Dành Cả Thanh Xuân Cho Anh

Chương 28




Mai Nhi đưa Hạ Ly về biệt thự Mai gia liền về nhà.

Vừa bước vào cô đã thấy Lý Khiêm đang nói chuyện với cha mẹ mình

"Chào anh họ..."

Nghe tiếng Mai Nhi đã về, Hoàng Khiêm đi lại đưa cho cô một cặp trang sức dặn dò

"Đồ của em đây, mai anh có việc nên giờ mang đưa em luôn..."

"Cảm mơn anh"

Mai Nhi vui mừng đón nhận bộ trang sức Ngân Hà của Hoàng Khiêm

"Cháu về trước nhé cô chú Mai"

"Anh không ở lại ăn tối à"

Hoàng Khiêm xoa đầu cô liền ra về...

"Mai Nhi lại đây cha mẹ có chuyện muốn bàn với con..."

Mai Nhi ngoan ngoãn đi lại ngồi cạnh cha mẹ cô

"Có chuyện gì sao mẹ..."

"Ngày mai mừng thọ Hàn lão gia chắc con cũng biết, mẹ muốn con nghiêm túc một chút khi tham gia tiệc..."

"Được rồi mẹ, con lên phòng trước..."

Mai phu nhân biết con gái bà rất trẻ con, lại sợ con bé đắc tội với nhiều người...

- ----

Tại biệt thự Hàn Lãnh

Hạ Ly đang lo lắng nên nói dối Hàn Lãnh như thế nào để anh cho cô ra ngoài.

Nếu trốn mà bị phát hiện không biết anh xử lý cô như nào nữa.

Mà nếu đi công khai chắc chắn không được rồi.

Hạ Ly vừa suy nghĩ biện pháp vừa ngồi vẽ thiết kế trang sức thì bất ngờ một bàn tay chui vào áo cô xoa nắn

"A..."

Hạ Ly bất ngờ la lên, xoay đầu lại liền hôn trúng môi Hàn Lãnh...

"Ưm...ưm..."

Hàn Lãnh xấu xa luồn tay ra sau gỡ phăng chiếc áo ngực của cô gái nhỏ.

Bàn tay đưa ra trước chiếu cố hai cặp bồng đào

"Lãnh...a...bỏ...ra"

Hạ Ly cố gỡ hai tay đang làm loạn của anh ra khỏi ngực mình khiến Hàn Lãnh đen mặt

"Em...có chuyện muốn nói..."

"Hừm...chuyện gì..."

Hàn Lãnh thật sự ngưng động tác, kéo ghế ngồi đối diện cô lắng nghe

"Mai em muốn đi chơi với bạn..."

"Nữ hay nam"

"Nữ"

"Được thôi nhưng..."

Hạ Ly vui mừng vì anh lại đồng ý dễ dàng như vậy, cô tưởng phải vất vả nài nỉ lắm chứ

"Anh có điều kiện..."

"Gì cơ..."

"Em chủ động..."

Hàn Lãnh đôi mắt sáng như sói săn mồi nhìn chằm chằm con thỏ Hạ Ly khiến cô đỏ bừng mặt.

Thôi kệ, chủ động hay không thì tên cầm thú này cũng mang cô ra ăn sạch sẽ thà chủ động xíu mai còn được đi chơi...

Nghĩ đến tương lai tươi sáng trước mắt, Hạ Ly tiến lại ngồi vào lòng Hàn Lãnh chủ động hôn anh.

Hàn Lãnh cũng đáp lại cô, môi lưỡi hai người giao nhau một hồi mới luyến tiếc buông ra để cho đối phương được thở

Lúc nãy anh có cởi áo ngực của cô ra rồi, giờ chỉ cần vén áo thun lên là lộ cả một bầu ngực sữa không có gì che đậy.

Hàn Lãnh kéo lưng cô áp sát vào người mình khiến Hạ Ly bất ngờ ngả người ra sau, thuận thế đưa bầu ngực cùng *** ** hồng lên miệng Hàn Lãnh

Anh ngậm lấy *** ** xinh xắn của cô vào miệng.

Chiếc lưỡi không xương đánh qua lại khiến chúng bật nảy rất thú vị

"Ưm...ân..."

Hạ Ly như bị kích thích chỉ biết rên rỉ như mèo nhỏ, hai tay giữ cổ Hàn Lãnh sợ té...

Lúc Hàn Lãnh nhả *** ** hồng hào ra thì chúng đã thấm đầy nước bọt của anh, bóng loáng mê người

"Cởi ra giúp anh..."

"Tự cởi đi"

"Mai ở nhà nhé"

Hạ Ly nhăn mặt nhưng cũng vâng lời cởi ra cho anh, đến vật che đẩy cuối cùng cô liền dừng tay lại

"Tiếp đi"

Hàn Lãnh thật mất khống chế rồi, anh bế thẳng cô lên đi về phía giường lớn.

Thoát hết y phục cả hai liền từ từ đưa vật thô to tiến vào hang động nhỏ hẹp

"A...ư...chậm..."

Hạ Ly cảm nhận được vật đấy của Hàn Lãnh như ngày một to lên bên trong cô, tay cô ôm chặt vai rộng của anh chỉ biết rên rỉ

"Ha...thả lỏng nào...em siết chặt quá anh không di chuyển được..."

Hạ Ly trấn tĩnh bản thân thả lỏng cơ thể hết sức.

Hàn Lãnh bắt đầu quá trình vận động như vũ bão trong cơ thể cô, tay đưa lên vân vê *** ** ửng đỏ

"Ưm...đừng..."

Ngực cô mỗi khi anh đụng vào lại trở nên mẫn cảm vô cùng.

Khoái cảm tiến tới dồn dập cô chỉ có thể ngửa đầu ra thở dốc...

"Gọi tên anh"

Hàn Lãnh sung sức lao nhanh trong người cô, làm cả hai dần lên đỉnh

"A...ư...Lãnh...Lãnh...chậm...a..."

Tiếng gọi rên rỉ của cô gái nhỏ như cổ vũ anh càng làm mạnh hơn nữa.

Cúi xuống hôn cổ cô nhưng không để lại dấu vết...

Khoảng hơn hai tiếng sau Hàn Lãnh mới bắn hết vào trong cô, nhiều tới nỗi thấm ướt cả xuống gar giường...

Hạ Ly mất hết ý thức từ lúc nào rồi, cô để mặc anh lau người cho mình, yên tâm ngủ ngon....

- ---