Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 490




Chương 490

Vẻ mặt đầy sự khinh bỉ vẻ chế giễu, từ khi Sở Phi lên nắm quyên, ngoài mặt bọn họ không dám nói gì, nhưng sau lưng lại càng thêm căm ghét Sở Phi, bây giờ có thê nhìn thầy Sở Phi xâu hồ, bọn họ lại càng vui mừng.

Sở Phi cuối cùng cũng rời mắt khỏi điện thoại, lúc này đầu óc cô hơi trồng rỗng, không biết tại sao, cô cảm thấy rất khó chịu, có nở ra một nụ cưới nhưng lại thấy quá khó.

“Nhân tiện Sở Phi, Lâm Tử Minh sao lần này không tới đây?”

“Phải đó, trước kia, hắn luôn đến những cuộc họp gia đình như thế này, để có thê ăn một bữa ăn ngon, sao hôm nay lại không đến vậy?”

“Những gì được nói trên tin tức này, chắc không đúng, phải không?”

Nhiều thành viên của Sở Gia vốn không ưa Sở Phi, nay lợi dụng cơ hội này đề bắt đầu chọc ghẹo.

Sở Phi cố giữ bình tĩnh, nói: “Anh ấy có chút việc vê quê rôi.”

Liễu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng cũng đã xem những bức ảnh này trên Internet, bây giờ cũng đang có tâm trạng không tốt, từ khi họ gặp nhau ở vịnh Du Long, bọn họ có thái độ rất khác với Lâm Tử Minh, biết được Lâm Tử Minh có chút may mắn, kiếm được rất nhiều tiền, hận không thể thấy Lâm Tử Minh tái hôn với Sở Phi động lập tức. Kết quả là không có một động tĩnh nào, khiên bọn họ rât lo lắng.

Bây giờ khi bọn họ thấy tin này, bọn, họ còn lo lắng hơn, điều này cho thầy, Y, Lâm Tử Minh thật sự phát tài rồi, đến những ngôi sao lớn cũng muốn móc nối với anhl “Sở Phi, trên cái tin tức này nói, người đàn ông bí ẩn đã gặp Ninh Vũ Ngưng không phải là Lâm Tử Minh, phải không?” Có người Sở Gia đã bắt đầu chủ đề này.

Sở Phi không trả lời.

Liễu Tô Hồng lập tức đứng lên, nói: “Tất nhiện, không thể nào là Tử Minh nhà tôi rồi, chỉ là có chút giông với Tử Minh thôi, Tử Minh nhà tôi với Sở Phi tình cảm rất ân ái.”

Sở Phi nghe xong, môi mắp máy, muôn nói gì đó, nhưng cuôi cùng lại không nói ra, coi như bằng lòng.

Lúc này, một giọng nói tức cười vang lên, “Tôi thấy, có mười phần thì tám chín phần. là thật, bây giờ Lâm Tử Minh có tiền rồi, có mua một căn biệt thự ở vịnh Du Long, một căn nhà hơn ba ngàn tám trăm vạn nhân dân tệ, một lân thanh toán hết.”

Nghe chuyện này, tất cả mọi người đột nhiên ngạc nhiên.  Hơn ba ngàn tám trăm vạn nhân dân tệ, thanh toán hết trong một lần? Quá giàu rồi!

Họ là con cái của Sở Gia, bản thân cũng là những người giàu có, nhưng họ cũng không dám tưởng tượng được khái niệm, mua căn nhà bỗn ngàn vạn nhân dân tệ thanh toán hết trong một lần.

Chẳng mấy. chốc có người phản ứng lại được, nói: “Điều này không đúng!

Lâm Tử Minh là một người lang thang thất nghiệp, sao hắn có thể có nhiều tiền thể? Sở Huyên đang đùa đấy à?”

“Phải đó, nêu Lâm Tử Minh có thể mua nồi một ngôi nhà đắt tiền như vậy, thế hắn là người giàu nhất đất nước rồi.”

“Lại còn không phải như, chị Huyên đúng là biết đùa.”

Họ phản ứng lại được, đều không tin đó là sự thật, họ nghĩ đó là một trò đùa.

Nhưng mà, Sở Huyên bước ra với vẻ mặt trêu tức nói: “Äi nói tôi nói đùa?

Đây là SỰ thật, nêu không tin, mấy ngươi có thê hỏi Sở: Phi.

Sở Phi cau có, không trả lời.

Liễu Tô Hồng nhảy ra, nói: “ Không sai, Tử Minh nhà chúng tôi đúng là có mua một biệt thự: ở vịnh Du Long, không đắt tiền, cũng chỉ ba ngàn tám trăm chi mươi chín vạn mà thôi.”