Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 577




Chương 577

Cô Hán Xinh làm sao lại không thê nhìn ra Trường Diệu Đông đang tự mình tát vào mặt mình sưng lên rồi, cũng lười nhác vạch trân, nhưng cũng có chút hứng thú mà nói: “Anh nói Sở Phi đó đẹp không?”

Trương Diệu Đông mạnh mẽ gật đầu, giọng chắc nịch: “Nhất định là đẹp, Sở Phi là một trong ba mỹ nhân ở thành phó Hoa, ngang hàng với ngôi sao lớn Ninh Vũ Ngưng.”

Có Hán Xinh nghe vậy lập tức sáng lên, đặt tay lên vai Trương Diệu Đông, nhệch mép nói: “Ngang hàng với Ninh Vũ Ngưng? Thê thì chặc chắn rất xinh đẹp, hôm khác sẽ giới thiệu với anh Xinh này quen biết quen biết.”

Trương Diệu Đông nhìn thây Cô Hán Xinh bộ dạng như vậy, trong lòng lập tức nhảy dựng lên, biệt Cô Hán Xinh có ý của Sở Phi, vẻ mặt có chút khó coi, “Cái này…

Có Hán Xinh hai mắt đột nhiên mở to, tay phải nhéo nhéo bả vai của Trương Diệu Đông bắt đầu dùng sức, liệc mắt một cái, uy hiếp. nói: “Sao nào, đề anh giới thiệu với tôi làm quen một chút cũng khó khăn như vậy sao?”

Trương Diệu Đông đau đớn, nhanh chóng giải thích: “Không dám, anh Xinh đừng hiểu lầm, tôi không có ý như vậy. Nhưng sau khi tôi ra ngoài, không có tin tức liên lạc của Sở Phi nữa. Vừa hay là Lâm Tử Minh đang ở đó, chúng ta tr tiếp đi hỏi hắn, hỏi hắn không phải sẽ tốt hơn Sao? ˆ “Cũng có lý.” Cô Hán Diệu suy nghĩ _một chút, lộ ra một nụ cười đắc ý, “Bây giờ còn một thời gian nữa mới khai mạc đấu giá, tôi và anh đi gặp p kẻ thù cũ của anh trò chuyện chút.”

Trương Diệu Đông vui mừng khôn xiêt, hãn biết sức mạnh của Cố Hán Xinh, chỉ cần Cố Hán Xinh ra tay, lần này Lâm Tử Minh không muốn chết cũng khó, hahahal Rất nhanh, bọn họ đã vênh váo đi qua.

Về phía Lâm Tử Minh, lão Sửu đã phát hiện ra bọn họ từ rất sớm, hơi nhíu mày, đối với Lâm Tử Minh nói: “Có người tới quấy rầy anh.”

Lâm Tử Minh thoải mái nằm trên sô pha, tiếp nhận mát xa từ hai cô gái này, nhằm mắt lại, lười biếng nói: “Tôi biệt.”

Lâu rồi anh không được thư giãn như thế này, trong thời gian này có rất nhiều chuyện xảy ra khiên tỉnh thần anh căng thăng, từ lâu anh đã muôn đi massage đề thư giãn, không ngò: hôm nay anh lại được tận hưởng điều đó trong buồi đầu giá của Vân Thiên Các này.

Vừa rồi khi Trương Diệu Đông xuất hiện, anh đã phát hiện ra , còn ngạc nhiên một KiuiL theo lý do thì anh.

khiến Trương Diệu Đông vào tủ rồi, không đên mười năm tám năm thì không thể ra ngoài được, không ngờ lại xuât hiện ở đây trong vòng chưa đây nửa năm, có vẻ như người đàn ông bên cạnh Trương Diệu Đông năng lực không nhỏ.

Ngay sau đó, Trương Diệu Đông và Cô Hán Xinh bước tới, nhìn thây Lâm Tử Minh vẫn đang hưởng thụ như vậy, trong lòng như muôn bùng cháy, đá một phát vào chân Lâm Tử Minh, khóe miệng nhéch lên, chế nhạo, hắn dùng toàn lực với cú đá này, muốn chân của Lậm Tử Minh bầm tím rồi sưng tấy lên!

Tuy nhiên, vừa chuẩn bị đá, Lâm Tử Minh đã thu chân ra lại môt cách bắt ngờ khiến Trương Diệu Đông đá trúng vào cột, phát ra một tiêng cực lớn.

Biết đây là cột sắt nên rất chắc, Trương Diệu Đông dùng hết sức đá vào nó, khiến hăn đau đớn nhảy ra ngoài, hét lên: “Ôi, đau chết ông rồi!”

Tiếng hét của hắn xuất hiện đột ngột, gay gắt trong phòng đầu giá, ngay lập tức thu hút những ánh mất xung quanh, nhìn hắn một cách kỳ lạ.

Hai cô gái trẻ đang xoa bóp cho Lâm Tử Minh nhìn thây cảnh này không khỏi phì cười.

“Cười mẹ mày ấy!”

Trương Diệu Đông thậm chí còn khó chịu hơn khi thấy họ cười, gi tay muôn tát vào mặt một trong sô các hai cô gái đó.

Cô gái đó ngay lập tức hoảng sợ, bắt đầu sợ hãi, nhưng trước khi tay của TIẾN Diệu Đông đánh vào bất cứ ai, đã bị Lâm Tử Minh bắt được.