Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 412




Chương 412

Hành động của Lâm Tử Hào bây giờ rất kiêu ngạo, đi đến trước mặt Lâm Tử Minh, hắn ta không có một thái độ thất bại nào, nhưng những người có mặt ở đó đều là người thông minh, khi Lâm Tử Hào nói câu đó có nghĩa là Lâm Tử Hào đã nhận thua rồi, hắn cũng không có cách nào với Lâm Tử Minh nữa rồi.

Biết được điều này, trong lòng bọn họ lại rât buôn.

Điện thoại di động của Lâm Tử Minh vận đang ở trên đầu ngón tay của hắn xoay xoay tròn, nhìn Lâm Tử Hào nói, “Lân trước, ở trước mộ của ông nội tôi đã thua anh, bây giờ tôi đâu với anh thêm một lần nữa.”

Nghe thấy điều này, Lâm Tử Hào đã sửng sốt một phút, không, ngờ răng Lâm Tử Minh lại có yêu cầu này, theo như hắn thầy thì anh đang tự làm cho mình xâu hồ.

“Mày đang trêu tao đây à?”Lâm Tử Hào nói với giọng cổ quái.

Khi những người khác nghe thấy cũng cùng một biểu hiện, họ không nghĩ rằng Lâm Tử Minh đã có quyên chủ ¡ động tuyệt đôi rồi mà sao lại đưa ra yêu cầu như vậy? Đây là đang chơi đùa với bọn họ à? Trong mất Lâm Gia ai mà không biết võ công, của Lâm Tử Hào là cao cường nhất, còn Lâm Tử Minh đã làm con rễ Sở.

Gia bốn năm nay rồi, làm sao có thể là đối thủ của Lầm Tử Hào.

Họ đều nghĩ rằng với tính cách của Lâm Tử Minh, chắc chắn sẽ đưa ra những yêu cầu quá đáng hơn, ví dụ như nhường lại ngôi vị tộc trưởng của Lâm Gia cho anh, hoặc là yêu câu mọi người quỳ xuống để anh lấy lại sự bẽ mặt của mình bốn năm trước.

Nhưng kết quả , Lâm Tử Minh muốn đánh nhau với Lâm Tử Hào sao? Sao cảm giác như đang đùa vậy……..

“Anh nhìn tôi thấy có giống đang trêu đùa không?” Lâm Tử Minh bước về phía trước, một dòng lực mạnh mẽ phát ra từ cơ thể anh, trong tích tắc  lan tỏa toàn hội trường, làm những người có mặt ở đó cảm thấy ngạt thở.

Lâm Tử Hào cảm nhận hơi thở này, hắn ta thu hẹp đôi mặt lại nói: “ Tao hiểu rồi, mày làm nhiều như thế này là nhằm và tao mà đến? Nhưng thứ vừa rồi chỉ là trống rồng, mày muôn tìm tao báo thù, Lâm Tử Minh thật sự có mày. Nhưng mà nghĩ rằng Với sức mạnh của mày, sẽ không phải là đối thủ của tao.”

“Thử đi.” Lâm Tử Minh lùi lại, co vai, nói với nụ cười thư giãn, khuôn mặt tràn ngập ánh mặt trời.

Não của Lâm Tử Hào chuyển động rất nhanh, lập tức tìm thấy một bước ngoặt nói, “Lâm Tử Minh, tao có thể chiến đấu với mày, nêu như mày thua thì bắt buộc phải xoá đoạn ghi âm, hơn nữa, mày phải lấy ra ba trăm tỷ nhân dân tệ để Lâm Gia vượt qua giai đoạn khó khắn này.”

Cái gì gọi là sự tử mở miệng? Bây giờ những lời nói của Lâm Tử Hào chính là như vậy, lời nói của hắn khiến tất cả mọi người bị dọa một trận, quá đáng rồi, Lâm Tử Minh làm sao có thê đông ý chứ!Nhưng những lời tiếp theo của Lâm  Tử Minh đã làm mọi người ngạc nhiên.

“ Được thôi.”

Lâm Tử Minh cười vô Tất cả mọi người đều sửng sốt, bao gôm cả Lâm Tử Hào, không ngò rằng Lâm Tử Minh sẽ chấp nhận những yêu cầu quá đáng như vậy, phản ứng đâu tiên là Lâm Tử Minh đang chơi với bọn họ.

Lâm Tử Minh nheo mắt lại nói, “Lâm Tử Minh, như thế mà mày ‘ đều đồng ý, rõ ràng mày điều kiện của mày sẽ càng đòi hỏi nhiều hơn! Nói đi, mày thắng rồi thì muôn gì.”

Đúng vậy, xét theo biểu hiện vừa rồi thì Lâm Tử Minh chắc chắn không , phải là có ý tốt, bây giờ đến yêu cầu quá đáng như vậy cũng đã đông ý, nêu như không phải Lâm Tử Minh đanh trêu đùa họ thì chắc chắn là Lâm Tử Minh sẽ đòi hỏi nhiều hơn nữa, quá đáng hơn nữal Lâm Tử Minh nói: “Rất đơn giản, nếu nhự tôi thắng, tôi. muốn tất cả quỳ xuống, tùy tôi xử lý, đánh không đánh lại, măng không măng lại.”

Ngay khi điều này được nói ra, nó lập tức kích thích cơn giận của rất nhiều người, từng người từng người mở to mắt ra, chửi thê.

Điều này vẫn chưa kết thúc, Lâm Tử Minh vân tiếp tục: ” Còn nữa, tôi muốn mọi người nói với tôi sự thật răng tại sao ông nội trở thành một người thực vật, rốt cục là ai, đã ra tay  với ông nội, là ai đã đưa ra ý tưởng ấy!”