Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

Chương 23: 23: Rời Khỏi Địa Ngục






Trong phòng lúc này chỉ có ba người: Ma Kim, Ly Ly và Sát Tâm.

Họ nhanh chóng tập trung vào vấn đề chính.

Sát Tâm nói:
-Phía giáo phái đã đẩy nhanh tiến độ, lệnh ân xá đã được thông qua.

Nghi vấn về trinh phẩm của Ly cô nương đã được hóa giải.

Có thể tuần sau, Ly tiểu thư và tiểu ma vương có thể rời khỏi đây rồi.
Ma Kim điềm nhiên trả lời:
-Thế ra họ lấy đức hạnh của mẹ ta ra làm nguyên nhân để lôi bọn ta lên à.

Ma nhân mà lại phán xét trinh tiết sao.
Sát Tâm cười đáp:
-Ma nhân thì chuyện gì cũng có thể lấy làm ngụy biện, mục đích của họ chắc tiểu ma vương cũng rõ rồi.

Thiên phú luyện huyết và luyện dục của ngài thì ngài toàn quyền quyết định có cống hiến cho giáo phái hay không.

Việc này ta đây cũng không có ý kiến gì.

Ta chỉ muốn thông báo cho ngài để ngài chuẩn bị.
Ly Ly lo lắng:
-Đầu tuần sau há chả phải chỉ còn ba ngày sao.

Đúng là nhanh thật.
Ma Kim trêu chọc:
-Sao thế, lưu luyến nơi này à?
Vẻ mặt Ly Ly có chút đượm buồn:
-Nhưng còn Tử Nguyệt thì sao?
Ma Kim quay sang hỏi Sát Tâm:
-Ta đưa Tử Nguyệt theo được không?
Sát Tâm im lặng suy nghĩ rồi trả lời:
-Chuyện này còn phải phụ thuộc về phía giáo phái.
-Chẳng phải là các ngươi thả nàng đi là xong sao?
-Đúng là việc Địa Ngục thì giáo phái không có quyền can thiệp sâu, tuy nhiên lối ra ở đây nằm trong tầm kiểm soát của giáo phái, chính vì lẽ đó, Tử cô nương có rời khỏi đây thì giáo phái cũng giữ lại.
-Nếu như địa ngục lấy lí do đuổi đi thì sao nhỉ?
-Việc đó chưa từng xảy ra, nếu cai ngục hoặc sứ giả phạm lỗi lớn thì chỉ có biến thành tù nhân, nếu như không đủ trình độ thì sẽ cử thêm người từ giáo phái xuống bổ sung.

Ngoại trừ các sứ giả đi tìm nguyên liệu thì hầu như các cai ngục không rời khỏi địa ngục cho đến khi hết kì hạn làm việc.


Vậy nên nếu ngài muốn Tử cô nương rời khỏi đây thì cách tốt nhất là xin chấp thuận từ giáo phái.
-Nếu như ta lên đó rồi thì họ sẽ ép ta trao đổi thông tin mất.

Thôi thì đành nằm vạ ở đây ép họ chấp thuận rồi mới lên.
-Haha.

Việc này không phải là không thể.
-Vậy tiền bối chuyển lời tới phía giáo phái hộ ta nhé.
-Được thôi, ta sẽ lập tức phái người.

Những gì ta muốn nói cũng đã nói hết rồi.

Không biết tiểu ma vương có yêu cầu gì khác không?
-Hiện tại thì chưa.

Tiểu bối xin cáo lui.
.
Ma Kim và Ly Ly rời phòng với tâm trạng nhẹ nhõm.

Họ lập tức đi về kể với Tử Nguyệt.
Nàng ấy nghe thế, không kiềm được mà nhảy cẫng lên vui mừng ôm lấy hai mẹ con Ma Kim.

Hắn dùng ngón trò chọc chọc vào lỗ rốn nàng và buông lời trêu ghẹo:
-Tỉ làm gì mà mừng sớm thế, chắc gì phía giáo phái đã chấp thuận đâu.
Tử Nguyệt nhéo tai hắn:
-Đừng có dọa ta như thế chứ.

Kiểu gì Lịch trưởng lão chắc chắn sẽ có cách giúp ta ra khỏi đây mà.
-Tỉ quên là ai tống tỉ vào chỗ này à?
-Lịch trưởng lão lúc đó là muốn tốt cho ta thôi.
-Tốt nỗi gì mà đưa tỉ vào nơi tràn ngập dục khí này.
-Này đừng nói như thế, lúc đấy ngài ấy đã hỏi ý kiến của ta trước.
-Thế lúc ta muốn đưa tỉ rời khỏi đây thì ta có cần hỏi ý kiến của tỉ sao.

Mà thôi, sao cũng được, rời khỏi đây mà Lịch gì đó của tỉ dám tách tỉ ra khỏi đệ thì đệ sẽ không tha cho hắn đâu.

Tỉ giờ là nữ nhân của đệ rồi.
-Hứ, ai thèm là nữ nhân của đệ, thích thì bảo Hồ Mẫn đi theo đệ kìa.
Ly Ly mỉm cười nói:
-Hai đứa dừng cái việc cãi nhau nào.


Tranh thủ hấp thụ hết số huyết tinh thể cao cấp này đi để lãng phí.

Sắp phải ra khỏi đây rồi
Ma Kim sực nhớ ra gì đó quan trọng rồi nói:
-Chết, ta quên chưa bàn với hắn về số huyết tinh khối lợi nhuận.

Nếu ta rời khỏi đây thì sao.

Hai người ở đây đi ta quay lại đó bàn bạc.
.
Một pha xử lí khá cồng kềnh, Ma Kim vội vàng chạy tới phòng khách tìm đại tổng quản Sát Tâm.
-Tiểu ma vương còn gì căn dặn sao?
-Tiểu bối tới để hỏi về vấn đề số huyết tinh khối địa ngục cung cấp.
-Về chuyện này ta đây cũng đã nghĩ qua.

Vì huyết tinh khối vận chuyển khá nghiêm ngặt, nên rõ là những tháng ngày sau không có cách nào giao cho ngài đây.
-Nếu thông qua giáo phái thì hẳn là họ biết ta và Địa Ngục có giao kèo.
-Thật ra việc này tùy ý ngài quyết định.
-Thôi thì số dư các ngươi cứ giữ lấy mà xài.

Tuy nhiên ta có thể nhờ sứ giả làm một số việc khi ta lên trên đó không?
-Không biết ngài muốn làm việc gì, có thể nói rõ được không?
-Ta cũng chưa biết nữa, nhưng sứ giả Địa Ngục thực lực cao cường, nếu như có thể được họ tôn trọng ở trên đó như dưới đây thì tốt quá.
-Việc này tiểu ma vương yên tâm.
Dứt lời, Sát Tâm đưa cho Ma Kim một cái lệnh bài màu đen, có khắc hoa văn màu đỏ rồi giải thích:
-Đây là lệnh bài tối cao ở Địa Ngục, mặc dù không có quyền hạn gì ở chỗ khác nhưng khi gặp sứ giả hoặc các cai ngục đời trước ở ngoài kia, họ chắc chắn sẽ nhận ra và thần phục theo lệnh của ngài.
-Thế thì tốt quá rồi, ta thực sự nợ tiền bối một ân tình lớn.
-Tiểu ma vương đừng khách sáo, địa ngục của hôm nay và ngày mai lớn mạnh hơn nữa phần lớn đều nhờ sự trợ giúp của ngài.

Bọn ta đây chỉ là muốn thể hiện chút lòng thành.
-Nói sao thì nơi này cũng là nơi ta sinh ra và nuôi dưỡng ta khôn lớn, hai mẹ con ta sẽ mãi khắc ghi.
-Thật sự tiểu ma vương là một kì tài vạn năm có một, tương lai chắc chắn sẽ huy hoàng.

Địa ngục ta như vậy có thể hưởng tí danh từ ngài rồi.
-Tiền bối quá khen.

Để ta kính ngài một ly.

.
Mọi sự xong xuôi, Ma Kim lật đật đi về phòng, tranh thủ hấp thụ những khối huyết tinh thể cực phẩm.
Hai ngày thấm thoát trôi qua.

Phía giáo phái cũng đã gửi thông báo cho phép Tử Nguyệt được phép rời khỏi.

Ngày cuối cùng ở địa ngục.

Ba người họ quyết định đi tiễn biệt nơi này.

Tuy ít tiếp xúc nhưng các cai ngục đều kính trọng họ, lão Bá Hoàng tặng cho Tử Nguyệt một ngọc bội huyết tử quý giá, giúp tăng cường khả năng luyện huyết.

Về phía Hồ Mẫn thì khỏi nói, ả ta bắt Lisa và Ma Kim chiều chuộng suốt cả chiều tối.

Mây mưa xong xuôi, ả nằm ngửa ra đó thở không ra hơi, Ma Kim thấy ả thỏa mãn rồi thì đứng dậy dìu Lisa đi.

Ả liền kéo hắn lại, tự chặt một ngón tay út đưa cho hắn và nói:
-Đây là quà của tỉ đây, đệ phải nhận đấy.

Nó là dị hồn cốt của tỉ lấy được từ hồ ly tinh ngàn năm, giữ cái này bên người thì đệ có thể dùng dâm khí để chuyển hóa thành ma lực.

Hiếm lắm đấy, giữ kĩ nhé, cả thượng giới cũng khó lòng mà kiếm được cái thứ hai.

Với cả nhớ chăm sóc Lisa cho kĩ.

Nếu có dịp thì...
Chưa để ả nói dứt câu.

Hắn đã khóa môi ả, xong rồi vuốt ve gương mặt và nhẹ nhàng nói:
-Cảm ơn tỉ, phải chi ta gặp tỉ sớm hơn thì...!mà thôi, chúng ta sẽ gặp lại nhau vào một tương lai không xa.

Đừng có khóc lóc trẻ con như thế chứ.

Yêu tỉ!
Hắn lau đi dòng lệ mà Hồ Mẫn ứa ra không biết từ bao giờ.

Ả mỉm cười khẽ gật đầu mãn nguyện.
.
Sáng ngày mai, ba người họ đi tới chính điện.

Các cai ngục và sứ giả đều có mặt ở đây từ sớm, xếp thành hàng cúi đầu hành lễ, còn đông hơn cái lần Ma Kim làm lễ huyết tẩy.

Hồ Mẫn tự tay vẽ lên giữa chính điện trận pháp thông hành.

Đại tổng quản Sát Tâm đọc thần chú khởi động truyền tống trận.

Một cánh cổng dịch chuyển lớn mang luồn ánh sáng đỏ hiện ra từ vòng tròn hoa văn của trận pháp.


So với cái cổng để đón khách quý xuống thì còn long trọng hơn gấp bội.
Lisa tới ôm sư phụ Hồ Mẫn từ biệt, hai nữ nhân cứ thế mà rưng rưng nước mắt.

Hồ Mẫn cũng tranh thủ đôi lời dặn dò đồ đệ thân yêu của mình.
Lão Bá Hoàng xách theo một cái túi lớn đưa cho Ma Kim, bên trong toàn là huyết tinh khối cực phẩm và thượng phẩm:
-Ta đã xin Sát Tâm số lượng địa ngục luyện chế mấy tháng qua giao cho ngài, mặc dù không nhiều nhưng cũng phần nào giúp ngài và mấy nữ nhân thoải mái tu luyện trong vài năm
Ma Kim vui vẻ nhận lấy và nói:
-Tiểu bối thực sự rất cảm kích các vị tiền bối.

Ân tình này xin nguyện khắc ghi.
Ma Kim cũng tới gặp Vô Diện, đòi ôm tiền bối một cái cuối, nhưng liền bị từ chối, tuy nhiên được một món hời:
-Cầm lấy thứ này, nó có thể giúp ngươi bảo quản đồ vật.

Cái lệnh bài đó, đừng đánh mất.
Vô Diện lấy ra đưa cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật rất đẹp.
Ba người họ tiến vào giữa cánh cổng.

Sát Tâm niệm chú kích hoạt trận pháp.
Toàn Địa Ngục lúc này đồng thanh:
-Cung tiễn tiểu ma vương và Ly tiểu thư!
Cánh cổng tỏa ra hồng quang đâm thẳng lên trên cao vút thật tráng lệ, ba người họ lập tức được dịch chuyển khỏi địa ngục.
.
Mọi việc hoàn tất, các cai ngục quay về tiếp tục làm việc.

Hồ Mẫn vẫn lưu luyến đứng đó trầm tư hệt như cái lần nhìn Đồ Cốt Thiên tiến lên Thượng Giới.
Sát Tâm thì về lại phòng khách., cánh cửa mở ra thì thấy Địa Ngục vương đã ngồi sẵn ở đấy đang nhâm nhi bình huyết tửu.

Sát Tâm tiến lại gần ngồi đối diện:
-Ngài không ra tiễn biệt sao?
Đồ Cốt Thiên cười nói:
-Haha, có mỗi thằng nhóc mà lão huynh cũng giành với ta.

Ta không thể giữ nó lại được thì còn mặt mũi gì gặp nó.
-Dù gì hai mẹ con họ không sớm thì muộn cũng rời khỏi đây.
-Chỉ tiếc là ta còn chưa thấy được hết sự đặc biệt của nó.

Tên nhóc đó khá thật, Long Hồn Trận mà cũng có thể sử dụng, khả năng luyện huyết và luyện dục bá đạo, lại còn biết về hồn chú để thu phục linh hồn và hấp thụ tàn hồn, thứ mà ta nghiên cứu cả trăm năm không thành thạo.

Nếu ở lại lâu hơn không biết còn cho ta bất ngờ gì khác không.
-Đến Hồ tổng quản mà tiểu ma vương còn có thể lay động.

Thì có ai trong địa ngục mà không tâm phục khẩu phục chứ.
-Nếu hắn đem cô ta theo thì tốt biết mấy, mấy trăm năm theo ta, chưa từng thấy cô ta hạnh phúc đến như vậy.

Không biết sau khi lên đó, hắn lại bày trò thú vị gì khác đây.