Tôi Avata đây. Lức này đây tôi đang dùng cân đẩu vân thẳng tiến về Hầm Ngục Lười Biếng nàm ở cực nam của vương quốc Laventer.
Lướt trên trời thế này tuyệt hơn chạy bộ với dịch chuyển nhiều. cảnh vật phía dưới lui lại vù vù, thật thoáng đảng và sảng khoái. Ô! Phía trước là Hầm Ngục Lười Biếng. Sao lại thế này nhỉ?
Xung quanh cánh cổng là một lớp sương dày, sương trắng lẫn với sương đen? Quái thế. lớp sương làm cánh cổng trở nên mờ ảo, có vẻ khá là huyền bí. Quanh cánh cổng là một vùng cỏ tròn cao quá ngực, bán kính tầm 20m. Vùng cỏ này có màu tối hơn phần cỏ còn lại và hoàn toàn chìm trong màng sương.
Tôi lộn người hạ cánh bên ngoai màng sương. Lớp sương mù dày đặc lượng lờ tránh sang hai bên, còn đám cỏ cũng dạt ra tạo một lối đi thẳng vào chỗ cánh cổng. Từng bước tôi tiến vào. Dù sao tôi cũng là người tạo ra cánh cổng nên chắc không sao đâu nhỉ? Lưng tôi cảm thấy bất an.
----- Dizing -----
[xác nhận: sương mù ảo ảnh]
[tác dụng: gây ảo giác với tất cả sinh vật tiến vào, bảo vệ cổng Hầm Ngục Lười Biếng]
[đặc điểm: chỉ tồn tại độc nhất tại Hầm Ngục Lười Biếng. Không thể bị phá hủy]
[là sản phẩm thừa sau khi Hầm Ngục Lười Biếng tạo thành]
[để tiến vào phải là người có ý chí kiên định, còn tùy vào mục đích mà sinh vật đó tìm tới]
[có ý chí riêng]
----- Dizing -----
[xác nhận: cỏ dị biến]
[tác dụng: tấn công bất kì sinh vật tiến vào, bảo vệ cổng Hầm Ngục Lười Biếng]
[đặc điểm:: chỉ tồn tại độc nhất tại Hầm Ngục Lười Biếng. Không thể bị phá hủy]
[là sản phẩm thừa sau khi Hầm Ngục Lười Biếng tạo thành]
[để tiến vào phải là người có ý chí kiên định, còn tùy vào mục đích mà sinh vật đó tìm tới]
[có ý chí riêng]
- Hức …! sản phẩm thừa mà bá vậy? – tôi khá là bất ngờ khi xác nhận hai thứ này.
Vậy ra là chúng tránh đường và không tấn công tôi vì chúng biết tôi đã tạo ra chúng à? Mà vậy cũng tốt, không phải để cánh cổng trơ trọi giữa đồng không mông quạnh.
Tôi đến trước cánh cổng. skeng…skeng … skeng … hai sợi xích to tổng bố nhanh chống rút sang phía sau cánh cổng. Đôi mắt của hai con rồng sáng lên. Con bên trái sáng lên đôi mắt trắng còn đôi mắt con bên phải lại cho ra một luồng ánh sáng tối tăm. Ánh sáng le lói theo đường thẳng dọc từ trên xuống dưới của cánh cửa. Kịch … kịch … kịch … Cánh cổng mở ra. Xì … một luồng khí nóng tỏa ra từ phía trong thổi ra ngoài.
Cánh cổng mở ra vừa đủ cho một nhóm 5 người vào cùng lúc. Tôi tiến vào từng bước, từng bước. Đến khi tôi vào trong, cánh cổng đóng lại.
- Bảng đồ
----- Dizing -----
[bảng đồ kích hoạt]
Trước mặt tôi hiện ra toàn bộ sơ đồ của hầm ngục. Từng vị trí cạm bẫy, ai ở phòng nào đến từng chi tiết nhỏ nhặt đều được thể hiện.
Vậy cái chấm xanh này là tôi, và đang ở tầng đầu tiên. Con hai chấm trắng và đen này là Thần Ánh Sáng với Thần Bóng Tối à? Họ đang ở tầng cuối. ok
- Dịch chuyển.
----- Dizing -----
[dịch chuyển kích hoạt]
Cơ thể tôi bắt đầu xuất hiện các tình trạng như tivi chập điện nhiễu sóng. Và biến mất.
==========================================================
Vậy đây là tầng cuối. Ngay khi tôi vừa xuất hiện, đập ngay vào mắt tôi là cảnh ôm ấp của Thần Ánh Sáng và Thần Bóng Tối. WTF?
- Ta đã dặn là đừng có làm gì ô ế nơi này mà! – tôi gằn giọng.
- A … a … không, không phải như ngài thấy đâu!
- Vâng … không phải đâu thưa Đấng Tối Cao.
Họ thi nhau thanh minh. Tôi thì đách tin! Rõ ràng bọn này còn định làm chuyện đó …
Mà thôi cũng không trách được. Bây giờ họ vẫn còn là con người. Mong muốn thỏa mãn bản thân cũng là đều dễ hiểu. Họ chưa có đủ tín đồ để được phong thần. Kệ đi.
- Mọi thứ ở đây vẫn ổn chứ? – tôi thở dài.
- À … vâng, cho đến giờ mọi chuyện vẫn ổn. – Thần Ánh Sáng cúi đầu trả lời tôi.
- Tất cả?
- A … - cô ấy câm nín.
- Haizzz … chuẩn bị đi, nơi này sắp có khách rồi. Ta hi vọng hai người có thể làm trọn bổn phận của mình.
- Vâng, chúng thần thề trên danh dự của bản thân sẽ làm tốt nhiệm vụ mà Đấng Tối Cao giao phó. – họ đồng thanh
- Ta nhắc lại lần nữa đừng có làm gì ô ế ở đây nghe chưa?
- … v … vâng.
==========================================================
Ra khỏi Hầm Ngục Lười Biếng. Giờ ta nên đi thăm nhóc ma vương nhỉ? Lần nay nên dùng dạng nào đây. Không thể dùng dạng khí, dạng người cũng không, còn dạng Ngộ Không thì để dành cho Thần Đất. Suy ra dạng mèo!!
Vui nha!
- Thực thể hóa, biến đổi …
----- Dizing -----
[Thực thể hóa: biến đổi cấu trúc cơ thể]
[tái lập trình cơ thể dạng: thú – loài: mèo]
Ánh sáng phát ra từ trong thể xác. Cơ thể Avata nhỏ lại các cơ co rút, ngón tay thu nhỏ dần, hinhg thành chân mèo, trọng giáp hoàng kim, vòng kim cô và gậy như ý đề hóa thành phân tử. Lớp lông vàng chuyển dần sang xanh. Từ khích thước của một người trưởng thành Avata chuyển hóa chỉ còn 25 cm. Mèo con lông xanh tái xuất.
Tuyệt! giờ thì đi thăm hắn cho đỡ chán nào. Tôi hạ thấp thân trước, phóng mạnh đi bằng [vận tốc ánh sáng].
==========================================================
Đã đến. Trước mắt tôi là lâu đài của nhóc ma vương. Nó âm u còn hơn phòng ngủ của Thần Bóng Tối nữa. Nhìn cái lối kiến trúc tạp nham, đổ nát của nó làm tôi cảm thấy nhức con mắt. Phía trước lâu đài là một cánh rừng chết, vào trong sân thì có mấy mươi cái cột chống ngã đầy ra đất, chồng chất lên nhau. Bbầu trời tối mù mịt, thi thoản có vài con Điểu Tử Cốt lượng qua.
Điểu Tử Cốt là loài sinh vật giống với diều hâu. Tuy nhiên, từ phần cổ trở lên đầu hoàn toàn là xương không hề có một chút cơ, thanh quản hay ống thực quản. Chúng ăn bằng cách xé con mồi bằng mỏ trên đầu và đút vào chiếc miện bên dưới bụng của chúng. Con mồ của chúng là các sinh vật yếu và xác chết. Theo mức độ phân chia ở thế giới này có lẽ nó thuộc cấp C khi một mình và A+ khi đi hai hoặc nhiều hơn.
Hức! nó cao hơn tôi những 2m đấy bạn ạ. Nếu chúng thấy tôi có lẽ chúng sẽ tấn công tôi nhỉ? Nghĩ tới thôi cũng làm lông tôi dựng hết lên.
Vào nào! Tôi đi nhanh đến cổng, lách người qua khe giữa hai chấn song, tôi vào trong. Chạy nhanh vào. Tôi đến ngay của chính của tòa lâu đài. Họa tiết trên cổng là hai con Tử Cốt Long đang giao chiến. Tôi cũng chả rỗi hơi để ý.
Từ bên trong vọng ra vô số âm thanh náo nhiệt của một bữa tiệc xa xỉ, những tiếng nói rầm rộ của bọn quỷ và tiếng cụng ly, tiếng hò hét. Tôi vào nhá! Đưa chân phải lên, tôi đẩy nhẹ cánh cửa. Kịch … kịch … kịch … âm thanh nặng trịch của cánh cửa vang lên. Âm thanh ồn ào trong phong dừng lại. Tất tần tật ánh nhìn của tất cả con quỷ trong phòng đều đổ dồn vào sinh vật kì lạ bước ra trừ phía sau cánh cửa. Một con mèo lông xanh.
- Có vẻ ngươi đang rất vui nhỉ, Ma Vương? – tôi mở lời trước.
Nhóc ma vương lườm tôi. Ui sợ quá?
- Hỗn láo. Ngươi là ai mà dám nói như thế với Ma Vương điện hạ. – một con quỷ nữ đi ra. Cô ta hình như là vampire. Khoác trên ngời một bộ đồ bó sát, mỏng tăng. Gương mặt trắng bệch. Khá đẹp nhưng không tốt rồi.
- Ta không nghĩ vậy đâu. – tôi cười gian.