Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 650




Chương 650

Mấy người mới đến Vương Vệ Quý, nhìn thây Lâm Tử Minh còn trẻ như vậy, lại là ông chủ của công ty, trong lòng không khỏi nghĩ răng Lâm Tử Minh chỉ đến đề chơi đùa, căn bản không đặt trong lòng.

Nhưng không qua lâu sau, họ nhìn thây thực lực của Lâm Tử Minh, đều xóa bỏ đi suy nghĩ vừa rồi, thừa nhận sự lợi hại của Lâm Tử Minh, bắt đầu nghiêm túc tập luyện.

Thời gian trôi qua rât nhanh, một tuân qua ởi, trong một tuần đó, Lâm Tử Minh chủ yêu ở bộ phận bảo vệ mới được thành lập. đó, phụ trách huần luyện mây người vệ sĩ.

Dưới sự huấn luyện của anh, thực lực của. mấy người vệ sĩ đó tăng lên đáng kể, mẫy người họ cũng càng ngày càng bội phục Lâm Tử Minh.

Lâm Tử Minh làm việc rất cần thận, trước khi đoàn vệ sĩ đó xuất sư, anh đều bảo lão Sửu phái cao thủ đến bảo vệ nhà Sở Phi.

Chủ yếu vẫn là bảo vệ cho Sở Phi.

Thực ra, lúc đầu Sửu gia nói với Lâm Tử Minh không cần phải căng thẳng như vậy, Bắc Thiên Hội là một hội lớn, bọn họ làm việc đúng là rất bá đạo, nhưng vân có phong độ, trước mắt sẽ không ra tay với người bên cạnh Lâm Tử Minh.

Lâm Tử Minh đương nhiên biết đạo lí này, chỉ là anh làm việc rất cần thận, đề phòng trước vẫn hơn.

Hôm đó, lão Sửu gọi điện thoại cho, anh, nói là có một nhân vật lớn muốn hẹn ‘anh gặp mặt.

Lâm Tử Minh vẫn còn một đống chuyện chưa giải quyết xong, làm gì có thời gian mà hẹn ăn cơm với người khác, vì vậy anh đã từ chối, nhưng lão Sửu lập tức nói một cách thâm sâu: “Thiếu gia, tôi nghĩ là anh vẫn nên đi gặp một chút thì tốt hơn.”

Lâm Tử Minh biết chuyện này không.

đơn giản, hỏi: “Người này có địa vị rất cao sao?”

Lão Sửu gật đầu nói: “Ở phía Nam mà nói, đúng là có địa vị rất cao, tốt nhất vân là nên gặp mặt một chút, hơn nữa còn cần phải thể hiện sự cung kính đối với đối phương.

Lâm Tử Minh đột nhiên cảm thấy hứng thú: “Ô, nhân vật lớn này rốt cục là ai vậy? Nói ra nghe xem.’ Bây giờ anh ở thành phô Hoa cũng được coi là một trong những nhân vật lớn, tài sản trên giấy tờ lên đến hơn trăm tỷ nhân dân tệ, người của hai phe trăng đen cũng cân nê mặt hắn, có thể bảo hắn ngoan ngoãn đi gặp mặt ăn cơm, còn cân phải có thái độ cung kính, trên thành phô Hoa này không có nhiều.

Đương nhiên, Lâm Tử Minh cũng không kiêu ngạo, không quá coi trọng sự tôn tại của mình, vẫn còn rất nhiều người có địa vị cao hơn mình ở bên ngoài, điều này, trong lòng Lâm Tử Minh vẫn hiệu rõ.

Lão Sửu gật đầu nói: “Người đó tên là Âu Dương Phong, chủ tịch tập đoàn Thăng Dương, là hội trưởng tiền nhiều của thương hội G, rất có thế lực, năng lực cũng rất mạnh, tất cả mọi người đều nề mặt, ngay cả Bắc Thiên Hội cũng không dám đắc tội.”

Sau khi Lâm Tử Minh nghe xong, anh cảm thấy rất bất ngờ, tập đoàn Thăng Dương không phải tập đoàn nhỏ, mà là một tập đoàn đã đứng vững trên thị trường 20 năm, tài sản lên đên hơn một nghìn tỷ nhân dân tệ, hơn nữa không giỗng QO), là công ty cung câp mạng lưới, tập đoàn Thăng Dương là một thực thể, kinh doanh rất nhiêu lĩnh vực, những năm gân đây đang lấn sân sang lĩnh vực truyền thông, dã tâm của tập đoàn này thật sự rất lớn.

Khi Lâm Tử Minh còn nhỏ, đã nghe đến danh tiếng của tập đoàn Tháng Dương, hồi đó Lâm Gia còn có quan hệ hợp tác rất tốt với tập đoàn Thăng Dương.

Nói đến đây, chủ tịch tập đoàn Thăng Dương, có lẽ là thê hệ ông nội của Lâm Tử Minh.

Trong ân tượng của anh, lúc còn nhỏ anh thường được người ông này ôm vào lòng, qua nhiều năm như vậy rồi, không biết Âu Dương Phong còn nhớ đên mình không.

“Được, tôi sẽ đi.” Lâm Tử Minh nhanh chóng gật đầu nói.

Lão Sửu thở phào một tiếng, hắn còn sợ Lâm Tử Minh sẽ kiêu ngạo, không nê mặt người được coi là nhân vật lớn này.