Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

Chương 236: Con tin ngoan ngoãn




Trời vẫn còn sáng, những tia nắng len lỏi xuyên qua hốc đá để soi sáng cho cảnh vật bên trong hang động. Có vẻ như tối qua nơi đây có một trận mưa lớn, vẫn còn đọng lại vài vũng nước, đường đi cũng trơn trượt.

Hồ Mẫn bị tên bắt cóc vác trên vai như một đứa trẻ, y đem nàng tiến vào sâu bên trong hang, cùng với vài tên hội viên theo sát đằng sau.

Nơi đây thật nhàm chán, còn chẳng có giường hay bàn ghế, xem ra nơi này chỉ là một cứ điểm tạm bợ mà thôi chứ không phải một căn cứ chiến lược quan trong của Sát Dục hội.

Hồ Mẫn bị quăng xuống đất và khóa chặt tứ chi, tủi thân ngồi yên một góc. Túi trữ vật của nàng cũng bị bọn họ trấn lột, moi móc đủ thứ đồ kì lạ, bao gồm cả bảng biến số mà gia chủ đưa cho.

Cả bọn tụm lại xem và giải nghĩa những từ ngữ trên chồng giấy, sau một hồi mới phát hiện quy luật đầu tiên của nó là đọc những chữ có thứ tự chẵn, còn thứ tự lẻ chỉ để đánh lừa.

Chả hạn muốn viết cụm từ "Ngày mai trời nắng." thì trong tờ giấy sẽ ghi là "Một ngày chán mai đất trời mưa nắng."

Căn cứ theo quy luật đó, những hội viên của Sát Dục hội đã biết được Ma Kim dự đoán trước ba rễ, bao gồm cả việc thành viên trong gia đình bị bắt cóc, còn từ phần cành trở đi thì lại có cách quy luật đọc khác.

Chúng ngay lập tức hứng thú với thứ đồ này, liền quay sang dò hỏi Hồ Mẫn cách giải mã. Nàng rất ngoan ngoãn hợp tác, nói ra những gì bản thân nhớ được. Nhưng mất tận nửa canh giờ thì cả đám người mới phiên dịch được hai cành của một rễ.

Trông thấy đám ma nhân ngu dốt kia sắp mất kiên nhẫn, Hồ Mẫn bèn nhanh trí nói:

- À phải rồi, anh ấy có ghi rõ cách thức giải mã. Các ngươi lật thử mặt cuối á. Đọc lần lượt theo số nguyên tố là được.

Tên cầm đầu khó hiểu hỏi lại:

- Số nguyên tố là gì?

Hồ Mẫn tỏ ra kiêu căng đáp:

- Cởi trói cho ta trước đã. Ngươi sợ ta bỏ chạy à, ta đã tỏ thành ý hợp tác thế còn gì. Dù sao ta làm thánh nữ của Sát Dục hội cũng không tồi.

- Ngươi giỏi giả nai đấy. Ta thấy rõ ràng ngươi và tên nam nhân kia tình nghĩa rất sâu đậm.

- Chậc. Hắn mà thương ta thì đã không dễ dàng bỏ về thành Hoàng Hà để chăm lo cho các thê thiếp của hắn.

- Ngươi nói cũng có lí. Thôi được, ta sẽ cởi còng tay của ngươi, còn hai chân thì để xem thái độ của ngươi rồi.

- Thôi được. Số nguyên tố là các số chỉ có thể chia hết cho chính nó. Lần lượt là một, hai, ba, năm, bảy, mười một, mười ba, mười bảy, hai mươi ba,... À ta hết nhớ nổi rồi. Các ngươi tự tìm đi. Động não đi nào, bộ các ngươi chưa được dạy mấy kiến thức cơ bản này à?

Mấy tên Sát Dục hội viên đối diện với lĩnh vực số học trông còn khổ sở hơn việc bắt chúng đi giết người, thật ra Nhật Nguyệt giáo đồ cũng đồng cảnh ngộ, chỉ là bọn họ bị nhồi nhét bằng lời ngon mật ngọt của giáo chủ nên dễ lọt tai hơn.

Hồ Mẫn được tháo xích, cũng rất hăng say hòa nhập với kẻ địch ngồi giải mã những thông tin tình báo quan trọng của Kim gia.

Cơ mà thật ra Ma Kim đưa nàng bảng biến số không hoàn chỉnh, có giải ra toàn bộ thì chỉ khiến người khác biết hắn kiến thức uyên thâm khó lường, chứ thông tin trong đấy chứa nhiều thuật ngữ phức tạp, người ngoài đọc được chỉ tổ thêm phần rối rắm.

Hắn từng bảo các nữ nhân của mình nếu kẻ địch có khống chế thì cứ biết gì cứ khai đi, tranh thủ câu giờ, tỏ ra bản thân là người có ích thì sẽ hạn chế dục vọng của đối phương, thậm chí khiến chúng mất cảnh giác. Đương nhiên biết chừa lại thông tin quan trọng để giữ cho mình đường lùi.

.

Khu rừng bên ngoài hang động khá hoang sơ, nhưng tuyệt nhiên không động vật hay côn trùng nào dám bén mảng lại gần những tu chân giả hừng hực bạo khí.

Ma Kim và Thiên Khả vẫn chưa về thành Hoàng Hà, họ cũng các giáo đồ nán lại để chờ đợi cơ hội giải cứu Hồ Mẫn khỏi những tên bắt cóc.

Tiểu Thu lúc này thoải mái gối đầu lên đùi nghĩa phụ nằm ngủ, miệng còn chảy dãi, có vẻ đang mơ rất đẹp, do là ban nãy hắn ta vừa chích cho con bé một mũi thuốc an thần. Dù sao thì việc đánh một giấc rồi khi thức dậy nhận ra sóng gió đã tan biến, còn hơn là tỉnh táo trong sự căng thẳng, sợ hãi và không ngừng tự trách bản thân vô dụng. 

Một canh giờ trôi qua, vẫn chưa có động tĩnh, Ma Kim đang ngồi tính toán biến số, nếu có gì không ổn thì sẽ kêu người gửi thư về thành.

Chợt họ quan sát thấy một nhóm ba tu chân giả nhị giai bay từ hướng Bắc tiến vào sào huyệt, xem ra đó là người của Sát Dục hội.

Ma Kim vẫn chọn cách án binh bất động. Sở dĩ hắn tự tin như vậy là vì hắn có thể cảm nhận sinh khí của đạo lữ trong bán kinh hai mươi dặm nhờ công pháp bổ trợ Tiêu Ký từng học được trên Thượng giới.

Tuy nhiên chỉ vài phút sau đó, Ma Kim trở nên mất bình tĩnh, hắn phát hiện sinh khí của Hồ Mẫn xảy ra vấn đề, lập tức tập hợp toàn bộ giáo độ xung quanh lại, cùng nhau tìm cách đẩy nhanh tiến độ giải cứu con tin.

- Ba mươi phút nữa sẽ có viện binh. Nhưng ta cần quấy rối kẻ địch. Có ai xung phong không?

Toàn bộ những người ở đó, trừ bé nhện con đang say ngủ ra đều nguyện ý mạo hiểm vì Hồ Mẫn phu nhân.

- Bách Hán, Trúc Xuyên, Lương Sơn Hùng, Mã Đao, các ngươi mang theo số phù chú này, ném một nửa vào sơn động đó, sau đó rút lui về bốn hướng, nếu có cơ hội thì quay trở lại ném tiếp.

Bốn giáo đồ được gọi tên, lập tức thi hành mệnh lệnh không chần chừ, ngay sau đó liền bị đám người ám hội phát hiện và truy đuổi.

Ma Kim không có ý định hi sinh nô lệ, vội kêu người kích hoạt trận pháp quen thuộc, Suy Hồn trận. Những tên hội viên Sát Dục cảm nhận sự bất thường, bèn cẩn trọng lui trở lại hang động cố thủ.

Từng giây, từng phút, Ma Kim nóng lòng chờ đợi, hắn cứ đi đi lại lại, nhưng cố lắm chỉ nhịn thêm được mười phút, sau đó hắn bắt tay vào hành động.

Ma Kim cùng năm giáo đồ đi thăm dò xung quanh hang động, dựa vào Tiêu Ký mà tìm ra lối vào thích hợp. Hai giáo đồ khác cùng Thiên Khả được lệnh tiến tới trước lối vào chính của hang động và ra sức tấn công, nhưng nơi này đã được đối phương dựng nên kết giới phòng thủ, muốn xuyên phá phải cần tối thiểu ba nhị giai trung kỳ. Một giáo đồ thì trông chừng Tiểu Thu, còn hai người còn lại thì đi đón tiếp viện.

Đám người Sát Dục hội không hề có hành động đáp trả, bởi nếu đối thủ có thể phá vỡ pháp trận, tức cảnh giới không nhỏ, nếu ra ngoài ngăn cản há chả phải tìm chết, còn nếu đối thủ không phá được, thì càng không nên ló đầu ra cho cấm trận ảnh hưởng. Tuy nhiên chúng không biết rằng Ma Kim chỉ vừa kích hoạt đã vô hiệu trận pháp ngay khi thấy đối phương trốn vào trong sào huyệt.

Ngoài nguyên nhân trên, đám bắt cóc còn phải đối mặt với vấn đề quan trọng hơn, đó chính là con tin đang trong trạng thái nguy kịch, đây cũng chính là điều làm Ma Kim đứng ngồi không yên.

Trong lúc Ma Kim đang nghĩ ra đối sách thì từ phía xa xa, lại có bảy tu chân giả tiến đến, đó là cứu viện mà hắn từng nhắc đến.

Bọn họ lần lượt là Bạch Hoàng, Bạch Lâm Tiêu, Chu Tịnh Y, Đặng Hạ Anh, Trần Tiếu Ngạo và Đặng Văn Hùng. Toàn những hào kiệt mà Kim gia trước đó đã kết giao.

Chu Tịnh Y cách đó một tuần đã nhận được mật thư của Ma Kim, hắn bảo đã có tình báo về Sát Dục hội, yêu cầu vị sư muội này của Thiên Khả triệu tập những đồng môn có quen biết trợ chiến cho Kim gia.

Họ đã ẩn mình tại Sơn Thanh trấn từ ba ngày trước, Ma Kim hào phóng gửi tặng mỗi người một viên linh thạch để thiền luyện, ngoài ra còn cử đầu bếp dự bị ở Kim phủ tới đó nấu nướng đồ ăn.

Hôm nay khi họ nhận tin tức Tiểu Thu bị bắt cóc, liền cấp tốc khởi hành nhưng vì phải vừa đi vừa lần theo dấu vết mà Ma Kim để lại nên tới sau khoảng hai canh giờ.

.

Ma Kim lập tức giải thích sơ qua tình hình ở đây cho bọn họ. Nghe tới việc Tiểu Bạch Tuyết đang trong tay ám hội, Bạch Hoàng liền trở nên sốt sắng.

Ma Kim quyết định giao tranh trực diện, khi được hỏi về an nguy của Hồ Mẫn, hắn tin rằng những tên bắt cóc sẽ không dùng nàng làm con tin.

Bạch Hoàng nghi hoặc hỏi:

- Sao ngươi có thể khẳng định điều đó?

Ma Kim thản nhiên đáp:

- Vì có dùng nàng ấy làm con tin đi chăng nữa thì điều ấy chẳng quan trọng, thứ ta cần là món vật mà nàng ấy mang theo.

Bạch Hoàng trở nên mất bình tĩnh, rút kiếm chỉa về phía tình địch:

- Tên khốn này, ngươi dám đối xử như vậy với Hồ cô nương?

Ma Kim điềm nhiên đáp:

- Đám người Sát Dục hội chuyện đồi bại nào cũng dám làm, trong khi ngươi tranh cãi với ta thì không khéo nàng ấy đang bị họ làm nhục.

Bạch Hoàng tức run người nhưng khi nghĩ tới an toàn của Hồ Mẫn, đành thỏa hiệp:

- Thôi được. Bọn ta sẽ xông vào đó. Còn ngươi thì sao?

- Ta sẽ cùng với người của ta tìm kiếm lối vào khác của hang động cũng như giúp các vị canh gác bên ngoài. Dù sao ta cũng chỉ là nhất giai, những người ta thuê cũng chỉ vừa đạt nhị giai sơ kỳ, nếu vào cùng các vị há khác nào làm vật cản đường. Thiên Khả đạo lữ của ta có thể giúp các vị phòng thủ, đảm bảo không để các vị chịu thiệt.

Bạch Lâm Tiêu bước tới ôn hòa nói:

- Tại hạ đây tin tưởng vào kế sách của Kim gia chủ đây.

Trần Tiếu Ngạo vỗ vai Ma Kim, tự tin nói:

- Chẳng phải có ta ở đây sao, Kim đệ cứ yên tâm. Chẳng phải chúng ta từng thề hẹn kề vai sát cánh diệt trừ Sát Dục hội sao.

Ma Kim cúi đầu tỏ thái độ khiêm nhường:

- Tại hạ thật sự biết ơn các vị.

Đặng Văn Hùng đứng trước lối vào hang, chạm tay vào kết giới ước tính mức độ phòng ngự rồi quay sang hét lớn:

- Nào, ta cần ba đồng đạo trung kỳ. Chỉ một đòn giải quyết được kết giới này.

Nghe vậy, Bạch Lâm Tiêu, Trần Tiếu Ngạo và Chu Tịnh Y liền tiến tới, vận linh lực. Sau một một tiếng đanh thép "Phá", kết giới ngay lập tức bị xuyên thủng.

Những người được chỉ định còn lại cũng mau chóng tiến vào trong cùng các đồng môn. Thiên Khả bỗng quay mặt lại, nhìn về phía đạo lữ, vẫy tay nói lớn:

- Chàng đợi thiếp nhé! Thiếp nhất định sẽ đem muội ấy lành lặn trả cho chàng!

Ma Kim không đáp lời, chỉ vẫy tay một cái có lệ rồi quay người đi cùng các giáo đồ. Làm sao hắn dám tiết lộ tình trạng hiện tại của Hồ Mẫn cho nàng ấy, hắn còn đang tự trách bản thân đã đặt mọi người vào tình huống mạo hiểm: "Cái gì mà lành lặn chứ, khốn khiếp, bọn rẻ rách Sát Dục hội chắc chắn muốn giở trò mà. Mong rằng ta không tính toán sai như lần trước."