay muộn th cng xong đời!"
...
Đêm đn, Hồ Chí Bắc bưc vào trong phòng sch, giống như hôm qua, bo co
tnh hnh hot đng mt ngy ca Thẩm Loan.
"... Không ra khi cửa, cũng không gặp người ngoài, từ sng đến tối đều trong
Mật Đường."
Đp n ny chc hẳn không c sai lm g đi? Tam gia thầm nghĩ.
Nhưng anh ta đ qu xem thường ci lu gim đ nghiêng hay đa nghi linh tinh
ny —
"Trong Mật Đường, c hai v s thưng xuyên đi đng bên cnh cô y..." Quyền
Hãn Đình nói một nửa.
Hồ Chí Bắc gật đầu: "Đng là có hai người như vy, hnh như tên l Nhị Tử,
Tam T g đ... "
Quyền Hãn Đình: "Hôm nay bn h c ra ngoài không?"
Hồ Chí Bắc: "Không, đu trong Mật —"
Còn chưa dứt lời, đột nhiên lin im bặt, anh ta biết Quyền Hãn Đình đang so đo
điu gì.
Nhưng, đến mức này sao?
Ch l... Hai tên v s thôi?
Một lung kh lạnh bò lên trên gy, nhưng ch vi giây sau không khí dường
như đ lnh đn mc đng băng.
Áp lc, nặng nề đn ni, khin người ta không th th ni.
Đến lúc này, Hồ Chí Bắc phi tha nhn rng Lục Thâm c mt câu ni rất
đúng —
Quyền Hãn Đình đâu chỉ l điên, anh đã tẩu hỏa nhập ma luôn mt ri!
"Lão Lục." Hồ Chí Bắc hít sâu mt hơi, t t ngưc mắt lên: "Tôi ngh, chúng
ta cn phi nói chuyện mt cht."
"Nói chuyện gì?"
"Khụ... Chin lưc theo đui li v ca cu."
"?"
"Hôm nay ngy thứ sáu, lập tức qua mưi hai gi l sang ngày thứ bảy, c một
tuần trôi qua, nhưng tôi bng phát hiện ra bin php chúng ta bn bc lc trưc
hnh như... không có tc dng?"
Quyền Hãn Đình: "V vy?"
Hồ Chí Bắc dt khot ni ra: "Đường này không thông, vậy chng ta đổi đưng
khc!"
"Đổi thành cái gì?"
"..."
"H?"
"Không thể quá mức lnh lng, thi đ vn nên mm nh xung. Ph n m,
đều muốn đưc d dnh, tuy Thẩm Loan kh kh d dnh, nhưng cô y d sao
cng l phi yu, khó d cng không phải là không thể d."
Quyền Hãn Đình: "Lì lm mt dy tôi đã tng thử ri, vô dụng thôi."
"Vậy không mt dy na, chúng ta từ từ tip cn, nước ấm nấu ếch. C câu thơ
gi l g y nh? Đêm ti âm thm theo gi ti, thm nhun vn vt lng không
li. Dn dn, tri tim ph n c mnh m cng rn đn đâu đi chăng na cng
tr nên mềm yu. Hơn na hai ngưi còn có Tán Tán, đây chính là con rut ca
hai ngưi m, trên người mang dng mu ca hai đa. Có thng b, th sut đi
ny gia cu v Thẩm Loan s mai liên quan đn nhau, không th ct đt."
Quyền Hãn Đình nhíu mày trầm tư.
Thật lâu sau: "... Nhưng cô y không mun gp em."
Hồ Chí Bắc: "Vậy th cu liền đi gặp cô y ch."
"Cô y sẽ n tránh."
"Vậy th to tnh hung khin cô y không th trnh đưc."
Quyền Hãn Đình: "V d như?"
Kh...
"Tôi điều tra được mi thng Thẩm Loan đều đưa Tán Tán đn đi hc P mt
ln..."