Editor: Táo đỏ phố núi
Ánh sáng mờ nhạt hiện ra, trước mắt hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết trắng nõn đang ửng hồng lên, khoảng cách rất gần, rất gần, gần đến nỗi anh có thể nhìn thấy rõ những sợi lông tơ rất nhỏ trên khuôn mặt của cô, còn cô thì đang nhắm mắt lại, lông mi khẽ run, khoé mắt đuôi mày lộ ra sự vui vẻ, thoạt nhìn bộ dạng rất say mê.
Ừm, thật đáng yêu.
Nhưng mà, miệng của anh thật sự ăn ngon như vậy sao?
Người đàn ông lặng im mấy giây, trong đôi mắt đen nhánh, hiện lên nụ cười thản nhiên, giật giật môi, “Em đang làm gì?” Nhiều ngày chưa mở miệng, giọng nói của người đàn ông hơi khàn khàn, trong căn phòng đang vô cùng yên tĩnh này, đặc biệt trở nên vang dội.
Trong lòng của Tần Ngu khẽ chấn động, lông mi run lên bần bật, mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng ra, trừng mắt nhìn người đàn ông phía dưới.
Bốn mắt nhìn nhau, Tần Ngu nhìn vào đôi mắt dài nhỏ hẹp đen nhánh của anh, đôi mắt kia đen láy yên tĩnh như bóng đêm, cứ yên lặng nhìn cô như vậy.
Tần Ngu nhìn chằm chằm vào anh, tiếp tục nhìn chằm chằm vào anh, đầu óc trở nên trống rỗng. die,n; da. nlze.qu; ydo /nn .
Cho nên mới nói, rõ ràng là cô đã bị bắt tại trận?
Cho nên mới nói, toàn bộ tình cảm thắm thiết và suy nghĩ không an phận của cô đã lọt vào mắt anh hết rồi đúng không?
Lần này, cô nên giải quyết như thế nào đây!
Trong nháy mắt cả người Tần Ngu cảm thấy không ổn, sắc mặt ửng đỏ nhìn xuống người đàn ông, chớp chớp đôi mắt đen láy của mình, vẻ mặt thấp thỏm cắn môi, nhìn bộ dạng đó, vô cùng … đáng thương.
Hầu kết của Tống Mạc trượt lên trượt xuống, ánh mắt của anh nhìn vào đôi môi đỏ mọng dính nước của người phụ nữ, trong đôi mắt đen kia, càng trở nên sẫm lại.
Lúc Tần Ngu đang muốn đứng dậy, đột nhiên, một cánh tay to lớn tì vào gáy của cô, thoáng dùng sức, thân thể của cô không kịp chuẩn bị đã nhanh chóng bị đè xuống nằm úp sấp lên lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, chưa hồi phục lại tinh thần, trên môi của cô đã có một cảm giác mềm mại lành lạnh. Ngay sau đó, một cảm giác ấm áp trơn trợt cạy hàm răng của cô ra, khí thế hung hăng, mạnh mẽ bắt đầu dây dưa công kích lưỡi của cô. Hơi thở của hai người giao hoà với nhau, cảm giác kịch liệt nóng bỏng, giống như toàn thân có một dòng điện chạy qua, từ miệng của cô, đến trong lòng khiến cô mềm nhũn ra. Llqqiđ.
Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy giống như đang lơ lửng như đi trên mây, tất cả những đám mây như biến thành kẹo đường, nhẹ nhàng vây quanh người cô.
Cô gần như tham luyến nhìn anh, nhìn gò má sạch sẽ, sáng sủa và anh tuấn của anh, đang dán sát vào khuôn mặt của mình, đôi mắt anh đang nhắm chặt lại, đôi mi dài của anh dưới ánh trăng hơi run rẩy.
Tần Ngu cảm giác thấy cả người mình đều mềm nhũn ra, ngón tay vô lực cầm lấy tà áo bệnh nhân màu xanh lam của anh, suy nghĩ dần dần bị biến mất, cô từ từ nhắm mắt lại, đắm chìm trong một thế giới tươi đẹp.
Rất lâu sau, cho đến khi cả hai người đều sắp ngạt thở, Tần Ngu mới hồi phục tinh thần lại, kiềm chế khẽ đẩy lồng ngực của anh ra. Anh mở mắt ra, đôi mắt hẹp dài đen nhánh của anh thâm sâu khó dò, trong đó, như đang hỗn loạn và mơ hồ nhen nhóm một ngọn lửa, gần như muốn thiêu đốt anh và cô.
Tần Ngu hít từng ngụm từng ngụm không khí, khuôn mặt trắng nõn của cô ửng đỏ lên, đôi mắt như được che bởi một tầng hơi nước mỏng, nhìn mê ly và mông lung. die,n;da/nlze.qu; ydo /nn .
Trời ạ, sao sự việc lại phát triển thành tình trạng này!
Tống Mạc anh đây là...
Cô vẫn đang nghĩ đến xuất thần, chợt nghe thấy một tiếng rên rỉ vô cùng đè nén thốt ra từ trong miệng của người đàn ông, hơi thở nóng rực của người đàn ông, đều phả vào bên cạnh tai của cô, trong lòng cô khẽ run lên, lúc này mới giật mình từ thế của anh và cô bây giờ quá ái muội, hai cánh tay của cô chẳng biết đã đặt lên ngực anh từ lúc nào, sợi tóc cô rũ xuống ngay cằm của anh, chắc là mới vừa rồi cô đã đụng vào miệng vết thương của anh, cho nên anh mới rên lên như vậy.
Mặt của Tần Ngu nóng lên, nhanh chóng đứng dậy khỏi người của người đàn ông.
Nhưng mà, bởi vì vừa mới trải qua một hôn mãnh liệt xong, chiếc áo cổ chữ V trên người cô không biết bị kéo trễ xuống phía dưới từ khi nào, một mảnh tuyết trắng như ẩn như hiện lộ ra bên ngoài, nhưng cô lại không biết, cúi người quỳ gối xuống bên cạnh của người đàn ông, môi đôi mắt đen láy xinh đẹp chuyên tâm nhìn chằm chằm vào miệng vết thương của anh, khuôn mặt hồng hào của cô hiện lên vẻ lo lắng, giọng nói mềm mại dịu dàng, “Sao vậy? Không bị làm sao đấy chứ.”
Từ góc độ của người đàn ông nhìn sang, lồng ngực phập phồng của cô dường như bị anh nhìn không sót gì, đôi mắt đen của anh nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp trước mắt, im lặng không nói gì.
Tần Ngu nhìn thấy ánh mắt của anh, không nhìn vào khuôn mặt của cô, mà lại rơi vào phía dưới … cổ của cô một tý?
Theo bản năng cô nhìn theo hướng ánh mắt của anh, chỉ nhìn một cái, cả khuôn mặt của cô liền đỏ ửng lên, quần áo của cô không chỉnh tề như vậy mà lại quỳ trước mặt anh?
Ngượng ngùng một trận, cô có chút hổn hển trừng mắt nhìn người nào đó một chút, rồi nhanh chóng sửa sang lại quần áo, “Không cho phép nhìn!” Trong giọng nói, mang theo một chút hờn dỗi mà ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện ra.
Người đàn ông liếc nhìn cô một cái với hàm ý sâu xa, rồi lạnh nhạt, rất tự nhiên thu hồi lại ánh mắt. Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Tần Ngu nhìn vẻ mặt có chút tái nhợt của anh, chắc là mới vừa rồi nghiêng đầu hôn cô nên đã bị tiêu hao nhiều sức lực, hơi thở của anh có chút không ổn định, sắc mặt cũng hơi tiều tuỵ, duy