Đấng Tối Cao Nơi Dị Giới

Quyển 1 - Chương 9




Toàn quân tiến lên! – Cherry trên lưng ngựa, tay cầm kiếm hướng về phía trước vừa cưỡi ngựa vừa hét.

- Ohhhhhhhh – quân lính hét.

Một binh đoàn với hơn 150000 binh sĩ bao gồm kị sĩ, pháp sư, cung thủ, kị sĩ cưỡi rồng. Đối mặt với họ là hơn 1000 dị thú. Có vẽ như đây sẽ là một trận lớn.

========================================================

- Tình hình chiến sự thế nào Đại Tướng Quân? – vưa Regem hỏi Lio.

- Vâng, hiện tại trận chiến vừa bắt đầu. Phó tướng Cherry đang dẫn đầu binh đoàn, tiến hành ngăn chặn bọn quái vật chủng mới. – Lio cung kính đáp.

- Chúng có bao nhiêu?

- Khoảng 1000, thưa đức vua.

- Khốn! – Regem bật dậy khỏi ngai vàng, mắt trừng lên, hơi thở gấp gáp. Ổn định lại nhịp thở, ông cúi đầu ngồi xuống ngai vàng, trầm mặc.

- Lio tướng quân hãy chuẩn bị, ta vua của Laventer, ngự giá thân chinh. – Regem gẩng mặt lên kiên nghị.

- Đức vua không … 

- Ngay! – không để Lio nói hết câu, vị vua đáng kính gắt lên thể hiện sự kiên định của mình.

- … vâng! – sau vài giây suy nghĩ Lio quyết định tuân theo mệnh lệnh của nhà vua.

Một đoàn kị binh của vương quốc bắt đầu tiến ra tuyền tuyến với dầu đoàn là đức vua Regem.

==========================================================

Keng! Keng! Keng!

Tiếng binh khí va chạm vang lên khắp chiến trường. Lớp, lớp các binh sĩ ngã xuống. Tiếng rống của lũ dị thú. Hàng loạt vòng ma pháp xuất hiện với hàng trăm màu sắc kèm theo những ma thuật bay khắp chiến trường.

- Toàn quân ổn định tiết tấu.

Cherry vừa phải đối đầu với một con dị thú vừa phải chỉ huy binh đoàn. Tuy nhiên, các binh sĩ đã không còn ổn định lại mà còn hỗn loạn hơn. Rõ ràng, tiết tấu mà họ cố gắng tập luyện gần ấy năm chẳng giúp được gì. Chưa kể họ còn chưa biết đặc tính của lũ dị thú, nên chưa có kế hoạch tác chiến.

Cherry đâm mạnh kiếm của mình vào thân con dị thú trước mặt. dù đã dồn toàn lục nhưng chẳng thể đâm xuyên qua lớp vảy cứng đến thế. Thâm tâm cô nguyền rủa bản thân không thể mạng hơn để có thể bảo vệ được đất nước.

Con dị thú quay người, dùng chân trước đá vào cô, dù Cherry có phản xạ nhanh đế đâu cũng không thoát khỏi tốc độ quái đản của con dị thú. Cherry dị đá văng ra xa. Đầu Cherry rỉ máu. Lòng ngực nhói đau, hình như đã gãy xương sường, và còn tổn thương phổi. Trước mắt cô là hình ảnh con dị thú đến gần, mắt cô mờ dần, rồi tối hẳn, Cherry đã mất ý thức.

Cô lờ mờ mở mắt ra, ánh sáng mạnh làm cô khó chịu. Ngồi bật dậy, Cherry nhận ra bản thân đang nằm trong trại của đội hồi phục.

Đội hồi phục là một đội nhỏ chuyên trị liệu cho binh sĩ trong trận chiến. nơi đây quy tụ các pháp sư thuộc hệ trị liệu. dù khả năng chiến đấu không cao nhưng bù lại, họ có thể lực bề bỉ và tốc độ chạy đáng nể.

- ổn chứ? – Mina hỏi. *đội trưởng đội hồi phục.

- không sao. Tôi phải ra ngoài đó. – Cherry đã quá quen với việc gặp Mina trong những trận chiến, việc bây giờ cô quan tâm là tình hình chiến sự ngời kia. Cô biết, vết thương của cô đã hoàn toàn khôi phục, nhờ có khả năng của Mina, người giỏi nhất đội hồi phục.

- không được! vết thương của cô rất nghiêm trọng, dù tôi đã hồi phục cho cô, thì ít nhất cô cũng phải nghỉ một chút. – Mina đẩy Cherry trở lại giường.

- không, tôi phải đi!

- muộn rồi! – Mina hét lên. – dù chúng tôi cố đến thế nào cũng không thể hồi phục cho tất cả mọi binh sĩ. Số lượng người chết nhiều đến nỗi hơn phân nưa đội chúng tôi cạn mana rồi, cô biết không?

- Không, không thể nào … sao chuyện này lại … không.

Bỗng nhiên, bức màng của căn lều được vén lên, một thành viên của đội hồi phục thò đầu vào gấp gáp nói: - đội trưởng, đức vua … ngự giá thân chinh …

- Gì? Anh không lầm đấy chứ? – Mina ngờ vực.

- Chắc chắn. – người kia kiên quyết.

Cherry vùng dậy, hất tay đẩy người đang đứng trước cửa ra. Chạy ngay ra bên ngoài. Bên ngoài lều là một đoàn kị binh thân vận giáp phục của vương quốc, đứng đầu là Regem vua của Laventer và đại tướng quân Lio. Cherry chen qua hàng Kị binh đến chỗ dừng ngựa của vua Regem.

- Đức vua …

- Ta biết, Cherry, nhưng vận nước đang nguy, ta thân là vua lại càng không thể chạy trốn – Regem mắt vẫn đăm đăm nhìn về phía trước, nơi mà đám dị thú đang gầm gừ.

Hai bên đang đứng cách nhau 300m, không bên nào muốn bên kia manh động. Lũ dị thú có lẽ không kiềm được thú tính, chúng gầm lên, một con chạy lên, con thứ hai tiếp bước, cứ thế, chúng tiến lên.

Bên vương quốc cũng sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Chúng đến gần, 200m, 150m, 100m. Vù … một trận gió lớn nổi lên, chiếc túi mà vua Regem đeo trên cổ bắt đầu rung lên, nó bắt đầu lơ lững, rồi nâng cao lên ngang mặt vua Regem. Miệng túi dần mở ra, bên trong, một luồn sáng mạnh chói ra, lần lượt từng cái bóng nhỏ bay vù vù ra, một cái, hai cái, ba cái … 

Trận gió giảm dần, ánh sáng mờ dần, nhưng ai cũng phải kinh ngạc. Cherry sau khi đưa tay che mặt xuống, cô thấy ai trong đoàn cũng ngẩn mặt lên trời mà há hốc mồm, thấy lạ, Cherry cũng thử đưa mắt theo hướng mà mọi người. Bất ngờ, kinh ngạc, hãi hùng, những cảm giác ấy bắt đầu đang xen trong cô. Cherry thấy, trên bầu trời đầy khói, hình ảnh lu mờ của hàng chục cái bóng, thân vận kim giáp, tay cầm trường gậy, lơ lững khắp trời, với vần hào quan mập mờ xung quanh. Một cảnh tượng hoàn tráng. Miệng Cherry bất giác mơ ra, cơ quá hãi hùng.

- Thần Binh giá lâm …! – vua Regem không kiềm nỏi cảm xúc.

Tất cả các nhân bản Tôn Ngộ Không không hẹn mà cùng lao xuống đám dị thú. Mở đầu là nhân bản gần đám dị thú nhất, vung gậy ra sau, vụt mạnh xuống, Ầm … một con dị thú bị đập nát đầu, sóng xung chấn tạo ra một hố lớn, những con dị thú xung quanh bị bật lên thì bị các nhân bản khác vung gậy đánh chết. Dần dần, trận chiến vào quỹ đạo, nhân bản vung gậy, dị thú chết, cứ vậy cho đến con cuối cùng ngã xuống, trong bất ngờ của mọi người.

#đã về, hehe